
.
Quan Âm sai Long Nữ ra hồ hái một kiến sen thả xuống biển, bảo Ngộ Không lên ngồi, Tôn Hành Giả bạch rằng:
– Bèn sen nhỏ như vầy, chở tôi sao nổi?
Quan Âm nói:
– Ngươi nhảy xuống thử coi chìm không?
Tôn Hành Giả tới nhảy xuống, coi nó lớn như chiếc xuồng, Tôn Hành Giả mừng rỡ cười rằng:
– Không dè bè sen chở tôi nổi!
Quan Âm nói:
– Ðã xuống thuyền sao không qua biển?
Tôn Hành Giả bạch rằng:
– Không chèo dầm, làm sao qua đặng?
Quan Âm nói:
– Chẳng dụng chèo buồm làm chi .
Nói rồi thồi một hơi đưa Hành Giả qua đến mé bờ.
Khi ấy Tôn Hành Giả nhảy lên khen rằng:
– Thiệt Bồ Tát pháp lực cao lắm, thổi tôi qua biển cả như chơi .
Quan Âm hiện hào quang bay khỏi núi Phổ đà, Long Nữ với Huệ Ngạn theo hầu tả hữu.
Quan Âm sai Huệ Ngạn về cha là Lý Tịnh, mượn ba mươi sáu ngọn đao Thiên cang, Huệ Ngạn vâng lệnh đi giây phút mượn đao đem về.
Quan Âm cầm ba mươi sáu ngọn đào quăng lên. Niệm chú ít câu, đao ấy hóa ra cái tòa sen tươi tốt. Quan Âm ngồi trên tòa sen. Chim Anh vỏ trắng bay trước, Quan Âm bay sau với Huệ Ngạn.
Khi tới núi Hiệu Sơn, Quan Âm niệm chú ám tự, thâu Sơn Thần Thổ Ðịa tới mà dạy rằng:
– Các ngươi đừng kinh hãi, ta bắt Hồng Hài mà thôi, chớ không chuyện chi lạ. Các ngươi chọn nội khoảng đất này rộng rãi ba trăm dặm, đừng cho cầm thú ở gần .
Thổ Ðịa Sơn Thần vâng lời dọn dẹp xong rồi trở về thưa lại.
Khi ấy Quan Âm cầm Tịnh bình chúc xuống, nước tuôn ra tiếng như sấm nổ.
Tôn Hành Giả khen thầm rằng:
– Thiệt là Quan thế Âm thần thông quảng đại .
Quan Âm truyền Ngộ Không sè bànt ay tả. Rồi lấy nhành dương liểu chấm nước cam lộ trong tịnh bình, để chữ mê trong bàn tay Hành Giả. Bảo nắm tay lại đi khiêu chiến, trá bại dụ Hồng Hài đến đây, sẽ làm phép bắt nó.
Tôn Hành Giả vâng lệnh làm theo như lời.
Nói về tiểu yêu thấy Tôn Hành Giả đến cửa động Hỏa Vân khiêu chiến. Liền trở vào báo lại, Hồng Hài nói:
– Chúng bây đóng cửa lại, đừng thèm tranh với nó làm chi .
Tiểu yêu y lời.
Tôn Hành Giả thấy vậy, liền kêu lớn rằng:
– Hồng Hài sao con đuổi cha đi, không mở cửa rước vào mà chịu lỗi?
Tiểu yêu vào báo rằng:
– Tôn Hành Giả nói nhục Ðại Vương như vậy .
Hồng Hài nói:
– Con khỉ ốm hay nói cà xốc, kể tới làm chi .
Khi ấy Tôn Hành Giả mắng nhiếc nhiều điều, thấy nó nhịn thua không thèm nói lại, tức mình phá cửa ầm ầm.
Hồng Hài nổi giận, cầm giáo nhảy ra hỏi rằng:
– Con khỉ cả gan phá cửa động, ngươi đã biết tội hay chưa?
Tôn Hành Giả nói:
– Con như đánh đuổi cha, thì tội bao lớn?
Hồng Hài nổi giận đâm nhầu.
Tôn Hành Giả đưa thiết bãng ra đỡ.
Ðánh năm hiệp, Tôn Hành Giả trá bại.
Hồng Hài nói:
– Ta trở vào ăn thịt Ðường Tăng .
Tôn Hành Giả nói:
– Xin trời làm chứng cho con tôi, nó bất hiếu như vậy!
Hồng Hài nghe nói nổi giận đuổi theo.
Tôn Hành Giả đánh ít hiệp rồi chạy nữa.
Hồng Hài không dè là kế, thấy Hành Giả sè bàn tay tả đưa ngay mặt nên mê mẩn cứ việc đuổi theo.
Lần lần gần đến chỗ Quan Âm, Tôn Hành Giả nói:
– Ta sợ mi, nên chạy đã tới Nam Hải, sao ngươi chưa trở lại, hãy còn theo Hồng Hài hoài?
Hồng Hài mê rồi, cứ việc rượt mãi.
Khi ấy Tôn Hành Giả nhảy đại lên hào quang của Bồ Tát mà núp .
Hồng Hài ngó trực tiếp thấy Quan Âm ngồi trên tòa sen, liền nổi giận hỏi rằng:
– Tôn Hành Giả thỉnh ngươi đến trợ chiến phải chăng?
Quan Âm làm thinh không nói lại, Hồng Hài hỏi nữa.
Quan Âm cũng làm thinh, Hồng Hài giận liền đâm một giáo.
Quan Âm hóa ra hào quang bay lên mây, Hành Giả, Mộc Tra bay theo nữa.
Còn Hồng Hài cười ngất nói rằng:
– Tôn Hành Giả thiệt là bất tài. Khi trước rước Long Vương làm mưa không tắt lửa, nay thỉnh Bồ Tát không biết nói, bị một giáo bay mất mà bỏ tòa sen. Ðể ta lên ngồi thử .
Nói rồi lên xếp bằng trên tòa sen, chắp tay nhái Bồ Tát.
Khi ấy Quan Âm cầm nhành dương chỉ xuống bảo lạy tức thì tòa sen hiện ra ba mươi sáu ngọn đao như cử Hồng Hài ngồi trên mũi đao, khó bề cục kịch!
Quan Âm sai Huệ Ngạn cầm cây hàng yêu đè đầu Hồng Hài loạn đã.
Hồng Hài chãy máu bắp vế, đau đớn mười phần. Túng nghề nhổ đao không kể đứt tay chảy máu.
Quan Âm thấy nó liều mạng như vậy, liền cầm nhành dương phất và niệm chú,bắn rơi sáu ngọn đau dính cứng như hàm răng.
Hồng Hài nhổ không nổi, hãi kinh năn nỉ rằng:
– Ðệ tữ có mắt không tròng chẳng biết thần thông của Bồ Tát. Xin Phật từ bi quãng đại, thương xót chúng sinh, tha tôi khỏi thác. Tôi xin làm lành bỏ dữ, quy y theo phép Phật luôn luôn .
Quan Âm hiện xuống trước mặt Hồng Hài, hỏi rằng:
– Ngươi thiệt muốn tu theo phép ta chăng?
Hồng Hài gặc đầu khóc và thưa rằng:
– Nếu dung toàn tính mạng, thì tôi chịu quy y .
Quan Âm nói:
– Như vậy ta thế phát cho ngươi .
Nói rồi lấy dao cạo đầu cho Hồng Hài, chừa ba cái vá, bới lên xong xã.
Tôn Hành Giả xem thấy cười rằng:
– Con yêu này xui quá! Bây giờ không phải là con gái, cũng không phải con trai, chẳng biết là vật chi đó!
Quan Âm nói:
– Nay ngươi đã theo phép Phật, ta chẳng nở bạc đãi. Kêu người là Thiện Tài đồng tữ có bằng lòng chăng?
Hồng Hài gặc đầu chịu hết, xin tha khỏi chết mà thôi.
Quan Âm chỉ một cái bảo lui, ba mươi sáu ngọn đa