80s toys - Atari. I still have
Thứ nữ vợ kế

Thứ nữ vợ kế

Tác giả: Uyển Tiểu Uyển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324060

Bình chọn: 8.00/10/406 lượt.

nãy lão nô đã sai người đi điều tra, Hạnh nhi nha đầu thiếp thân bên người Kiều di nương đã tới chỗ đại phu nhân ngã xuống, có gã sai vặt nhìn thấy, nhìn thấy nàng mang theo một túi nước, hốt ha hốt hoảng, hơn nữa hai ngày trước, Kiều di nương ỷ vào sủng ái của Hầu gia, không đem nhị tiểu thư để vào trong mắt, còn tranh cãi ầm ĩ một trận, sợ là

Khi đó nàng đã ghi hận, nhưng Kiều di nương là sủng thiếp của Hầu gia, nếu như chuyện lần này chứng thực là do Kiều di nương làm, chỉ sợ cuối cùng vẫn không giải quyết được gì, nhị tiểu thư thật đáng thương a”

“Im miệng!. Đừng nói nữa. Nương, người đừng nghe Bạch ma ma, nàng cũng vì con dâu nên mới nói như vậy, con dâu không có chứng cớ”

Lưu lão phu nhân không phải đồ ngốc, hừ lạnh một tiếng: “Chứng cớ?. Làm chủ mẫu dạy dỗ thiếp thất còn phải cần chứng cớ sao?. Huống hồ Kiều di nương kia chỉ là một gái lầu xanh để người ta mua vui, tại sao còn phải cần bằng chứng?. Việc này nương đồng ý với con, chờ Tuấn nhi trở về, nếu như hắn dám ngăn cản, xem nương có đánh nó hay không?”

“Nương, xin người bớt giận”

“Ai, con dâu, con đã chịu uất ức rồi”

“Không, con không có ủy khuất, người chịu ủy khuất là Thanh nhi, con dâu có người nương như vậy làm sao còn cảm thấy ủy khuất, con dâu vui vẻ còn không kịp”

“Con là một con dâu hiểu biết, trong lòng nương hiểu”

Sau khi Lưu đại lão gia trở về, biết được mọi chuyện, phẫn nộ đầy mặt, Kiều di nương bên cạnh không khỏi sợ run cả người…Lưu đại lão gia híp mắt…Kiều di nương vẻ mặt oan ức nói:

“Gia, không phải người thật hoài nghi là thiếp làm chứ?. Người khác không biết thiếp như thế nào?. Ngài còn có thể không biết sao?. Thiếp thà rằng là mình chết, cũng sẽ không hại người a, một người lương thiện như phu nhân làm sao có thể nghi ngờ a…Thiếp thật oan ức a”

Nói đến đây, liền kéo tay Lưu đại lão gia đặt ở trên ngực mình, hai mắt mông lung: “Ngài có cảm nhận được không?. Cảm nhận được thiếp bị oan không?…Gia, ở chỗ này là tình yêu tha thiết thiếp dành cho người, cho dù thiếp không thích phu nhân, cũng sẽ không ra tay hại cốt nhục trong bụng phu nhân, yêu ai yeu cả đường đi, làm sao thiếp có thể hại cốt nhục ruột thịt của người?”

Lưu đại lão gia gật đầu, vỗ vỗ tay của Kiều di nương nói: “Trước phải ủy khuất nàng mấy ngày, ở lại trong viện của nàng đừng ra ngoài, chuyện này nàng cứ nói tất cả là do Hạnh nhi làm, gia sẽ bảo vệ nàng không sao, nhưng mà nếu như…”

“Gia, không phải thiếp làm, cũng không phải Hạnh nhi làm…Gia, người phải tin thiếp, là phu nhân hiểu lầm thiếp quá sâu, cũng không lạ khi phu nhân nghi ngờ thiếp, nhưng mà thiếp tin, lâu ngày biết lòng người, phu nhân sẽ hiểu tính tình của thiếp, như Hầu gia người đã hiểu thiếp”

“Phu nhân, lão nô đi tìm lão phu nhân làm chủ cho người”

Lưu đại phu nhân lắc đầu, lộ ra một tia tự giễu nói: “Ta không quan trọng, nhưng đứa con trong bụng ta không quan trọng sao?. Hầu gia cho tới bây giờ vẫn còn tin tiện nhân kia. Được!. Được lắm!. Ta nhất định sẽ cho hắn biết, nữ nhân mà hắn sủng ái, có bộ mặt thật ra sao”

“Người…”

“Đi, dẫn nha đầu Hạnh nhi tới, còn cứng miệng sao?. Ta tự mình thẩm vấn, không tin nàng ta sẽ trung thành như thế?”

“Nhưng thân thể của người?”

“Không có việc gì”

Khi Bạch ma ma dìu Hạnh nhi trên người đầy vết roi, đến trước mặt Lưu đại phu nhân

Người trước mặt, mùi máu tươi gay mũi làm Lưu đại phu nhân cực kì không thoải mái, Bạch ma ma thấy vậy vội vàng sai người ngăn Hạnh nhi lại, rồi dặn dò mấy gã sai vặt trưởng thành cởi quần áo của nàng, rồi đặt nàng trong thùng gỗ lạnh như băng….sau đó mặc kệ nàng xích lỏa trên mặt đất….Thân thể đánh run cầm cập, sau khi đã ngâm qua nước lạnh, máu trên người Hạnh nhi đã vơi đi rất nhiều, Lưu đại phu nhân thấy vậy nói:

“Dễ chịu không?. Vì một chủ tử không cầu xin cho ngươi, ngươi làm như vậy đáng sao?”

“Người không cần uổng phí tâm tư, không phải chủ tử của ta sai ta làm, là tự ta muốn làm, ta không quen nhìn ngươi ức hiếp chủ tử của ta, chuyện không liên quan đến chủ tử ta”

“Nói như vậy, ngươi quyết trung thành tận tâm với nàng ta sao?. Để ta nói cho ngươi nghe xem, xem có đúng không?”

Lưu đại phu nhân để chén trà trong tay xuống, khóe miệng nhếch lên giống như nhìn kẻ đáng thương, nhìn nhìn nàng nói:

“Là vì ngươi cảm thấy lúc gia cảnh chủ tử ngươi kham ưu, bán hết tất cả những đồ có giá trị ngay cả tổ trạch cũng bán, bán hết nô tài, hạ nhân chỉ để lại một mình ngươi, ngươi cho rằng đó là chủ tớ tình thâm?. Ân, nha đầu ngốc của ta, tại sao ngươi không ngẫm lại, vì sao cơm còn không đủ ăn nhưng chủ tử của ngươi còn giữ ngươi lại không bán, Cuối cùng lão phụ vì ốm yếu mà chết?. Hừ, sợ là bán ngươi nàng ta không biết sinh tồn như thế nào?. Mười ngón tay không dính nước mùa xuân, đồ ăn cũng không biết làm, xiêm y cũng không biết mặc, thì làm sao bán ngươi chứ?. Đương nhiên muốn giữ ngươi lại để hầu hạ rồi?. Nàng bán mình chôn cha vào Như Ý lâu, ngươi làm nha hoàn của nàng, cũng chỉ có thể bị buộc đi tiếp khách sao?.

Nếu như nàng thật lòng thật dạ suy nghĩ vì ngươi nửa phần, thì làm sao sẽ để ngươi đi?. Trực tiếp trả lại