Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tác giả: Born

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323915

Bình chọn: 9.5.00/10/391 lượt.

thấy mẹ đang ngồi lục tung đồ trang sức của Ngọc Loan thì không hài lòng lắm. Dù Ngọc Loan đã đi, nhưng Vũ phong vẫn không muốn ai động vào đồ đạc của cô.

– Mẹ….

Bà chưa kịp nói, Vũ phong đã nhìn thấy chiếc lắc tay và hỏi:

– Sao mẹ lại có chiếc lắc tay của hà trang, chẳng phải nó mất lâu rồi sao?

– Con khẳng định đây là chiếc lắc của Hà Trang.

Vũ Phong cảm thấy nét mặt căng thẳng của mẹ mình là kì lạ, nhưng vẫn gật đầu.

– Nhưng mẹ khẳng định đây là chiếc lắc của Ngọc Loan

Vũ Phong tức giận cầm chiếc lắc chạy qua phòng Hà trang trừng mắt hỏi cô ta:

– Nói mau, người năm xưa giúp anh là ai? Là Ngọc Loan đúng không?

Hà Trang thấy Vũ Phong giơ chiếc lắc trước mặt cô thì tái mặt. Cô bất giác lùi lại, sợ hãi không nói.

– Cút, cô mau cút ra khỏi nhà tôi ngay. Tôi thật không ngờ cô đê tiện đến như thế.

Vũ Phong vừa nói xong, anh bước đến cửa mở ra rồi chỉ tay bảo:

– Mau cút ra khỏi đây mau.

– Anh….- Hà Trang run run nhìn Vũ Phong rồi đưa mắt cầu cứu mẹ vũ phong nhưng ba quay mặt đi, ánh mắt con lướt qua cô khẽ khinh ghét.

Vũ Phong nắm lấy tay Hà Trang đẩy mạnh cô ra khỏi căn phòng.

– Bác, bác không con cẩn đứa cháu này nữa sao – Cô nắm tay mẹ Vũ phong nói giọng câu khẩn.

Mẹ Vũ Phong không nói gi chỉ khẽ giuộc tay minh ra khỏi tay Hà Trang. Hà trang bất lực nhìn hai người họ nước mắt lưng tròng nói:

– Các người sẽ hối hận.

Hà trang phẫn nộ bước đi, nhưng trong lúc hấp tấp, cô bị trượt chân té ngã xuống cầu thang. Vũ Phong và mẹ anh hoảng hốt chạy ra đã thấy Hà Trang lăn tròn xuống dưới đất. Dưới chiếc váy của cô đang bận chảy ra một vệt máu đỏ dài.

– Trời ơi – Mẹ Vũ Phong hoảng hốt kêu lên.

Hà Trang đau đớn ôm bụng rên rỉ. Vũ Phong vội vàng bế cô lên đi ra xe đi cấp cứu.

Tú Quyên vừa đến thấy Vũ Phong bồng Hà Trang chảy đầy máu đi ra vội vàng phòng xe đuổi theo.

Một lát sau khi cấp cứu, bác sĩ nói với mọi người, cái thai trong bụng Hà trang đã bị sảy. Ai cũng đau khổ và luyến tiếc.

– Không thể nào. Không thể nào – Hà Trang kêu gào lên – Tôi vốn không có thai thì làm sao mà xảy được như thê. Bác sĩ ông gạt tôi. Ông gạt tôi. Cái thai trong bụng tôi là giả.

Tất cả đều không ngờ Hà Trang lại nói ra điều này, cả ba người đồng loạt quay đầu nhìn HàTrang. Tú Quyên là người phản ứng đầu tiên, cô ném lòng thương xót Hà trang đi thay bằng một nụ cười chế nhạo:

– Haha, đáng đời cô đi, hạng phụ nữ ích kỷ độc chiếm như cô, chia rẻ tình cảm của vơ chồng người ta cuối cùng cũng bị quả báo.

Nói xong, cô quay đầu nói với Vũ Phong:

– Vũ phong, anh mau đi tìm Ngọc Loan đi, em nghe nói cô ấy sẽ ra nước ngoài đó. Nhanh lên, Tùng Quân bảo em báo cho anh biết, anh mau ra ngăn cô ấy lại đi, anh lên sắp đến giờ rồi. Còn nữa, Ngọc Loan có nói cho anh hay cô ấy đã mang thai rồi hay không?

– Em nói cái gì? – Vũ Phong ngây dại nhìn Tú Quyên.

– Mau lên, không có thời gian nữa rồi, em vừa đi vừa giải thích cho anh hay – Tú Quyên vừa xem đồng hồ vừa nói, sau đó cô đẩy Vũ Phong đi ra ngoài.

Khi cả hai đến ân bay, cũng vừa lúc Ngọc Loan va Tùng Quân đang chuẩn bị vào trong.

– Ngọc Loan, em đưng đi – Vũ Phong gào lên giữa sân bay.

Ngọc Loan giật minh quay đầu nhin Vũ Phong rôi nhìn Tùng Quân, Tùng Quân rút vé máy bay trong tay cô nói:

– Anh thật sự muốn đưa em đi ra nước ngoài, nhưng anh nghĩ nếu em đi, em sẽ hối hận rất nhiêu vi thế anh gọi cho cậu ấy. Đi đi, hai người nói chuyện rõ rãng đi.

Ngọc Loan nhìn Vũ Phong đang thở hồng hộc trước mặt minh, cô xiết chặt túi hanh lý trong tay mình. Vũ Phong lập tức kéo cô rời đi trong im lặng. Vũ Phong kéo Ngọc Loan đến một góc khuất, anh mới quay lại nhìn cô:

– Tại sao không nói cho anh biết. Em định sinh đứa bé một mình hay ao? Anh cũng là cha nó mà, sao em lại có thể ích kỷ đem nó đi như vậy chứ?

Ngọc Loan nghe Vũ Phong trách, cô rưng rưng mắt nói:

– Em muốn đứa con này, đây là đứa con đầu tiên của chúng ta. Em không muốn phá hủy nó, anh hiểu không?

– Cho nên mới giấu anh ma đi nhờ vả Tung Quân, cũng chấp nhận bị oan khuất mà rời đi như thế phải không? – Vũ Phong giận dữ hỏi – Rốt cuộc chuyện anh va Ha Trang ngủ chung nhau chỉ la cái cớ cho em bỏ đi đúng không?

Ngọc Loan cúi đâu không nói. Vũ Phong nhìn cô, cơn giận dữ cũng bay đi mất, anh nhẹ nhàng vong tay ôm lấy cô, khẽ nói:

– Sao lại khờ như vậy. Em có biết giữ đứa bé nay lại nguy hiểm đến thế nao hay không hả.

– Em biết.

– Ngọc Loan, anh không thể mất em – Vũ Phong iết chặt cô hơn nữa khan giọng nói.

– Nhưng em không thể sống hạnh phúc khi chính mình giết chết con của mình – Cô bật khóc trong lòng Vũ Phong.

Vũ phong thở dài đau đớn, chính anh cũng đâu có muốn hủy diệt đứa con của mình như thế.

– Em muốn ra nước ngoài sinh con một minh sao?

– Ba em nhất định sẽ không cho em sinh đứa bé ra. Vũ Phong, em xin anh , xin anh đưng bắt em phải bỏ con.

Vũ Phong con biết nói gi nữa. Anh lặng lẽ thở dài ôm chặt cô trong tay minh.

Ông Hoàng lâm cuối cung cũng biết chuyện, bụng Ngọc Loan cũng đã to hơn rất nhiêu, thấy con gái minh thà chết cũng không chịu bỏ đứa bé trong bụng, bất đắc dĩ đành chấp nhận để Ngọc Loan gi


Teya Salat