Polaroid
Thứ nữ vợ kế

Thứ nữ vợ kế

Tác giả: Uyển Tiểu Uyển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323985

Bình chọn: 8.00/10/398 lượt.

vào phòng nói:

“Tử Nhụy tỷ tỷ, sắp đến canh ba rồi, tỉ nên nghỉ ngơi sớm đi, nhị tiểu thư ban ngày bị kinh sợ, đại phu nhân sai nô tỳ bón canh an thần cho nàng, cơm tối cũng không ăn được bao nhiêu, thật vất vả mới nằm ngủ được, muội biết, muội chỉ là một nha hoàn nhị đẳng, không nên nói những lời này ở trước mặt tỉ, nhưng nhị tiểu thư là chủ tử, nếu như Tử Nhụy tỉ tỉ nửa đêm gõ cửa, quấy rầy nhị tiểu thư nghỉ ngơi, chuyện không có gì lớn

Nhưng nếu để người khác nhìn thấy, ngày mai lại có người bẩm báo với đại phu nhân, những người làm nô tỳ như chúng ta lại ức hiếp chủ nhân, chuyện như vậy, nếu đồn ra ngoài thì không hay cho lắm”

Tử Nhụy sửng sốt, nàng vốn bị hạn chế không cho rời khỏi viện, đang tức giận một bụng, vốn định ra oai phủ đầu với nàng ta một chút. Kết quả lại khiến bản thân càng thêm tức giận, nhưng mà thật không ngờ, Thúy nhi từ trước đến giờ chỉ biết vâng vâng dạ dạ, lại dám nói với mình như vậy.

Nàng mở miệng, muốn nói gì đó, nhưng suy nghĩ tới bây giờ mình bị hạn chế ở trong viện nhỏ này, nhất định là chủ ý của phu nhân. Chẳng lẽ chuyện nàng và Oánh di nương đã bị lộ rồi sao?

Vậy không phải vì mình đã đặt kì vọng vào sai người rồi sao?. Vậy chẳng phải là ngồi chờ đại phu nhân thu thập sao?

Nàng vội vã mím môi nói: “Xem Thúy nhi muội muội nói kìa, không phải nhị tiểu thư của chúng ta mỗi ngày đều sao chép kinh Phật sao?. Không ngờ người lại nghỉ sớm như vậy, muội muội có điều không biết, hôm nay ta không rời khỏi viện, cho nên ta không biết, ta vốn định đến hỏi nhị tiểu thư có đói bụng không?.

Có muốn dặn phòng bếp chuẩn bị đồ ăn khuya không?. Nếu đã như vậy, ta về trước, không quấy rầy nhị tiểu thư nghỉ ngơi nữa”

Thúy nhi cũng là một người hiểu chuyện, nên cười cười nói:

“Nguyên lai là như vậy, muội muội thật không hiểu chuyện, lại hiểu lầm tỉ tỉ, mong tỉ tỉ người đừng chê cười”

“Sao có thể a, muội chỉ trung thành bảo vệ chủ thôi, làm gì có lỗi gì chứ”

Chương 19

“Chủ tử, người đừng tức giận kẻo có hại đến sức khỏe, sợ là Hầu gia chỉ tin vào lời của tiểu tiện nhân kia cho nên mới hiểu lầm người, chờ ngày mai người giải thích với Hầu gia một chút, Hầu gia sẽ hiểu nỗi khổ tâm của người, bây giờ rõ ràng đại phu nhân đã kết hợp với tiểu tiện nhân kia để hạ bệ người”

“Ai… vì sao lại như vậy?. Ta biết ta chỉ là tiện mệnh chẳng đáng tiền, ở Như Ý lâu làm nữ trong sạch ( bán nghệ không bán thân) vốn định cứ như vậy cô đơn đến già…cũng không ngờ, ngày đó Hầu gia giống như anh hùng trong lòng ta, xuất hiện trước mặt ta, cứu vớt ta, cứu vớt cuộc đời ta….Vì Hầu gia, ta tự mình phá vỡ lời thề, thà làm vợ của nhà nghèo cũng không làm thiếp của người có tiền, ta không cầu cái gì khác vì sao phu nhân lại không tin ta?

Nàng cao cao tại thượng như vậy, coi ta giống như một con kiến, nhưng ta tuyệt đối không ngờ, phu nhân lại đối xử với ta như vậy, ….Còn có nhị tiểu thư đáng yêu, nhu thuận như vậy, một lòng hướng Phật, thế nhưng cùng với đại phu nhân, như thế….”

“Đúng vậy a chủ tử, theo ý của nô tỳ, việc này không thể thôi như vậy, ít nhất cũng phải dạy cho đại phu nhân một bài học, nếu không sau này nàng ta nhất định còn khi dễ người”

“Không, không, không, Hạnh nhi, làm sao ta có thể làm chuyện không tốt với đại phu nhân chứ?. Nàng là phu nhân, là chủ mẫu, mà ta…Chỉ là một ngọn cỏ nhỏ, lục bình giữa dòng nước…Một hạt cát thì có là gì?. Huống hồ bây giờ ta đã vào thanh lâu, cũng không phải là dân thường còn có tôn có tôn nghiêm gì có thể nói đây?”

“Chủ tử, xuất thân không phải là lỗi của người, lúc trước người bán mình chôn cha, người có lòng hiếu thảo như thế làm sao có thể không có tôn nghiêm?. Huống chi Hầu gia đã nói sẽ thay đổi xuất xứ cho chủ tử, chuyện của phu nhân người cứ giao cho nô tỳ đi, nô tỳ nhất định sẽ làm cho nàng ta có khổ cũng không nói ra được”

Kiều di nương cầm tay của Hạnh nhi: “Hạnh nhi, ngươi đi theo ta nhiều năm như vậy, là ta đã làm phiền ngươi, nếu không phải vì ta khi đó ngươi cũng không phải bị bán vào Như Ý lâu, cũng tại ta không tốt, nếu không ngươi cũng không, cũng không bị buộc…Tiếp khách…Sao ngươi có thể tốt bụng như vậy, lại vì ta suy nghĩ như vậy. Ngươi nên trách ta, trách ta a”

Hốc mắt Hạnh nhi cũng đỏ lên: “Nô tỳ làm sao có thể trách chủ tử, nô tỳ chỉ biết đi theo người, chăm sóc người, cho dù trên thân người không có một xu, hoàn toàn có thể đem nô tỳ bán đi, nhưng người không có làm vậy, để nô tỳ lại bên cạnh người, cuối cùng người ko còn cách nào khác phải bán mình vào Như Ý lâu, khi đó, người làm sao còn có năng lực lo cho nô tỳ?. Lúc người được Hầu gia chuộc khỏi Như Ý lâu, cũng không quên cầu Hầu gia cứu nô tỳ, người đối với nô tỳ thật tốt, đại ân đại đức của người, đến bây giờ nô tỳ còn khắc cốt ghi tâm, tại sao lại trách người?”

Kiều di nương cầm khăn tự mình lau nước mắt cho Hạnh nhi: “Chuyện ấy… Vậy thì trừng phạt phu nhân nhỏ nhỏ thôi, không vì cái gì khác, chỉ vì làm cho phu nhân hiểu cái gì là “báo ứng kiếp này” sau này sẽ đối xử nhu hòa hơn với mọi người, đúng không?. Chúng ta chỉ vì muốn tốt cho phu nhân thôi, đúng không?”

“Ân, chủ