
giúp em. Còn bây giờ em hãy đi đi. Nhớ là phải sống cho thật tốt và hãy ngẩng cao đầu lên. Đừng sống giống như trước kia nữa.
Trước khi Hương kịp nói gì. Chị Hương đẩy Hương ngã nhào xuống đất. Hương sợ hãi hét ầm lên.
Hương ngã vào cơ thể mình. Hương thấy đau đớn, thấy mình muốn tan ra thành nước, mồ hôi trên cơ thể không ngừng chảy ra. Từng cơn đau đang dày xéo Hương. Hương không hiểu vì sao mình lại bị gãy tay và thân xác mà Hương đang mang sao lại biến đổi một cách nhanh chóng như thế này ?
Vũ gọi bác sĩ đến khám cho Hương. Họ vội đưa Hương vào phòng chụp X-quang. Hương bị gãy tay nên cần bó bột và tiêm thuốc. Hương quá đau và quá mệt, cơn sốt lúc sáng hành hạ nên Hương không tỉnh lại ngay.
Hắn không muốn ở lại đây nhưng vì hắn, Hương mới bị ra nông nỗi này nên hắn không thể vô tình coi như không có chuyện gì. Hắn không biết bố mẹ Hương là ai ? Nhà Hương ở đâu nên hắn thấy hắn phải có trách nhiệm với Hương.
Hắn thấy số phận của hắn mới khôi hài làm sao ! Hắn và Hương căm ghét và thù hận nhau nhưng kể từ hôm qua đến giờ, hắn thấy hắn và Hương không làm sao thoát khỏi cảnh không chạm mặt nhau. Dù có gây sự, đánh nhau và sỉ nhục nhau, cả hai vẫn phải ở chung một chỗ và phải lo cho nhau.
Trên lớp, họ là bạn cũng nhóm, còn đi ra đường, họ được coi là một cặp tình nhân. Bây giờ hắn còn đóng vai một kẻ đi thăm người ốm, hắn tự hỏi hắn là gì ? và tại sao những chuyện không hay này lại xảy ra với hắn ? Phải chăng ông Trời muốn trêu đùa và chọc tức hắn ? Hắn căm ghét bản thân hắn, căm ghét Hương, căm ghét mọi người, và những thứ được coi là định mệnh và oan gia, hắn không muốn ai nhắc đến những thứ vớ vẩn đó.
Hương vẫn nằm im, cơ thể không nhúc nhích, trên tay Hương được cắm dây tiếp nước. Bác sĩ đang cố giảm sốt cho Hương. Hương đã coi thường sức khỏe và cơ thể mệt mỏi của mình.
Sau trận ốm này, Hương sẽ học hỏi được nhiều điều và nhận ra tính cách của bản thân đã hoàn toàn thay đổi, trong thân xác Hương không tồn tại một tính cách mà có những tận hai tính cách. Hai tính cách này hoàn toàn trái ngược nhau, Hương là một cô gái nhút nhát, hiền lành, còn Hồng chị gái Hương thì lại đanh đá, dữ dằn và thông minh. Hương đang làm cuộc sống của mình rối tung lên.
Sau khi làm xong thủ tục nhập viện và đóng tiền viện phí cho Hương. Hắn để lại số điện thoại. Hắn muốn bác sĩ gọi điện cho hắn nếu chẳng may tình trạng sức khỏe và bệnh tình của Hương có biến chuyển xấu đi. Hắn tuy lạnh lùng nhưng hắn không phải là một người không có trái tim. Hắn là người có tình và có trách nhiệm.
Không muốn nhìn khuôn mặt đáng ghét của Hương. Hắn chỉ dặn dò bác sĩ và y tá vài câu rồi rời đi. Hắn không muốn ở bệnh viện thêm một giây, một phút nào nữa. Tức giận, phẫn nộ đang điều khiển hắn. Hắn thấy đi xả stress ở bên ngoài và đến vũ trường là sai lầm lớn nhất đời hắn. Nếu hắn ngoan ngoãn chịu ở nhà thì đã không xảy ra nhiều chuyện như thế này. Hắn cũng không phải gặp lại một cô gái đáng ghét và xấc láo như Hương.
Bắt tắc xi quay trở lại vũ trường, lấy xe máy, hắn phóng xe như điên ở trên đường, khuôn mặt lạnh lùng của hắn bây giờ đang mang sắc đỏ, hắn không còn giữ nổi bình tĩnh nữa, hắn đã thay đổi rồi. Chính Hương đã khiến cuộc sống của hắn thành ra như thế này.
Nếu trước kia, hắn nghĩ hắn sống rất đơn giản, tuy có lạnh lùng và đôi khi tức giận nhưng hắn không cần phải bận tâm quá nhiều, hay nghĩ quá lắm, hắn luôn an toàn trong cái vỏ ốc và lâu đài được xây bằng băng và lửa của hắn, nhưng nay hắn có thêm một lâu đài nữa, lâu đài này được xây bằng bùn nhão. Hương đã xây cho hắn lâu đài này. Hương đã tước đoạt mất lòng tự trọng và kiên hãnh của hắn. Hương đã hạ nhục hắn.
Lần đầu tiên sau mười chín năm, hắn cảm thấy nhục nhã, kinh tởm và khinh ghét bản thân hắn. Hắn không thể ngờ được rằng, hắn đang bị một đứa con gái mà hắn coi là con vật của hắn điều khiển và chơi sỏ, hắn đã nếm đủ mùi vị đắng cay, tủi nhục, uất hận, căm phẫn trên thế gian, bây giờ hắn nếm thêm mùi vị bị bắt nạt, bị cưỡng ép, bị biến thành một con rối.
Lái xe về đến nhà, hắn điên tiết mở mạnh cánh cổng, sập khóa, dựng chân chống xe. Hắn hầm hầm đi vào trong nhà. Mặc dù trước khi rời khỏi nhà hắn đã tắm nhưng hắn vẫn muốn tắm lại, hắn không muốn còn lưu lại bất cứ nỗi nhục nào mà Hương đã gây ra trên người hắn. Hắn cần phải gột rửa đi hết.
Hắn thề rằng, từ nay Hương sẽ được xếp vào kẻ thù của hắn. Nếu Hương muốn chơi đùa với hắn, hắn sẽ chơi đùa với Hương. Hắn không biết rằng, Hương đã quay về con người trước kia rồi, Hương không còn là Hồng nữa.
Nhưng đúng là chẳng ai tin là đã có một sự tráo đổi nhanh như thế diễn ra giữa hai chị em. Họ chỉ tin những gì họ nghe và họ thấy, không ai tin vào những thứ mà họ không tưởng tượng và hình dung ra được.
**************************
Sáng hôm sau, Hương giật mình tỉnh giấc. Mặt Hương vẫn còn mang màu trắng. Hương quá đau, người ê ẩm như bị ai dần, đầu Hương đau nhức, miệng Hương khô khốc, Hương muốn uống nước.
Hương thấy cánh tay bên phải như muốn gãy lìa, đau đớn như muốn xé tung lồng ngực Hương. Hương gắng gượng nân