XtGem Forum catalog
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214732

Bình chọn: 8.00/10/1473 lượt.

ngang câu chuyện của Hương và Phong.

_Xin lỗi nhưng đã đến lúc anh phải khám lại cho bệnh nhân rồi.

Phong nói.

_Anh khám cho cô ấy đi. Hy vọng là cô ấy không sao.

Hùng nháy mắt.

_Cậu yên tâm. Anh không để bạn của em có chuyện gì đâu. Nói thật, anh sợ ngày nào cũng phải trông thấy em đến phòng y tế để nằm như một người bệnh của anh lắm rồi.

Phòng đùa.

_Lẽ ra anh phải cảm ơn em mới đúng. Anh nói thử xem, nhờ em luôn chiếm mất chiếc giường bệnh nên không có ai dám ốm đau hay bệnh tật gì, chẳng phải nhờ thế anh không phải chăm sóc ai là gì ?

Hùng lắc đầu cười.

_Anh chịu cách lý giải của em. Đúng ! Anh nên cảm ơn em.

Hương thấy Phong và Hùng vừa nói chuyện vừa cười đùa với nhau. Hương cảm thấy nhẹ nhõm và tự tin hơn. Mọi uất ức, và buồn phiền đã xua tan đi được một nửa. Từ nay Hương không còn phải chịu cô đơn, không có ai hiểu và san sẻ mọi buồn đau nữa. Hương đã tìm được một người bạn tốt cho mình.

Sau khi khám, kê đơn thuốc và dặn dò đôi câu. Hùng đi lấy thuốc cho Hương. Hương giật mình nhìn đồng hồ treo trên tường. Tốc chắn sang một bên. Hương nhăn nhó.

_Thôi chết rồi ! Đã hơn mười một giờ, tôi cần phải đi đón thằng em trai. Chắc là nó đang ngóng chờ tôi ở trước cổng trường.

Phong không đồng tình.

_Cậu đang bị ốm thế này làm sao cậu đi đón em trai được. Hay là cậu gọi điện cho người nhà của cậu đến đón nó ?

Hương chán nản đáp.

_Nhà tôi chỉ có bốn người, ngoài bố mẹ và hai chị em tôi ra thì không còn ai nữa. Bố mẹ tôi là công nhân trong một nhà máy. Dạo này nhà máy nhiều việc nên họ làm việc cả ngày. Thằng em trai mới học có lớp bốn. Nhà lại xa trường học nên nhiệm vụ đưa đón đều do tôi đảm nhận.

Phong thật tình khen.

_Cậu thật là đảm đang.

Ngước mắt nhìn Phong. Hương đề nghị.

_Cậu có thể gọi tôi là chị được không ? Dù sao cậu cũng kém tôi hai tuổi.

Phong phì cười.

_Cậu thích được làm chị của tôi thế kia à ?

Hương giải thích.

_Điều này có gì là sai. Cậu kém tuổi hơn tôi thì cậu phải gọi tôi là chị chứ ?

Phong không nhượng bộ.

_Dù tôi kém tuổi hơn cậu nhưng tôi cao hơn cậu đúng không ? Nếu muốn tôi gọi cậu là chị, cậu phải cao hơn tôi và phải trưởng thành hơn tôi. Đằng này tôi thấy cậu không những trẻ con mà còn hay mít ướt, trông cậu giống hệt một đứa trẻ trong thân xác một người lớn.

Hương bặm môi.

_Ý của cậu là gì ?

_Chúng ta cứ xưng hô cậu tớ, hay bạn mình cho thân thiện, cần gì chị chị em em cho phiền phức.

_Tôi không thấy phiền phức chút nào. Tôi thích cậu gọi tôi là chị hơn.

Phong đối đáp ngay.

_Còn tôi thích gọi cậu là cậu hơn là chị. Tôi ghét cậu coi tôi là một thằng nhóc.

Nhìn khuôn mặt hoạt kê của Phong. Hương cười rũ rượi.

_Chúa ơi ! Bây giờ tôi mới biết là cậu luôn muốn tỏ ra cậu đã là người trưởng thành mặc dù cậu chỉ vừa mới bước qua tuổi vị thành niên.

Phong cáu.

_Tốt nhất là cậu không nên chê tôi trẻ con thêm nữa, nếu không cậu sẽ biết tay thôi.

Hương cố nín cười.

_Chị biết rồi.Chị sẽ không cười em nữa.

Phong bực mình.

_Tôi đã bảo là cậu không được phép gọi tôi là em trai của cậu.

Hương đùa dai.

_Thôi nào em trai. Chị chỉ làm theo lẽ phải thôi. Dù chúng ta có là bạn, em ít tuổi hơn chị nên phải xưng hô cho đúng.

Phong bực tức hét nhỏ.

_Thật vớ vẩn. Cậu đúng là bà cô già.

_Đúng ! Tôi là bà cô già. Nếu đã biết tôi là bà cô già, thì làm ơn gọi tôi cho đúng vai vế.

Hùng thấy Hương và Phong cãi nhau như hai đứa trẻ con. Ai cũng cho rằng mình hơn, mình đúng. Hùng bảo cả hai.

_Thế nào, đã chọn được cách gọi cho phù hợp chưa ?

Phong mau miệng.

_Anh làm ơn phân xử dùm em. Ai đời đã là bạn bè, cô ấy lại muốn em gọi cô ấy bằng chị.

Hùng thấy đúng là Phong và Hương là hai đứa trẻ. Có mỗi chuyện gọi và xưng hô thế nào cũng cãi nhau. Hùng đóng vai ông thầy phân giải cho cả hai.

_Anh nghĩ xưng hô thế nào đâu có gì là quan trọng, điều quan trọng là hai em có thực sự coi nhau là bạn không ? Nếu đã coi nhau là bạn rồi thì đâu còn vấn đề gì to tát nữa. Nếu Phong không thích gọi Hương là chị thì cứ xưng cậu tớ như bình thường, còn Hương nếu không muốn gọi Phong là cậu thì cứ xưng chị em.

Hương và Phong nhìn Hùng. Cả hai ngẫm nghĩ một lúc rồi đồng thanh nói.

_Như thế đâu có được. Bọn em không muốn thế.

Hùng tròn xoe mắt nhìn cả hai. Ôm lấy bụng, gập người xuống. Hùng cười thật to. Hùng cười nhiều đến nỗi, nước mắt cũng văng cả ra. Hương và Phong thấy mình tự nhiên bị biến thành trò hề, cả hai vừa tức vừa buồn cười. Cuối cùng tiếng cả của cả ba hòa lẫn vào nhau.

Hương thực sự đã tìm thấy hiềm vui và hạnh phúc cho riêng mình. Phong và Hùng thực sự là hai người bạn rất thú vị. Họ không để ý đến hình thức bề ngoài xấu xí và ngốc nghếc của Hương. Họ tôn trọng Hương và muốn được kết bạn với Hương.

Ý nghĩ từ nay mình sẽ có được một người bạn tốt khiến Hương vui sướng và hạnh phúc tràn đầy. Hương cảm tưởng dù bây giờ ai đó có cho Hương tất cả tiền trên thế gian, Hương cũng không cần. Thứ duy nhất mà Hương cần là có thể tìm được một người bạn tốt và chân thành. Khi đã tìm được rồi, Hương sẽ không đổi lấy bất cứ thứ gì.

Cầm túi sách, chỉnh lại kính đeo trên sống m