
m Tú này bằng lòng chấp nhận!Cô biết, mình sẽ phải trả giá cho mọi tội lỗi đã gây ra nhưng … không ngờ, cái giá mà cô phải trả chính là gậy ông đập lưng ông. Chính vì sự độc ác của bản thân đã bóp chết sự sống của Quốc Thịnh – người đàn ông cô yêu đến si dại.Nếu như ngày đó cô không hãm hại Phương Nhã, đưa cô ta cho ba mình xử lý thì sẽ không có chuyện anh đến địa bàn Một Mắt và xảy ra chuyện này. Nếu như không phải vìbản tính độc ác của cô thì anh nhất định sẽ không chết!!!Nếu như không đến nơi đó thì ba của cô nhất định sẽ không dùng anh để làm bàn đạp, càng sẽ không giết người diệt khẩu!” Hahaha! Hahah!”Cẩm Tú chợt bật cười như điên dại, tiếng cười như mũi dao nhọn cắm thật sâu vào con tim đang rỉ máu …Bàn tay cô nhuốm đầy mùi tanh của máu, làm biết bao điều ác trái với lương tâm. Rốt cuộc, quả báo phải trả là phải trơ mắt nhìn ba ruột giết chết người đàn ông mà mình cố hết sức để giành lấy.Cái giá phải trả thật quá đau đớn!!!Bóng tối tĩnh lặng, u buồn.Trong thời khắc đó, mọi đau khổ như nhấn chìm khoảng không tĩnh lặng, nhấn chìm vạn vật xuống tận cùng của thế giới.Trước mắt Cẩm Tú, hoàn toàn là một màu đen của chết chóc.Một ngày mới, nắng ấm tràn về. Đôi mắt Cẩm Tú trống rỗng, tay ôm chặt quyển nhật ký của anh trước ngực, lặng lẽ bước xuống giường.“ Cẩm Tú, con đi đâu vậy???”Đình Phong và Triệu Ánh hoảng hồn giữ tay con gái của mình lại khi thấy cô đờ đẫn như người mất hồn tính bước ra khỏi nhà. Không khí xung quanh tràn ngập ảm đạm đau đớn, ánh sáng của căn phòng như xuyên suốt mọi thứ, cô chớp chớp mắt: CHươNG 21: TRẢ GIÁ (7)“ Anh ấy đang gặp nguy hiểm. Con phải đi cứu anh ấy!!!”Lúc này, giữa ánh đèn lắc lư, tất cả mọi người trong ngôi nhà của Quốc Thịnh ngỡ như thời gian đang trôi chậm lại. Đáy mắt của họ tràn đầy thống khổ, bi thương, hệt như đang chìm trong sự tuyệt vọng đến cùng cực:“ Cẩm Tú, đừng làm mẹ sợ! Con đang nói cái gì thế hả???” – Triệu Ánh sắc mặt tái mét, bàn tay run rẩy nắm chặt lấy đứa con gái yêu quý nhất của mình, nói như sắp khóc.“ Ba, là ba cố tình giết anh ấy! Ba muốn giết anh ấy, con phải ngăn chặn chuyện này lại. Không được, con phải đi, phải cứu anh ấy!!!”Nói đến đây, Cẩm Tú như phát điên liên tục lấy hai tay mình ra sức đập vào đầu thật mạnh, bản thân như trở nên điên cuồng suy sụp, đôi mắt ứ đầy nước tí tách rơi xuống. Cô vùng vẫy cố thoát khỏi sự kềm chặt của Triệu Ánh và Đình Phong, bất chấp tất cả lao như bay ra đường.——–Cẩm Tú bước đi xiêu vẹo trên đường, vô thức nhìn mọi thứ xung quanh bằng đôi mắt ngây dại. Mãi cho đến khi đứng trước ngôi nhà của Một Mắt, nơi đã từng gắn bó với cô biết bao nhiêu tội lỗi đầy máu.“ Này, này!!! Làm gì thế hả???”Ngay lúc cô nhấc chân bước vào nhà, thì hai tên côn đồ to con đứng canh cửa đã nhanh chóng cản lại, mặt mũi bặm trợn gằm gè lên tiếng:“ Cô là ai???”“ Tránh ra, tôi phải gặp ba! Tôi phải gặp ba!!!!”Cô oằn người, gào thét điên dại, liên tục đấm túi bụi lên người tên vừa phát ra tiếng nói. Ngay lập tức, một cái tát thật mạng giáng vào một bên má Cẩm Tú khiến cô nổ đom đóm mắt, cả người ngã vật xuống đất.“ Con điên này, mày chán sống rồi à???”Bàn tay thô ráp hung bạo của tên đó còn giữ yên trên không trung, chuẩn bị giáng xuống một đòn lên người cô nữa thì tên còn lại lúc này mới thốt lên, đáy mắt lộ rõ vẻ khinh bỉ:“ Này, khoan đã!”Tên thứ hai sấn tới gần Cẩm Tú dò xét một lượt cả người cô, sau đó cười rú lên:“ Hahaha, thì ra là con gái hờ của đại ca. Chả trách nhìn mặt quen như thế. Sao hả, mày còn có gan đến nơi này làm loạn à??? Đây là nơi để thứ rác rưởi như mày đến và đi dễ dàng vậy sao???”Tên thứ nhất dường như còn chưa kịp phản ứng lại, thì Cẩm Tú đã vội nhảy cẫng lên, ra sức gào thét:“ Tao không phải là con hờ. Tao là con ruột – là Trương Cẩm Tú, là cô chủ của bọn mày có biết không hả??? Tao phải gặp ba. Tao cần phải gặp ba!!!!”Lời nói vừa dứt, hai tên hung tợn kia đã lao vào đấm cô túi bụi, vừa đánh vừa gằng lên giận dữ:“ Chết đi, mày nghĩ mày xứng làm con gái của đại ca sao? Mày xứng sao???? Về nhà mà nằm mơ đi, đồ điên!!!”Cả hai tên ra sức đánh đấm vào người, vào mặt cô đến mức cả khuôn mặt của cô chẳng mấy chốc phồng lên sưng đỏ không còn nhận được diện mạo nữa, hai mí sưng húp cố gắng trợn to mắt, môi cắn vào nhau đến bật cả máu nhưng vẫn cố gắng hét lên: CHươNG 21: TRẢ GIÁ (8)“ Tao là con ruột của ba, là cô chủ của tụi mày. Tao không phải