Tính kế xem mắt

Tính kế xem mắt

Tác giả: Tử Văn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323870

Bình chọn: 10.00/10/387 lượt.

hàng cảm thấy nghẹn họng nhìn cô trân trối, có thể cô không để ý đến ánh mắt của những người khác, nên cứ như vậy liền một mạch bước nhanh ra ngoài.

Hiện tại cô cảm thấy mình có phần may mắn, bởi vì trước khi tới, Thanh Thanh đã yêu cầu cô xem qua tư liệu về đối tượng xem mắt của mình và phải nhớ rõ, cho nên cô đứng ở cổng nhà hàng để bắt taxi, trực tiếp đến công ty của hắn để xử lý hắn.

Đến tập đoàn Hoàn Vũ Kỹ Sinh, cô đã nói rõ mục đích của cô đến để gặp vị phó tổng giám đốc, nhưng lại bị bảo vệ chặn lại ở ngoài cửa, chỉ vì cô không có hẹn trước với Phó tổng giám đốc Đỗ. Nghe được lý do như vậy, Tống Ninh Ninh càng tức giận đến giậm chân lại. Cô hừ một tiếng.

“Hôm nay tôi đã có hẹn với anh ta.”

Bộ dáng của anh bảo vệ có vẻ lực bất tòng tâm, hắn đành gọi điện thoại cho thư ký của phó tổng giám đốc, kết quả là nhận được một đáp án cũng không như ý cô.

“Thật xin lỗi.”

Tống Ninh Ninh tức giận đến độ hai tay nắm chặt chuẩn bị động chân động tay, ở giây mà cô chuẩn bị tiến lên thì ánh mắt của anh bảo vệ nhìn đến cửa thang máy đang mở ra ở phía sau lưng cô, một người đàn ông cao lớn bước ra dẫn đầu, theo sau hắn còn có thêm ba hay năm người gì đó…

Anh ta xuất hiện! Chỉ xuất hiện thôi, có cần phải khoa trương như thế không? Anh ta tưởng mình là bà cô tổ đi tuần tra sao?

Cô nhíu mắt lại, lập tức bộ não bắt đầu hoạt động, chỉ trong vòng 1/10 giây đã nhớ ra rằng, hắn chính là đối tượng xem mắt của mình, thân hình anh ta ngoài đời thật có vẻ còn cao hơn so với trong ảnh một chút. Có điều, đó không phải là trọng điểm a…

Cô lập tức lọt qua vòng vây của mấy người bảo vệ, bước nhanh tới phía người đàn ông đó.

Mấy người bảo vệ cũng không ngờ rằng cô lại có hành động bất ngờ như vậy, trong lúc nhất thời trở tay không kịp, chỉ có thể ngẩn người nhìn cô hùng hổ bước đi.

“Đỗ Phù Lãng!”

Cô bước nhanh về phía người đàn ông cao to quát lớn.

Đang bàn chuyện công việc cùng với người trợ lý đi bên cạnh, Đỗ Phù Lãng cảm thấy hơi sững sờ một chút, quay đầu lại, hoang mang nhìn người con gái ở trước mặt.

“Anh là Đỗ Phù Lãng phải không?”

Lửa giận trong lòng Tống Ninh Ninh nổi lên bừng bừng giơ tay lên không khách sáo chỉ thẳng mặt anh, nhìn người đàn ông phía trước bộ dáng cũng không đến nỗi, trên khuôn mặt lại treo bộ mặt lạnh nhạt nhìn lại cô.

Đỗ Phù Lãng nhìn cô, trong đầu bắt đầu hoạt động hết công lực suy nghĩ xem mình đắc tội gì với cô gái này, nhưng cuối cùng đành bất lực không thu được kết quả gì.

“Thật xin lỗi, Đỗ tiên sinh.”

Người bảo vệ vô cùng bối rối vội vàng chạy tới.

“Chúng tôi lập tức đưa cô ta ra khỏi nơi này.”

“Không được động vào tôi!”

Tống Ninh Ninh trừng mắt nghiêm nghị vào mấy người bảo vệ.

Ánh mắt sắc bén của cô khiến bọn họ bị sửng sốt. Cánh tay đang đưa ra để túm lấy cô đột ngột dừng ở giữa không trung, họ không ngờ được rằng cô gái nhỏ xinh đẹp này lại có một ánh mắt có khả năng giết người như thế!

Tầm mắt Tống Ninh Ninh chuyển hướng sang người đàn ông cao lớn, ánh mắt cô sáng như đuốc, hỏi lại một lần nữa.

“Anh có phải là Đỗ Phù Lãng không?”

“Đúng vậy.”

Đỗ Phù Lãng lạnh lùng mở miệng, anh chắc chắn chính bản thân mình không biết cô.

“Vị tiểu thư này, nếu như có bất kỳ bất mãn gì với Hoàn Vũ Sinh Kỹ hay đối với sản phẩm của chúng tôi, đều có thể tìm gặp bộ phận chăm sóc khách hàng của chúng tôi, bọn họ nhất định sẽ làm hài lòng cô.”

“Con mẹ nó!”

Nghe cô thốt ra những lời nói thô tục, đáy mắt Đỗ Phù Lãng hiện lên vài phần kinh ngạc.

“Giữa chúng ta có ân oán cá nhân, liên quan gì đến bộ phận chăm sóc khách hàng của các người?!”

Tống Ninh Ninh lớn tiếng nói, âm lượng cực lớn truyền đi ra khắp đại sảnh, khiến cô trở thành tiêu điểm của mọi người.

Đỗ Phù Lãng hơi nghiêng đầu nhìn và đánh giá cô, cô gái nhìn xinh đẹp này lại có bộ dáng thở phì phò như vậy thật là khó có thể hình dung được, hơn nữa lại còn mở miệng ra nói những lời thô tục như thế…. Thực khiến cho người ta nhìn vào không dám khen ngợi.

“Tiểu thư, tôi nhớ là mình không có quen biết cô.”

Hừ! Tống Ninh Ninh hừ lạnh một tiếng, hắn nghĩ hắn đang chơi cô sao? Không có cửa đâu!

“Nếu như anh đúng là Đỗ Phù Lãng, thì tôi đây dám khẳng định 200% là tôi không có nhận lầm người.”

Cô trợn mắt nhìn lại hắn, tiếp tục trả lời với giọng cường điệu hơn.

“Tốt nhất, bây giờ anh hãy cho tôi một câu giải thích hợp lý, tại sao hôm nay tên Đỗ Phù Lãng anh lại cho tôi leo cây?”

Đối với câu đối chấp của cô, lúc đầu Đỗ Phù Lãng còn cảm thấy buồn bực, nhưng chỉ vài giây sau, trong đầu hắn loáng thoáng như nhớ ra điều gì đó.

“Tống…”

Hắn nhớ tới bộ dáng thưởng thức của ông nội hắn khi nói về chuyện người con gái này lúc trước ở trên đường đã hăng hái thực hiện hành động trượng nghĩa như thế nào, lại nhìn về phía cô.

“Tống Ninh Ninh…”

Cô hất cằm lên, khuôn mặt giễu cợt.

“Con người của công việc như anh cuối cùng cũng nhớ ra tôi là ai rồi sao? Thật sự làm tôi cảm động chết đi được.”

Đỗ Phù Lãng nghe ra được sự châm chọc trong giọng nói của cô, trong lòng có phần kinh ngạc, hắn cũng không ngờ tới việc chỉ vì mình lỡ hẹn với cô mà cô lại ch


XtGem Forum catalog