Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213145

Bình chọn: 7.00/10/1314 lượt.

mà thôi! Mấy thầy là sải đi đường, tiền bạc bao nhiêu mà mua lể vật. Thôi chừng nào tới đâu hay tới đó, liều mạng mà đẻ cho xong .

Tôn Hành Giả mừng rở hỏi phăng rằng:

– Chẳng hay núi Giải Dương cách mấy dặm .

Bà ấy nói:

– Xa lắm, xa lắm, cách ba ngàn dặm có dư .

Tôn Hành Giả nói:

– Xong lắm xong lắm, xin thầy đừng lo, để tôi đi múc nước. Vậy xin bà cho tôi mượn cái chén mau mau .

Tôn Hành Giả cầm chén nhảy lên mây.

Bà ấy thấy kinh lạy thinh không mà nói rằng:

– Tôi không dè hòa thượng đằng vân, thiệt thần thông quãng đại!

Khi ấy bà nọ lạy rồi, vào kêu mấy người đàn bà ra, thuật chuyện hòa thượng đàng vân, đồng lạy Tam Tạng mà kêu bằng La Hán bồ tát. Rồi nấu nước trà dọn cơm chay thiết đãi tử tế.

Còn Tôn Hành Giả nhảy qua phía Nam, thấy hòn núi lớn; ngó xuống thấy dựa núi có một cái am, thấy đạo sỉ già ngồi xếp bằng trên nệm.

Tôn Hành Giả bước xuống bái liền, đạo sĩ già đáp lể hỏi rằng:

– Ông ở đâu đến am tôi, có chuyện chi?

Tôn Hành Giả nói:

– Tôi ở nước Ðại Ðường vâng chỉ thiên tử đi thỉnh kinh Tây Phương. Bởi thầy tôi lầm nước sông Mẫu tử, nay đau bụng quá chừng. Người ta điềm chỉ có Như Ý chơn tiên, nên tôi đến xin một chén nước giếng Lạc Thai cho thầy tôi uống. Xin lão sư chỉ giùm chơn tiên cho tôi .

Ðạo sĩ cười rằng:

– Ðây là Phá nhi động, nay cải lại là am Tụ tiên. Còn ta là đệ tử Như Ý chơn tiên, ông tên chi nói cho rành, ta sẽ bạch lại?

Tôn Hành Giả nói:

– Tôi là Tôn ngộ Không .

Ðạo sĩ già hỏi:

– Vậy chớ lể vật ở đâu?

Tôn Hành Giả nói:

– Bần tăng là kẻ đi đường không có bạc tiền mà sắm lễ .

Ðạo sĩ già cười rằng:

– Thầy ta rào cái giếng Lạc Thai, chẳng hề cho không ai hết thảy. Ông hãy về sắm lể đem tới, ta sẽ bạch giùm cho, nếu không có thì về tình bao nhiêu cũng không bằng thánh chỉ, thầy vào bạch rõ tên họ tôi, chắc chơn tiên cho hết cả giếng, chẳng những một bát nước là nhiều .

Ðạo sĩ già nghe nói lớn lối, không biết ông là Thiên Lôi nào, lật đật vào am bạch lại. Như Ý chơn tiên nghe nói, nổi giận thay áo, cầm móc vàng ra cửa am hỏi rằng:

– Tôn Ngộ Không ở đâu?

Tôn Hành Giả chắp tay bái và bạch rằng:

– Bần tăng là Tôn Ngộ Không .

Như Ý chơn tiên cười rằng:

– Tôn Ngộ Không có biết ta chăng?

Tôn Hành Giả bạch rằng:

– Bần tăng từ khi quy y đến nay, ít tới lui với bằng hữu cố cựu; vì mắc đi thỉnh kinh với thầy tôi. Hồi ban mai nghe xóm ở gần sông Mẩu tử nói hiệu chơn tiên, nên tôi mới tìm đến .

Như Ý chơn tiên hỏi:

– Ta tu hành giữ phận tu hành, ngươi cầu Phật lo đi cầu Phật; tìm đến ta làm chi? Tôn Hành Giả bạch rằng:

– Bởi thầy tôi uống lầm nước sông Mẫu tử, nay đau bụng muốn thành thai. Nên tôi đến am tiên, xin bát nước Lạc Thai giãi độc .

Như Ý chơn tiên trợn mắt hỏi rằng:

– Thầy ngươi phải là Ðường Tăng Tam Tạng chăng?

Tôn Hành Giả thưa phải.

Như Ý chơn tiên nghiến răng nói rằng:

– Chúng bây có gặp Thánh Anh đại vương chăng?

Tôn Hành Giả thưa rằng:

– Nó là Hồng Hài Nhi ở động Hỏa Vân, thiệt là yêu quái; đại vương hỏi thăm nó làm chi?

Như Ý chơn tiên nói:

– Nó là cháu ta đó. Bởi ta là em Ngưu Ma Vương, khi trước ta có đặng thơ anh ta, nói: Học trò lớn Tam Tạng là Tôn ngộ Không, nó hại Thánh Anh khốn nạn. Nên ta quyết tìm ngươi cho gặp mà báo cừu. Nay ngươi còn mong tới đây xin nước chớ! Tôn Hành Giả cười và nói xuôi rằng:

– Chơn tiên nghe lầm đó lệnh huynh là bạn hữu của tôi, Hồng Hài kêu tôi bằng chú. Nay lệnh diệt theo Quan Âm đã thành chánh quả làm Thiện Tài đồng tử rồi, tôi cũng không bằng nó nữa. Sao chơn tiên không giã ơn một tiếng, lại cừu oán nổi gì, có khi ông chưa hay việc ấy sao chớ!

Như Ý chơn tiên nạt rằng:

– Con khỉ này mỏng môi, nên lảo khẩu lắm! Cháu ta làm đại vương tại Hỏa Vân động, vinh hiển biết chừng nào. Nay bị ngươi mà nó phải làm tôi tớ Quan Âm, lại còn kể ơn nữa

Nói rồi liền xáng một Kim câu.

Tôn Hành Giả đưa thiết bãng đỡ mà năn nỉ rằng:

– Thôi chơn tiên chớ hờn giận làm chi, cho bát nước đặng tôi về kẻo trễ .

Như Ý chơn tiên nói:

– Ngươi thiệt không biết hổ thẹn, theo mơn trớn với ai? Thôi, ngươi đánh với ta ba hiệp cầm đồng, thì cho một bát nước, nếu ngươi thiếu sức, thì giết mà báo cừu cháu ta .

Tôn Hành Giả nổi giận mắng rằng:

– Thiệt mi không biết gì mới quyết sinh tử, muốn đánh thì đánh chơi . Nói rồi đập một thiết bãng.

Như Ý chơn tiên đã bủn rủn chơn tay, đâm đầu chạy riết.

Tôn Hành Giả không theo, quyết vô giếng múc nước.

Chẳng ngờ đạo sỉ già đóng cửa ngõ rồi.

Tôn Hành Giả đập cửa lướt vào đạo sĩ già thất kinh chạy mất.

Tôn Hành Giả kiếm đặng cái thùng, mới thòng xuống xách nước, kế bị Như Ý chơn tiên đưa câu móc kéo giò, Tôn Hành Giả nhào hót.

Tôn Hành Giả chờ dậy, lấy thiết bãng đập đùa.

Như T1 chơn tiên chạy dang ra không dám cự chiến, đứng ngó chừng mà hăm rằng: – Ðố ngươi xách đặng nước .

Tôn Hành Giả nói:

– Nếu ngươi lại đây nữa, thì ta đập chết cho rồi .

Như T1 chơn tiên thiệt không dám đánh, song đợi Hành Giả cúi xách nước thì giựt cẳng móc giò.

Khi ấy Tôn Hành Giả lập thế: Tay tả cầm thiết bãng múa mà giữ mình, tay hữu nắm dây thòng xuống giếng sâu xách nước.

Kế bị móc gió nữa, Tôn


Old school Easter eggs.