
n lại bị sự lạnh lùng toát ra từ đối phương áp bách, bất giác sợ run cả người.
Người trước mặt mặc đen Đường trang*, kiểu dáng gọn gàng, tuy đơn giản lại mang theo nét cao quý. Cổ áo rất cao, nút áo đóng tới tận dưới cằm gợi lên cảm giác rất bảo thủ nghiêm nghị. Tóc hơi dài hơn người bình thường một chút, mang theo màu sắc truyền thống thuần khiết, đen như động sâu, tưởng như muốn hút hết hào quang xung quanh. Mắt đen tinh tế mang theo chút hương vị cổ điển, như nét mực vẽ trên giấy Tuyên Thành, sâu thẳm, hắc bạch phân minh, lại sáng như vì sao. Nhưng mà ánh mắt đó cũng lóe lên ánh sắc bén vô cùng, dù là ai trông thấy cũng không khỏi căng thẳng, giống như bị nhìn thấu hết thảy bản thân.
(*) Áo đường trang là đây
Giang Tiểu Tư chưa từng gặp ai có ánh mắt lạnh lùng sắc bén như vậy, cũng chưa thấy ai có cái mũi hoàn mỹ như vậy, đôi môi mỏng đẹp mắt như vậy. Nhất là, anh ta còn có nhóm máu RH-.
Nhiệt huyết trong Tiểu Tư sôi trào, cảm thấy mỗi tế bào trong cơ thể như đang bị thiêu đốt, trời ơi, cuối cùng cô cũng đã tìm được hoàng tử bạch mã mà cô tha thiết mơ ước rồi.
“Tính tiền.” Đôi môi mê người kia bực mình phun ra hai chữ.
Giang Tiểu Tư vẫn còn đang trong trạng thái ngơ ngẩn, làm động tác mời: “Anh trước.”
“Tôi bảo là cô hãy mang đồ trong túi mình ra tính tiền đi.” Người trước mặt bắt đầu hơi nổi giận.
“Cái gì?” Giang Tiểu Tư sờ đầu giống như hòa thượng ngốc, không hiểu, Lí Nguyệt Y thấy không ổn, lách người lén lút trốn đi.
“Hay là dẫn cô đến cảnh cục mới chịu mang ra?”
“Hả?” Giang Tiểu Tư vẫn si ngốc như cũ, nhìn người đàn ông có dáng hình tựa bóng đêm, môi như trăng khuyết, mắt như sao này, lại còn có nhóm máu RH-, cô không nhịn được nuốt nước miếng. Đồng thời cảm thán, thật có khí thế nha.
Người trước mắt không kiên nhẫn được nữa, mở túi xách của Giang Tiểu Tư, moi mấy thứ lúc trước Lí Nguyệt Y nhét vào ra. Giang Tiểu Tư ngạc nhiên. Không ngờ đó lại là một túi que thử thai và một hộp bao cao su vị sầu riêng. Lí Nguyệt Y, bà đùa thật ác.
Giang Tiểu Tư giận dữ quay đầu, lại phát hiện ra đầu sỏ gây nên đã chạy. Chẳng lẽ cô cô quên nhà cô mở cửa hàng đồ chơi tình dục sao, mấy thứ này đến siêu thị mua thì thà mua ở nhà cô còn hơn, có nhầm không vậy. Không đúng, điều này không quan trọng, quan trọng là sao có thể ở trước mắt người đàn ông đẹp như vậy vu oan cho cô. Cô sống một ngàn năm, thể diện khuôn mặt già nua này cũng bị mất hết rồi.
Vừa căng thẳng vừa bối rối muốn giải thích với người kia, người đó lại cười lạnh một tiếng, nhìn cô một lần từ đầu đến chân.
“Học sinh trung học bây giờ đúng là…”
Sau đó nhấc lên túi đồ đã được buộc lại cẩn thận, xoay người bước đi. Giang Tiểu Tư nhìn thấy trong túi anh ta một cây rau cải trắng, thật không hài hòa.
“A, không phải vậy đâu, anh nghe tôi giải thích đã.” Giang Tiểu Tư như sắp nhào tới ôm đùi người ta lại bị cô nhân viên thanh toán giữ lại.
“Tiểu thư, cô còn chưa tính tiền.”
Giang Tiểu Tư ngửa mặt lên trời thở dài, không ngờ bị hiểu lầm như vậy, làm sao cô chịu nổi đây.
Lí Nguyệt Y, cậu chết chắc rồi.
Chương 3: Người Trang Điểm Tử Thi
Bệnh viện đồn đại xuất hiện yêu quái là một bệnh viện phụ sản tư nhân nằm ở phía Đông Nam thành phố Đào Nguyên, xét về phong thủy, theo lý mà nói nơi này hẳn không phải nơi nhiều tà khí như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại xảy ra rất nhiều chuyện ma quái. Có lẽ vì rất nhiều người đến đây phá thai, oán khí của linh hồn trẻ sơ sinh quá lớn, không thể trấn áp hoàn toàn, nên cứ một thời gian Thẩm Khấu Đan lại đến đây dọn dẹp một lần. Cũng may, tuy rằng số lượng linh hồn nhiều nhưng chỉ là những linh hồn trẻ con, chưa hiểu biết, không trải qua truyện đời, chỉ đơn giản là ôm mối oán hận không được sinh ra, vậy nên so với Quỷ Hồn ở các bệnh viện bình thường dễ đối phó hơn nhiều.
Hai ngày nay bệnh viện ngừng kinh doanh để tu sửa, 1 giờ sáng, trừ hai người bảo vệ ở lại trong bệnh viện, một y tá trực ban cũng không có, cả tòa nhà tối đen như mực, càng toát ra vẻ ma quái nặng nề.
Đêm vẫn còn dài đằng đẵng, hai bảo vệ đang nói chuyện phiếm với nhau:
Tiểu Vương hỏi: “Này, hôm nay anh xem báo không? Lại có người nhảy lầu đấy.”
Lão Đinh giật mình: “Thật sao. Đây đã là người thứ 7 trong tháng rồi.”
“Hơn nữa, nghe nói cũng buộc túi trên đầu, đựng một bộ óc, xương cốt và nội tạng đều nát hết, dường như bị nghiền thành bột, đầu thì như trái dưa hấu vỡ, thi thể lại không chảy máu. Nếu là người bình thường chết như vậy sẽ chảy rất nhiều máu, mấy người kia chỉ bị thi thể mềm như bún, như thể dưới da toàn là nước vậy.”
“Buộc túi nilon? Chết kiểu này thật là một biện pháp bảo vệ môi trường mới mẻ, ít nhất não sẽ không bị bắn khắp nơi.”
“Anh đừng làm tôi buồn nôn. Việc này rất khó lý giải, tờ Chuyện lạ Đào Nguyên đã có bài bình luận, nói đó là do ma quỷ quấy phá, tôi tin tám phần là thật.”
“Lại là cái cô Phấn Hồng Phiêu Phiêu nói sao? Tôi khuyên cậu đừng có nghe cô ta nói nhảm, họ nói vậy chỉ muốn tăng lượng tiêu thụ tạp chí thôi, lúc nào có vụ án xảy ra, cô ta đều nói là do ma quỷ quấy phá, nói rằng vô cùng thần bí, cu