
c bút tích của Hàn đại hiệp?
Lão áo xanh đáp:
– Trước kia tại hạ đã từng trông thấy văn án của Hàn đại hiệp nên mới nhận biết bút tích của y.
Ðại hán võ phục độc nhiên động thủ nắm lấy cổ tay lão áo xanh xẵng giọng:
– Lão này nói nhăng nói càng, ngâm máu phun người. Ta phải bắt lão đưa đến cho Hàn đại hiệp mới được.
Lý Hàn Thu chau mày tự hỏi:
– Trong Hội Võ Quán này có thật không động võ được chăng? Tại sao gã này lại tùy tiện ra tay.
Chàng toan ra mặt can thiệp bổng thấy Thường Vạn Kỳ rẻ mọi người đi ra nói:
– Buông tay! Trong Hội Võ Quán đã mấy chục năm không cho ai đông thủ. Chẳng lẽ các hạ còn chưa biết ư?
Ðại hán võ phục ra chiều khích động lạnh lùng hỏi:
– Nếu tại hạ động thủ trong quán thì sao?
Thường Vạn Kỳ đáp:
– Thế là vì luật lệ của Hội Võ Quán, bọn tại hạ phải ra tay can thiệp.
Ðại hán võ phục từ từ buông tay lão già ra. Ðột nhiên gã vừa đi về phía trước vừa hỏi:
– Không cho động thủ đánh người nhưng lột bức thư vu cáo bội nhọ thanh danh người chắc không thành vấn đề.
Gã đưa tay lên toan xé bức thư lụa cắm trên vách.
Lý Hàn Thu lạng người ra đứng chẹn lối của đại hán võ phục. Chàng cười lạt hỏi:
– Các hạ muốn làm gì đây?
Ðại hán võ phục đáp:
– Tại hạ muốn xé bức thư kia.
Lý Hàn Thu chậm rãi hỏi:
– Bức thư đó là vật có chủ sao lại xé đi một cách dễ dàng được?
Ðại hán võ phục hỏi:
– Ðó là vật của các hạ chăng?
Lý Hàn Thu gật đầu đáp:
– Ðúng thế!
Ðại hán võ phục lạnh lùng hỏi:
– Ông bạn lượm được bức thư bôi nhọ Giang Nam Song Hiệp này ở đâu vậy?
Lý Hàn Thu đáp:
– Không phải là chuyện bôi nhọ mà là sự thực trăm phần trăm. Giang Nam Song Hiệp đã hạ bút viết bức thư hối lỗi này với người khác.
Ðại hán võ phục cười hỏi:
– Tại sao bức thư lụa này lọt vào tay các hạ vậy?
Lý Hàn Thu hững hờ đáp:
– Các hạ muốn hỏi câu này thì hãy cho tại hạ biết rõ thân thế trước. Nếu không thì xin miễn trả lời.
Ðại hán võ phục đột nhiên nhảy vọt lên toan cướp lấy bức thư lụa.
Lý Hàn Thu cũng vội vọt người đi theo. Vì trong Hội quán không phải là nơi tùy tiện động thủ, chàng lấy đầu vai huých mạnh vào người đại hán một cái.
Hai người đang lơ lửng trên không đụng vào nhau. Ðại hán võ phục bị Lý Hàn Thu huých lùi ra đến bốn năm thước ngã lăn ra đất.
Ðại hán võ phục định dùng thế lực lấn áp người ta, nhưng lúc bị Lý Hàn Thu hất mạnh một cái, bao nhiêu dũng khí tiêu tan hết. Gã đứng dậy được rồi không nói câu gì trở gót đi ra ngoài.
Thường Vạn Kỳ bước rảo đến bên Lý Hàn Thu khẽ nói:
– Lý huynh! Hội Võ Quán đã có lệ luật không được động thủ mà Lý huynh không tuân giữ.
Lý Hàn Thu lắc đầu hỏi lại:
– Tại hạ đã động thủ đâu?
Thường Vạn Kỳ vẻ mặt nghiêm trang nói:
– Thể lệ Hội Võ Quán rất nghiêm ngặt, bất luận dùng phương pháp gì để tỷ thí võ lực đều là động thủ. Vừa rồi Lý huynh huých người ở trên không cũng là phạm luật.
Lý Hàn Thu hỏi:
– Nếu tiểu đệ bất động mà bức thư lụa trên vách bị y lấy mất ở trong hội quán, các vị xử trí thế nào?
Thường Vạn Kỳ đáp:
– Nếu quả y đoạt lấy vật kia của Lý huynh thì những người trong bản quán chẳng thể ngồi nhìn. Nhưng Lý huynh tự ý ra tay là vi bội đến luật lệ trong quán.
Lý Hàn Thu hỏi:
– Còn người kia thì sao?
Thường Vạn Kỳ đáp:
– Y cũng phạm luật lệ trong quán, nên tự biết đuối lý bỏ đi rồi.
Lý Hàn Thu trầm ngâm một chút rồi hỏi:
– Trường hợp, tại hạ vi phạm luật lệ trong quán thì hậu quả ra sao?
Thường Vạn Kỳ đáp:
– Chiếu theo quy lệnh bản quán, các hạ tuy phạm luật nhưng còn nhỏ nhẹ, luật lệ đã nói rỏ trường hợp các hạ chỉ phải dời khỏi hội quán trong vòng ba tháng không được tới đây.
Lý Hàn Thu hỏi tiếp:
– Sao ba tháng thì sao?
Thường Vạn Kỳ đáp:
– Sao ba tháng các hạ không bị hạn chế nữa.
Lý Hàn Thu thủng thẳng nói:
– Qui tắc trong quán này có điều bất công.
Thường Vạn Kỳ nói;
– Luật lệ trong quán đã ấn định là thế, Lý huynh nên dẹp lòng tự ái, thu thập dời khỏi nơi đây.
Lý Hàn Thu bụng bảo dạ:
– Nếu mình không đi e rằng xảy chuyện phân tranh. Thịnh danh Hội Võ Quán rất lớn to chẳng nên tranh chấp với họ. May ở chỗ mục đích của ta đã đạt rồi. Quần hùng ở đây rất đông, hành vi tác ác của Giang Nam Song Hiệp như thế là truyền bá ra ngoài rồi, tưởng ta bất tất phải ở lại tranh chấp với họ nữa.
Chàng xoay chuyển ý nghĩ rồi giơ tay lên với lấy bức thư lụa, khoan thai nói:
– Tại hạ tuy cảm thấy luật lệ quí quán có điều bất công, nhưng tại hạ vẫn tuân theo.
Ðoạn chàng cất bước đi ra.
Lôi Phi đột nhiên vượt đám đông chạy tới chặn đường Lý Hàn Thu nói:
– Lý huynh không đi được.
Lý Hàn Thu ngạc nhiên dừng bước hỏi:
– Huynh đài có điều chi dạy bảo?
Thường Vạn Kỳ sợ xảy ra chuyện rắc rối vội tiến ra nói:
– Hai vị không nên tranh chấp nửa.
Lôi Phi cười lạt nói:
– Tại hạ không tranh chấp với Lý huynh đâu, mà lấy làm bất bình cho y.
Thường Vạn Kỳ đỏ mặt lên hỏi:
– Tiểu đệ hành động theo qui củ của bản quán quyết không thiên lệch. Sao Lôi huynh lại bất bình?
Lôi Phi cười lạt đáp:
– Lý huynh đây dường như mới gia nhập giang hồ. Tuy y cảm thấy nổi bất công song vẫn nín nhịn không nói cho vỡ lẽ. Tiểu đệ lại không đồng quan điể