
y, tất cả dụng cụ đều mới và an toàn, không sợ có cháy nổ nào ở đây, đương nhiên là trừ trường hợp em cố tình phá. – Taeyeon mở cửa sổ nhìn ra đó nói tiếp – Khu đất gần bên để trống, nên muốn làm gì với nó cũng được.-Tại sao lại đưa em đến đây?Taeyeon xoay lại nhìn Fany ở xa:-Tae muốn em ít nhất một lần được thấy nó.-Làm gì kia chứ? – Fany nhíu mày.-Ngôi nhà này là của hai đứa mình…..Fany chưng hững, một chân bước vào cõi mơ:-Hai đứa mình…..-Đã từng….. – Taeyeon nhẹ nói hất chân Fany khỏi ảo mộng chớm thành hình.Fany thở hắt nén hết thất vọng ngược vào tim:-Tại sao…..còn đưa em đến? Để em thấy làm gì…..phải khiến em đau đến bật khóc trước mặt Tae, Tae mới hả lòng? Phải thấy em rã rời thân xác này, Tae mới cam tâm?-Em yêu à, Tae đã mua nó và tự tay trang trí sắp xếp, khu đất trống kế bên cũng thuộc về ngôi nhà này. Ngôi nhà Tae muốn em ít nhất được thấy một lần, trước khi….Tae bán nó. CHAP 69 (TỰ THIÊU TRONG ÁI TÌNH…) (6)Fany cảm thấy tim mình đau, bất lực khó chịu, cô nhìn Taeyeon rồi nhìn không gian ấm áp chung quanh mình, dùng hết can đảm còn sót lại, thì thào:-Sau lần này Tae và em….đường ai nấy đi, phải vậy không?-Đến cuối chuyến đi Tae sẽ buông tay em. – Taeyeon nói giọng đều đều.Fany cười nước mắt chực rơi:-Sẽ là như thế….sẽ như thế…..-Nào….. – Taeyeon đưa tay mình ra – Đi ngủ với Tae….khuya rồi.Vẫn là hình bóng Taeyeon đưa tay chờ nắm bàn tay cô, riêng lần này cô ước nó lại như ảo ảnh tan biến mãi mãi. Một phút trôi qua mà ngỡ như hiện tại trôi ngược về quá khứ, rất lâu người ấy vẫn nghiễm nhiên đứng đó mỉm cười. Đôi chân Fany muốn chạy đi, đôi tay muốn xô ngã Taeyeon để rời khỏi. Thế nhưng….-Mi Young à…. – Taeyeon hiền lành chau mày, dịu dàng nói – Tae rất nhớ em….Em không nhớ Tae chút nào sao?Trong lòng bật cười thê thảm, ruột gan cuộn thành vòng, đi ngược hết suy nghĩ. Fany chậm rãi đi đến tay đan vào tay Taeyeon mà tưởng như ai đó đang ném trái tim cô vào bụi xương rồng, gai chọc thủng đau nhói, mất máu đến thần trí nửa tỉnh nửa mê, vẫn ráng cắn răng tỉnh táo để không cựa quậy gai nhọn lại cứa đau hơn. Họ. Tay nắm tay, đi từng bước vào sâu bên trong căn nhà, từng bước tự mình dấn thân vào sâu đau thương tận cùng. Taeyeon khẽ hôn lên má Fany thì thầm yêu thương, Fany buộc miệng mỉm cười, dán nụ hôn lên môi người kia, chậm rãi khép lại cánh cửa phía sau lưng, mà vô tình lời nói đánh rơi bên ngoài “Yêu em….”Tình yêu là ngọn lửa. Nóng rực đam mê.Thiêu cháy trái tim.Tình yêu là ngọn lửa. Nóng bỏng cám dỗ.Đốt cháy cơ thể.Để mãi mãi. Hai là Một.Không tách rời. Không biệt ly.Họ…..tự thiêu nhau trong ái tình. CHAP 70 (ĐỘC PHÁT CÔNG TÂM)(To: Bèo, cảm ơn vì những kiên tâm cùng kiên nhẫn dõi theo)..Đã cố gắng vẫn không thể yêu thương em.…………………………………………………………………….Chiếc nhẫn vẫn lấp lánh chuyển màu xinh đẹp dưới ánh sáng, cô xoay nhẹ vòng kim cương trên tay, rồi nở nụ cười hiền lành nửa buồn nửa lại không, tâm tư đương buồn thương điều gì chẳng rõ. “Em vẫn chưa đủ tốt? Em vẫn không xứng đáng được yêu thương? Em đoán….em vẫn chưa đủ tốt, Tae nhỉ?”. Sulli khẽ khàng rời ghế phó mặc hồ sơ trên bàn cho cơn gió ngoài kia cửa sổ mặc sức thổi tung, hai tay mình cô nhẹ ôm lấy cơ thể, thẩn thờ thả hồn trôi dạt đâu đó xa xôi cảnh vật u buồn.“Hai đứa mình dù không được mặn nồng như bao người, nhưng em biết Tae vẫn thương vẫn quan tâm em. Dù ngày Tae đeo nhẫn cưới cho em vẫn thấy trong đáy mắt có chút khiên cưỡng, ngày vui nhất cuộc đời em vẫn nhen nhuốm chút buồn, nhưng sau khi mình lấy nhau Tae đã trở thành người chồng tốt. Chúng mình hai đứa tuy không bật miệng nói nhưng tâm tư vẫn tự hiểu cả hai không nặng tình nhưng nghĩa luôn đủ đầy vẹn nguyên. Trân trọng đối phương nhiều đến nổi có thể tin rằng chúng ta sẽ sống với nhau đến hết cuộc đời, và biết đâu xa xôi của phần đời này Tae sẽ….yêu em.”“Tae đã lấy đi tình yêu em dành cho Tae, và Tae đem tình yêu đó để yêu một cô gái khác. Mấy ai có gia đình lâu ngày không sinh tật hư hỏng yêu đương lung tung? Em biết hết và Tae ý thức được không chuyện gì Tae làm giấu được em. Giống như em, họ tự ngã vào vòng tay của Tae, nhưng lấy gì so sánh được với em, họ không biết trời cao đất dày chấp nhận làm người tình bé nhỏ. Mà những cô gái đó thật ngu ngốc họ không hiểu chồng em, không một chút nào. Tae là người đã có gia đình lại có thân phận không tầm thường sao có thể kéo dài mối tình vụng trộm được. Tae như trăng trong nước, như hoa trong đèn, tình yêu đó thoáng qua sao Tae có thể nặng lòng?!”“Rồi cũng như bao lần, nếu cô gái đó ngoan ngoãn rời đi không gây khó dễ thì chẳng còn gì để nói. Nhưng cũng có một số ngoan cố bướng bĩnh vòi vĩnh đe dọa, họ quên mất phía sau Tae là em sao, Sulli Kim? “Ăn vụng không biết chùi mép” em luôn mắng Tae như thế khi chuyện kinh động đến em. Em trái tim nào phải sắc đá mà không biết ghen biết giận, em muốn quản Tae nhưng trăm công nhiều việc tài nào quản được, lại thêm toàn những người xinh đẹp giở đủ chiêu trò quyến rũ, Tae trái tim cũng đâu phải bằng đá mà không lung lay? Đến lúc sự chịu đựng cũng vượt ngưỡng và em giận thật, nghiêm túc giận chứ