
hơn người khác một chút.
Đổng Nguyên liếc mắt khen ngợi Hàn Giang, mũi nhọn đã chĩa về phía Lý Minh Hân, họ đều thoát rồi!!!
“Duy Khiêm, tự cậu yên lặng suy nghĩ đi, chúng tôi đi giải quyết chút việc khác.”
Đổng Nguyên vừa ra khỏi cửa đã vỗ vỗ bả vai Hàn Giang: “Thằng nhóc này khá lắm, có khả năng đây!”
Hàn Giang khiêm tốn cười: “Chủ yếu vẫn là ông chủ ngài dạy dỗ tốt, tâm trạng Mạc lão đại không tốt thì chúng ta cũng chẳng hay ho gì, em đât không dám kể công, tất cả đều là kết tinh trí tuệ của tập thể anh em cả!”
“Cút xa ra đi, đừng có nịnh bợ anh, mau chạy về chỗ La Duyệt Kỳ đi, bảo vệ người cho kỹ vào, tất cả mọi mặt phải chu toàn, nhóc có thấy vị này bây giờ cả đầu chỉ nghĩ đến con nhóc đấy chưa hả!?”
Hàn Giang cũng phát sầu: “Cứ xem như thế có ích gì, phải nghĩ cách cho họ hòa giải chứ!”
“Anh cũng biết vậy! Thế này đi, anh đi cùng nhóc đến đó, phải xem ý tứ của bà cô này thế nào mới dễ xử lý!” Đổng Nguyên cảm thấy bây giờ hắn thà mất một món trang sức cực kỳ đắt tiền cũng được, chỉ cần dỗ cho La Duyệt Kỳ vui vẻ thôi!
Mạc Duy Khiêm nhắm mắt lại suy nghĩ: Là bản thân hắn quá mức hiền lành rồi sao? Nếu không thì sao Lý Minh Hân có thể theo đuổi bám riết không tha hắn như vậy? Chuyện này hắn có thể cho qua, cũng có thể vô cùng phong độ mà chừa lại mặt mũi cho đối phương nhưng bây giờ xem lại, bản thân biểu hiện ra tính tình quá tốt lại khiến người khác được đà lấn tới ép hắn đến khó chịu!
Trong lòng đã có quyết định cho nên lúc giữa trưa vừa nhận được điện thoại của Lý Minh Hân thì Mạc Duy Khiêm lập tức thoải mái đồng ý nói bản thân sẽ mau chóng đến bệnh viện thăm cô ta.
Lý Minh Hân buông di động, vô cùng vui sướng, đây là lần đầu tiên Mạc Duy Khiêm có thái độ tốt với cô ta như vậy, chẳng phải biểu hiện lần này gặp mặt sẽ có cơ hội xoay chuyển hay sao?
Nhìn nhìn miệng vết thương trên mặt, may mắn là không quá sâu, muốn hồi phục như cũ chắc là không có vấn đề gì, nhưng mà bây giờ hai cái vệt cắt này lại chính là sự giúp đỡ cực lớn với cô ta, phải giữ lại một thời gian nữa rồi tính!
Mạc Duy Khiêm đến bệnh viện rất nhanh, câu đầu tiên mà hắn nói sau khi nhìn thấy Lý Minh Hân là: “Đây là lần cuối cùng tôi đến thăm cô, xét cả về công lẫn từ thì tôi đều đã làm những thứ vượt quá bổn phận của mình rồi, vì không muốn tạo thêm phiền toái phức tạp không cần thiếu cho hai bên cho nên tôi sẽ không tiếp tục đến đây nữa.”
Thái độ này của Mạc Duy Khiêm khiến Lý Minh Hân không thể lập tức đón nhận được, cái này và tình huống cô ta đã tưởng tượng thật sự khác quá xa nhau! “Duy Khiêm, sao anh đột nhiên lại trở nên nhẫn tâm như vậy, làm gì có phức tạp phiền toái gì chứ, có phải La Duyệt Kỳ đã nói gì hay không?”
“Duyệt Kỳ có nói gì hay không thì có liên quan gì đến cô? Cô nên tỉnh táo suy nghĩ xem cô đã nói gì làm gì đi!”
Lý Minh Hân chỉ cảm thấy uất ức và chua xót trong lòng: “Em nói gì không đúng chứ? Dáng vẻ vội vàng hấp tấp của cô ấy sao có thể xứng đôi với anh được, hơi một tí là rước lấy phiền toái! Em tranh thủ nắm bắt hạnh phúc của mình thì có gì không đúng chứ? Em có thể giúp anh làm rất nhiều việc, vừa có thể trở thành người giúp đỡ rất lớn trong công việc cho anh, lại có thể làm bạn đời trong cuộc sống của anh, vì sao anh không chịu để mắt đến em một chút chứ Duy Khiêm?”
Mạc Duy Khiêm nghe xong lại nở nụ cười: “Tôi thật không biết trong lòng cô có nhiều ý tưởng như vậy đấy, cô tranh thủ cái gì tôi cũng không phản đối, nhưng tôi không thể chấp nhận được sự xúc phạm ti tiện những thứ tôi yêu thích của cô! Cho dù Duyệt Kỳ có nhiều khuyết điểm hơn nữa thì tôi vẫn thích, hơn nữa cô ấy sống rất chân thật! Cô ấy cũng chẳng che dấu những thứ cô ấy muốn từ tôi, cũng sẽ không vì muốn lấy lòng tôi mà nhân nhượng bất cứ chuyện gì, chúng tôi là ngang hàng! Minh Hân, cô nghĩ rằng tôi không hiểu cô sao, nói thế nào nhỉ? Chỉ cần là bất kỳ ai xuất hiện bên cạnh tôi, chẳng cần tôi tự mình đi tìm hiểu thì cũng sẽ có người điều tra thay tôi, cái loại hy sinh trả giá mà cô tự cho là đúng này mới là gánh nặng của người khác đấy, động cơ để cô làm tất cả những thứ này, chắc cũng không cần tôi nhiều lời nữa phải không?”
Lý Minh Hân lớn tiếng biện hộ cho mình: “Động cơ của em chính là em yêu anh! Anh không nên bẻ cong sự cố gắng và trả giá của em như thế!”
Nhướn mi, giọng điệu Mạc Duy Khiêm rất bình tĩnh: “Thế sao? Tôi không thể không nói là cha cô cũng có chút khả năng, có thể dò hỏi ra được thân phận gia thế của tôi thì đúng là không đơn giản, nhưng cách làm cũng chẳng phải cao siêu gì lắm! Hơn nữa sau khi biết con gái của mình bị người ta bắt cóc đả thương mà kẻ làm cha làm mẹ chẳng những không phải ở cùng trời cuối đất, cũng chẳng có gì ngăn cản vẫn chậm chạp chẳng trở lại thăm nom! Cái loại tình thân lạnh nhạt này phải là gia đình loại nào mới tạo ra được? Nếu không phải thì chính là vì muốn kéo dài thời gian hòng tạo ra vài cơ hội ảo tưởng đúng chứ? Lý Minh Hân, cô tỉnh táo lại đi, chỉ cần tôi không tiếp nhận thì một phụ nữ dù có thân phận gia thế cao tới đâu hay có dáng vẻ xinh đẹp như tiên trên trời thì cũng không