Thời Gian Tươi Đẹp

Thời Gian Tươi Đẹp

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326043

Bình chọn: 10.00/10/604 lượt.

ho “hoàng đế bệ hạ”.Đầu bên kia là lúc sáng sớm, nhưng giọng Lâm Mạc Thần vô cùng lạnh nhạt: “Hello?”Lâm Thiển nghe vậy lập tức cất giọng ngọt ngào: “Anh…” Cô kéo dài âm sau cùng, khiến Lâm Mạc Thần cũng mềm lòng. Tuy nhiên, anh vẫn nói lạnh lùng: “Còn biết đường gọi điện thoại? Anh tưởng em bận “gạo nấu thành cơm” rồi.”Lâm Thiển đỏ mặt: “Làm gì có chuyện đó.” Cô không quên nịnh nọt: “Trình độ tiếng Trung của anh giỏi quá.” Mấy tuổi đã theo bố đi Mỹ, vậy mà anh biết dùng câu thành ngữ “gạo nấu thành cơm” cơ đấy.Lâm Mạc Thần cười nhạt một tiếng, không đáp lời.Lâm Thiển nói tiếp: “Anh, em thật sự thích anh ấy. Anh cũng biết đấy, hình mẫu đàn ông như anh ấy có sức hút vô cùng to lớn, phụ nữ không thể kháng cự.”Lâm Mạc Thần cũng không đến nỗi tức giận vì chuyện đó, nghe câu nói khá buồn cười của em gái, anh khẽ hừ một tiếng.Lâm Thiển hạ giọng: “Anh bảo cần rút gân lột da đàn ông, nhưng nếu là người phụ nữ anh thích, liệu anh có nỡ lột da cô ấy không?” Thấy anh trai lặng thinh, cô tiếp tục mở miệng: “Em cũng không nỡ.”Thật ra, Lâm Thiển có ý đồ riêng. Câu này tuy xuất phát từ đáy lòng, nhưng cũng vừa vặn chọc vào nỗi đau của Lâm Mạc Thần.Quả nhiên, sau khi im lặng vài giây, Lâm Mạc Thần cất giọng ôn hòa: “Lâm Thiển, bố chúng ta qua đời nhiều năm, anh cũng chỉ thực hiện trách nhiệm của người cha mà thôi. Thằng nào muốn đưa em đi, chẳng nhẽ không nên bắt nó chịu cực khổ, thể hiện tấm chân tình hay sao?”Lâm Thiển liền mềm lòng, “vâng” khẽ một tiếng. Cô lại nói: “Anh từng có cảm giác này chưa? Mỗi giây mỗi phút ở bên cạnh đối phương đều rất hạnh phúc, đều cảm thấy quý giá. Gorky[2'> từng nói: “Những thứ đẹp đẽ chúng ta gặp trong cuộc đời đều tính bằng giây”. Bây giờ em hiểu rồi, ngoài anh ấy ra không còn người nào khác.” 16 – 30 (64)[2'> Maksim Gorky là đại văn hào Nga cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20.Lâm Thiển coi như giải quyết xong anh trai. Về phần thỏa thuận giữa bọn họ, Lâm Thiển cho rằng, đó là việc của hai người đàn ông, dù sao cũng không ảnh tưởng tới cô và Lệ Trí Thành.Nhưng một điều đáng buồn là, nửa tháng sau đó, thời gian Lâm Thiển và Lệ Trí Thành ở riêng bên nhau thật sự tính bằng “giây”.Bởi vì hai người quá bận rộn. Lâm Thiển đỡ hơn một chút, cô đứng đầu một nhóm nhỏ, có thể tự sắp xếp thời gian. Hơn nữa, cô là người chú trọng kết hợp làm việc và nghỉ ngơi. Tuy nhiều khi khó tránh khỏi bận đến mười một, mười hai giờ đêm nhưng mỗi tuần đều cố gắng cho các nhân viên nghỉ nửa ngày đến một ngày.Nhóm dự án của Lâm Thiển cũng thể hiện phong cách cá nhân cô: cần cù, hiệu quả cao, linh hoạt, đầy sức sống và khả năng sáng tạo dồi dào. Như cô từng nói: “Nhóm marketing chúng tôi, có thể làm thêm, có thể thông đêm, liên tục chiến đấu suốt ba trăm sáu mươi lăm ngày vẫn vui vẻ như thường. Nhưng chúng tôi không cần làm vậy, bởi chúng tôi đã sớm dùng linh cảm và trí tuệ giải quyết bài toán khó rồi.”Câu này khiến những nhóm khác nghiến răng nghiến lợi. Bởi vì tính chất công việc khác nhau nên các nhóm kỹ thuật, sản xuất, thiết kế… phải không ngừng thử đi thử lại mới có thể tìm ra phương án cuối cùng. Lâm Thiển nói câu này, chẳng phải chọc tức mọi người hay sao?Thế là nửa đêm kết thúc công việc, Lâm Thiển và các thành viên trong nhóm thường bị các nhóm khác đòi dẫn đi ăn khuya cho hả giận.Lâm Thiển vui vẻ mời mọi người, cũng là mong Lệ Trí Thành có thể xuất hiện. Tuy không ở riêng bên nhau nhưng chỉ cần gặp anh, dù giữa chốn đông người, cô cũng cảm thấy ngọt ngào.Đáng tiếc Lệ Trí Thành không bao giờ tham gia hoạt động kiểu này, bởi vì anh không có thời gian.Rốt cuộc anh bận đến mức nào? Là người chỉ huy toàn cục, thời gian của anh thuộc về tất cả mọi người. 16 – 30 (65)Trước đây, Lệ Trí Thành sống ở ngôi biệt thự, vốn là tài sản của bố anh cách Ái Đạt mười phút lái xe. Sau hôm từ Đài Loan trở về, việc thiết kế và sản xuất túi xách Aito bước vào giai đoạn thực chất. Vì vậy anh chuyển vào ký túc của công ty, đồng thời đưa ra quy định: người đứng đầu của mỗi nhóm đều có thể tìm anh báo cáo công việc bất cứ lúc nào. Đây chính là “làm gương cho binh sĩ, xung phong đi đầu.”Lâm Thiển nghe Tưởng Viên nói, có mấy tối, anh nằm chợp mắt ở sofa trong phòng làm việc, trời vừa hửng sáng lại đi phân xưởng theo dõi tình hình.Còn thời gian riêng của cô và Lệ Trí Thành chỉ hạn chế ở mức, thỉnh thoảng đi văn phòng báo cáo, anh tranh thủ ôm hôn cô; hoặc Lâm Thiển nửa đêm tan ca, anh vừa vặn có chút thời gian nên tiễn cô về nhà. Sau đó anh lại quay về văn phòng, tiếp tục bận rộn.Lâm Thiển cảm thấy như vậy là không đủ. Lúc tình cảm nồng nàn, cô chỉ muốn ở bên cạnh anh, không muốn xa anh dù chỉ một giây một phút.Nhưng trong khi tình cảm của cô dâng tràn, khó kiềm chế, biểu hiện của Lệ Trí Thành bình thản hơn nhiều. Anh sắp xếp thời gian kín mít, thỉnh thoảng cùng cô thân mật rồi lại vội vàng bỏ đi, nhanh chóng dành mọi sự chú ý của mình vào sự nghiệp.Lâm Thiển cảm thấy, bản thân không thể nắm bắt Lệ Trí Thành. Điều này khiến cô hơi hụt hẫng.Tất nhiên, cô chôn sâu cảm giác này ở trong lòng, bởi cô biết ở thời điểm này, lý trí quan trọng hơn tình c


Insane