Disneyland 1972 Love the old s
Thiên Thần 2 Mặt

Thiên Thần 2 Mặt

Tác giả: La Thùy Dương

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325171

Bình chọn: 9.00/10/517 lượt.

một người khác vậy đấy”Nhìn giọng điệu của cô bé mà không khỏi tức cười. Thật ra, bề ngoài trông kevin rất khó gần, nhưng chỉ cần tiếp xúc lâu ngày với anh thì lập tức sẽ thấy anh cười thôi. Và đến khi đã hiểu rồi, nhất định sẽ không ai nói anh là kẻ lạnh lùng như thế nữa.Bất giác, tôi lại nhớ đến cái ngày của hai năm trước, khi tôi và anh nói chuyện với nhau lần đầu tiên. Đó cũng là lần đầu khi tôi tỉnh giấc sau một tuần ngủ dài đằng đẵng trên giường bệnh.Tháng 4, hoa đào nở, hai năm về trước…Một cô gái ngồi trên xe lăn, ngẩn người nhìn hoa anh đào nở trong gió, thả hồn thưởng thức những bông hoa màu trắng tinh khôi vui đùa trong nắng sớm, tay vô thức đùa nghịch những cánh hoa rơi đung đưa trên không khí, lòng khó tránh khỏi thích thú.” Thích CHươNG 5:Kí ỨC Bị LãNG QUêN (4)lắm à?”Tôi khẽ giật mình, mắt vô thức nhìn quanh, và chợt phát hiện một chàng trai với đôi mắt màu nâu, khí chất lạnh như băng đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ở anh, nhưng sâu trong tia nhìn đó lại bỏng rát như thiêu đốt trái tim tôi.” Nghe y tá nói cô đã tỉnh dậy hai ngày trước. Chưa khỏe hẵn đã xuống đất ngắm hoa anh đào. Muốn nằm viện dài dài có phải không? Không biết lượng sức mình!”” Anh …”Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh chẳng khác gì một con người miệng mồm độc địa, tính tình gàn dở. Tôi biết, không những trả tiền viện phí để phẫu thuật khuôn mặt, còn phải chăm sóc khi vết thương trên người tôi đầy rẫy. Điều này đối với một người xa lạ không quen biết như tôi, thì quả thật là rất khó chịu, rất phiền phức.Nhưng dù gì đi nữa, cũng không nên nói câu nói làm ứa gan người khác như vậy chứ!?” Kevin!”Tôi buột miệng nói, khiến anh trố mắt đứng nhìn. Lúc đó, không hiểu sao tôi lại muốn trêu chọc anh, cho anh tức chết lên thì mới thôi. Nhìn dáng vẻ kinh ngạc quá đỗi kia, tôi lại bật cười:” Tôi biết, người con trai đã tông phải tôi là Kevin Nguyễn, một việt kiều mỹ, hơn thế nữa còn là giám đốc của khách sạn Red có tiếng ở Mỹ, và mở chi nhánh cả Hàn Quốc lẫn Việt Nam chứ gì!”Ánh mắt anh thoáng ngỡ ngàng, đã mở to giờ còn to hơn.” Tôi cám ơn anh đã giúp tôi phẫu thuật thẩm mĩ, hơn thế nữa còn chi viện phí cho tôi nằm viện đến bây giờ. Quả thật rất cám ơn anh, Kevin!”Tôi nhìn anh, rồi lại ngước nhìn hoa đào nở, suy nghĩ xa xăm:” Chỉ có điều … giờ tôi chẳng nhớ được gì cả? Kevin, anh làm ơn cho trót có được không? Tôi muốn về Việt Nam, tôi muốn biết rốt cuộc tôi là ai?”Thoạt đầu, Kevin nhìn tôi như thể nhìn sinh vật lạ, làm như không thể tin được lời nói tôi vừa thốt ra. Nhưng rồi một hồi sau, anh cười nhạt, nhếch môi khinh bỉ:” Muốn viện lý do nào khác, thì tìm cách nào tốt hơn để tôi tin đi! Chuyện này thì hơi bị quá đấy!”Tôi lúc đó kinh ngạc nhìn anh, vốn dĩ không ngờ con người ăn mặc đàng hoàng lịch sự, lại có suy nghĩ thiếu tôn trọng người khác đến vậy. Cố gắng nuốt tự ái vào trong, tôi dùng hết sức của mình mà hét ra hơi:” Anh quá đáng vừa thôi nhé! Đừng chà đạp lên lòng tự trọng của tôi. Xin lỗi, tôi biết chính tôi là gánh nặng của anh. Chỉ cần tôi bình phục, tôi sẽ cố gắng làm ra tiền, trả hết những số nợ cho anh. Cho dù có trả hết cả đời, tôi cũng không để mình mắc nợ anh đâu!”.

.

.

.Câu đối thoại của tôi và anh hai năm trước, giống như một màn đấu khẩu giữa hai kẻ thù, hơn là lời nói đầy cảm kích một người mang ơn là tôi đây. Thật ra, Kevin khi đó tất nhiên cũng không thể tin lời tôi nói, cho đến khi chính tai anh nghe được vị bác sĩ trong bệnh viện, thừa nhận rằng tôi đã thật sự mất trí nhớ.Bác sĩ bảo, trong vụ tai nạn đó, tôi không mất mạng đã là may mắn lắm rồi. Nhưng thay vào đó, bộ não của tôi đã bị tổn thương khá nặng, khiến tôi quên mất một phần trí nhớ của hiện tại. Khoa học khi đó đã chứng minh, một người mất trí nhớ, quên mất những sự việc trước kia, nghĩa là trong tiềm thức, họ không muốn nhớ lại quá khứ. Và điều đó chứng minh chuyện quá khứ của họ, đã mang những điều không mấy vui vẻ, đau khổ, dằn vặt.Cũng chính vì như thế, nên trong thời gian tôi chưa hồi phục, bác sĩ cảnh báo tôi rằng, không nên quá kích động mà đi tìm quá khứ. Vì điều đó sẽ ảnh hưởng đến bộ não còn đang chấn thương trong đầu tôi.Hai năm qua, Kevin từ một chàng trai có miệng mồm khó ưa kia giờ đã biến thành một người dịu dàng, chăm sóc, lo lắng cho tôi thật chu đáo. Anh cũng trở nên biết đùa, biết cười, và hơn hết, cũng đã bớt lạnh lùng hơn nhiều. Và những điều đó khiến ai nấy trong nhà Kevin, đều cho rằng tôi chính là bạn gái của anh.Cuộc sống mới tôi đã thích nghi, cảm giác bị tù túng như con chim nhốt trong lồng kính thế này đối với tôi là đủ chán lắm rồi. Dù sao, quá khứ vẫn là điều tất yếu. Cho dù thế nào, tôi cũng phải tìm lại cho mình những mảnh ký ức của xưa kia. Giải đáp cho mình về hình ảnh người con gái tạt thứ nước trông như axit lên người tôi, và người con trai luôn hiện hữu trong giấc mơ của tôi. Họ, thật ra là ai?

. CHươNG 5: Kí ỨC Bị LãNG QUêN (TT)..” Phương Nhã!”Quốc Thịnh đờ đẫn nhìn bức ảnh người con gái xinh đẹp trên tay mình, miệng còn nở một nụ cười rất tươi khi đứng bên cạnh anh. Thật ra, tấm ảnh này là khi hai người còn học nă