Polaroid
Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211661

Bình chọn: 8.5.00/10/1166 lượt.

ta nói chuyện .

Khi ấy Tôn Hành Giả vâng lời, đến Bát bì đình thưa rằng:

– Kim thánh cung thỉnh đại vương vào trong đàm đạo .

Thại thái Tuế mừng rỡ nói rằng:

– Nương nương bình thời hay mắng ta lắm; sao bữa nay lại cho mời?

Tôn Hành Giả nói:

– Nương nương mới hỏi thăm tôi về việc nước Vua Châu Tử ra thể nào? Tôi trả lời rằng: Vua Châu Tử không màng nương nương nữa, đã lập hoàng hậu khác rồi. Nương nương nghe nói như vậy, nên hết lòng mơ ước nữa, mới sai tôi thỉnh đại vương .

Thại Thái Tuế mừng quá nói rằng:

– Người thiệt là đáng dùng lắm! Ðợi ta lấy nước Châu Tử rồi, sẽ phong ngươi làm tể tướng .

Tôn Hành Giả làm bộ mừng rỡ tạ ơn, rồi đi theo Thại thái Tuế vào sau động.

Kim thánh cung làm mặt vui mừng nghinh tiếp và nắm tay dắt vào.

Thại thái Tuế thối lui mà nói rằng:

– Không dám, không dám! Tuy nhờ Nương nương thương đến, song tôi sợ đau tay lắm, nên không dám đứng gần .

Kim thánh cung nói:

– Xin đại vương ngồi, đặng tôi nói chuyện .

Thại thái Tuế nói:

– Có chuyện chi thì nói mà nghe?

Kim thánh cung nói:

– Tôi nhờ ơn đại vương thương tới, nay đã ba năm, tuy chưa đặng nằm chung một gối mặc lòng, song cũng nhân duyên hồi trước. Ðã gá tiếng vợ chồng, sao đại vương không mang tôi, chẳng đãi theo vợ chông! Nghĩ lại khi trước tôi làm hoàng hậu tại nước Châu Tử, các nước đem cống sứ nhiều vật châu báu vua xem rồi thì giao cho tôi cất. Còn như động này thì không vật chi báu, dầu có bửu bối cũng chẳng giao cho tôi. Ðến nổi ba cái lục lạc, đi đâu cũng mang theo, ngồi đâu cũng mang theo, chi bằng để tôi cất cho, khi có dùng sẽ lấy, như vậy mới phải đạo vợ chồng, vì có lòng tin cậy, nếu không phú thác, thì có khác nào người dưng?

Thại Thái Tuế cười và chịu lỗi rằng:

– Nương nương trách phải lắm! Bửu bối ở đây, muốn cất thì cất lấy .

Nói rồi mở lục lạc ra, lấy bông nhét miệng lục lạc lại, rồi để vào đãy da beo, đưa cho Kim thánh cung mà nói rằng:

– Của tuy nhỏ mọn, song phải hết lòng giữ gìn; chẳng nên lúc lắc nó .

Kim thánh cung cầm đãy ấy nói rằng:

– Tôi biết mà, để trên ghế phấn son của tôi, thì không ai động tới .

Nói rồi truyền dọn tiệc rượu, Kim thánh cung cứ ép Thại thái Tuế uống hoài.

Còn Tôn Hành Giả thừa lúc Thại Thái Tuế say, lén lấy đãy lục lạc ra nhà mát tức thì, ngó xung quanh không có ai, mới mở túi ra lấy lục lạc xem thử, thấy ba cái lục lạc lớn bằng bắp tay, liền gở bông mà coi cho thấy trong ruột, chẳng ngờ giựt bông ra động lục lạc khua một tiếng, khói lửa bay ra.

Tôn Hành Giả nhét lại không kịp, nhà mát bị lửa chay, tiểu yêu hải kinh về báo, vân vân.

Thại thái Tuế hoảng hồn chạy ra hối chửa lửa.

Khi ấy coi lại thấy Hữu lai hữu khứ còn cầm lục lạc trên tay.

Thại thái Tuế hét lớn rằng:

– Thằng mọi ăn cướp, sao mi dám lén lấy bửu bối của ta mà làm nhăn như vậy? Chúng bây bắt nó cho ta .

Bầy yêu vâng lệnh xông vào.

Tôn Hành Giả hoảng hồn liền quăng lục lạc, hiện nguyên hình lấy thiết bảng giải vây. Thại thái Tuế lấy bửu bối rồi truyền đóng cửa ngoài, quyết bắt cho đặng.

Tôn Hành Giả biết thể khó ra, liền biến làm con ruồi bay đậu tren cục đá.

Bầy yêu kiếm không đặng, liền báo rằng:

– Ðại vương ôi! Nó đã chạy mất rồi!

Thại thái Tuế hỏi:

– Nó chạy ra cửa động phải chăng?

Các tiểu yêu thưa rằng:

– Cửa động còn đóng không biết nó chạy ngỏ nào!

Thại thái Tuế đi kiếm khắp nơi không đặng, nổi giận nói rằng:

– Không biết thằng nào cả gan quá, dám hóa ra Hữu lai hữu khứ mà trả lời, lại theo ta vào nhà trong mà ăn cắp bửu bối, may mà không gió, phải đem ra ngoài có gió thì cháy động ra tro .

Hổ tướng thưa rằng:

– Tôi xét lại không phải người nào, chắc là Tôn Hành Giả nó đánh tiên phuông chạy rồi, sau đón đường giết chết Hữu lai hữu khứ, lấy đồng là và cờ vàng với đính bài, giã hình vào động gạt mà Ðại vương .

Thại thái Tuế nói:

– Phải rồi, vậy thì các người đừng mở cửa ngoài, rán kiếm bắt đừng cho nó thoát .

Ấy là :

Làm khéo trở nên vụng,

Tính thiệt hóa ra chơi.

Hồi 71 Hành Giả mượn danh trừ yêu quái Quan Âm xuống động bắt yêu vương

Nói về Thại thái Tuế truyền quân yêu đi giáp vòng kiếm Tôn Hành Giả mà không đặng, nó cũng cứ việc kiếm hoài.

Tôn Hành Giả đã hóa ra con ruồi đậu trên cửa động đá, thừa dịp chúng nó mắc rộn ràng, liền bay vào nhà thấy Kim thánh cung ngồi cúi đầu trên ghế mà khóc.

Tôn Hành Giả bay đậy trên đầu tóc; nghe Kim thánh cung than rằng:

– Chúa công ôi! Chẳng biết kiếp trước tôi làm tội chi, đời nay bị chích đôi lẽ bạn! Bởi lấy lục lạc không đặng, nên tương tư càng bội hơn xưa .

Tôn Hành Giả bò lần gần tai Kim thánh cung mà nói rằng:

– Nương nương đừng sợ, ta là Thần tăng Tôn trưởng lão còn sống đây, bởi ta tính nóng nên ăn cắp lục lạc ra nhà mát gở bông mà xem; mới đỗ lửa tá họa. Ta quăng lục lạc, giao chiến với nó, thất thế phải hóa ra con ruồi đậu trên ngạch cửa. Bởi thấy nó không mở cửa, cứ việc kiếm hoài, nên ta ra không đặng. Vậy thời Nương nưong mời nó vào chuyện vãn, đặng tôi trốn ra kiếm thế khác mới đặng .

Kim thánh cung nghe nói hết hồn, và khóc và hỏi rằng:

– Thầy bây giờ là người sống hay là thành ma?

Tôn Hành Giả nói:

– T