Old school Easter eggs.
Tình Yêu Quý Tộc

Tình Yêu Quý Tộc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324543

Bình chọn: 7.5.00/10/454 lượt.

hơi ngạc nhiên với hành động “táo bạo” của mình nhưng nhín vẻ mệt mỏi của anh, cô nói tiếp:– Tại anh trong có vẻ mệt mỏi quá thôi.

Anh nghỉ đi,a nh mà gục thì ai sẽ giải quyết mấy việc này chứ.– Tôi còn…– Anh nghỉ một lúc có sao đâu.

Em làm giúp cho.

– cô tự tin nói mặc dù cô đang rất mệt.– Cô đùa à? Chẳng phải cô cũng đang rất mệt sao.

– Anh mỉm cười lanh lùng nói.– Nhưng anh cần giữ sức khỏe nhiều hơn em chứ…– Thôi được rồi, tôi sẽ nghĩ một lúc, cô cũng đi nghỉ đi.

Cô ra kìa nghỉ đi vì như thế khi cần tôi có thể gọi.– Dạ.

– cô mỉm cười đáp, không ngờ anh ấy lại có thể nghe lời cô như thế.

Hoàn toàn không giống như lúc đầu cô mới gặpNói xong cô chạy bay ra chỗ bàn làm việc của anh, dọn dẹp sơ sơ lại đống giấy trên bàn rồi cũng lan ra chiếc ghế sofa ngủ.

Mặc dù là ghế sofa nhưng cũng êm hơn chiếc giường ở nhà cô gấp nhiều lần rồi.Do mệt mỏi nên cả Băng và Xuân đều nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Lúc đó, một người bước vô phòng.

Qua chiếc kính gọng vuống, đôi mặt cảu anh đang nhìn vào sấp giấy mình đang cầm trên tay, anh ngước lên nhìn.

Đó là Vũ, hôm nay anh cũng nghỉ , không phải vì ốm mà vì nhiều việc phải làm, anh phải chuẩn bị các chương trình cho lễ hội sắp tới, anh đang định hỏi ý kiến của Băng vè kế hoạch mới nhưng khi vừa bước vào phòng anh thấy một cảnh tượng khá thú vị khiến anh phải mỉm cười.

Trong một căn phòng, một nam một nữ đang ngủ, dù không ngủ cũng nhưng cũng rất dễ hiểu lầm, đã thế đây còn là hai người trước đây rất ghét nhau nữa.

Dạo này, cong việc nhiều qua khiến ai cũng mệt mỏi là phải.

Chính anh là một người ít quan tâm tới công việc nhưng cũng phải vất vả.Bước tới chiếc sofa mà Xuân đang ngủ, anh cúi xuống, khẽ vén tóc đang rũ trước mặt cô bé, anh nhìn kĩ khuôn mặt ngủ say, trông đáng yêu như một đứa trẻ của cô khiến anh khẽ cười.

Hình như cô vẫn còn hơi sốt.

Anh đứng dậy quay lại nhìn về phía chiếc giường rộng rãi mà Băng đang ngủ và so sánh với chiếc ghế sofa “ nhỏ xíu” mà Xuân đang ngủ (thật ra cũng không nhỏ lắm đâu ^^) anh khẽ lắc đầu, suy nghĩ một hồi, anh nhẹ nhàng bế cô lên và tiến về phía chiếc giường của Băng… Đây sẽ là chuyện thú vị đáng xem đây.

Anh khẽ cười – một nụ cười tinh quái xen lẫn thích thú.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 1- 20 (53)Trời đang trở lạnh, khẽ run run người, Xuân nắm co ro.

Một cánh tay ôm lấy người cô bé, vòng tay đó thật ấm áp.

Mặc dù hơi khó chịu do bị ôm quá chặt nhưng so với cái lạnh mà cô đang chịu thì đó quá là tuyệt.

Khẽ cựa quậy, cô cuộn tròn ngủ ngon như một đứa trẻ.Băng ngủ đang ngủ say do quá mệt mỏi.

Anh đang ôm một “thứ gì đó” êm êm ngủ.

Anh không biết đó là gì nhưng cảm giác thật thoải mái khi ôm.

Cái không khí lạnh ấy đang khiến cho cả Băng và Xuân ôm nhau ngủ nhưng không biết.Cạch…Phong mở cửa phòng của Băng.

Bước vào trong phòng, anh thấy Vũ đang ngồi làm việc trên bàn của Băng, anh hỏi:– Chào cậu? Sao cậu làm việc ở đây? Băng đâu? Cả Xuân nữa?– Chào cậu.

Họ đang ngủ.

Cậu về sớm thế? – Vũ cười đáp.– Ngủ? Hai người ấy? – Phong nghi ngờ hỏi.– Ừm.

Họ làm việc vất vả quá thêm lại đang ốm, ngủ là phải.

Có gì không đúng sao? – Vũ trả lời.– Không nhưng… họ ngủ… – Phong nói.– Trong kia kìa.

Trong phòng ngủ ấy.

– Vũ chỉ tay về phía phòng ngủ.Phong hơi lưỡng lự rồi cũng đi về phía đó.

Vừa bước vô là không khỏi không ngạc nhiên, 2 người họ đang ôm nhau ngủ như chết.

Chợt thấy khó chịu trong lòng, anh chạy ra.– Sao thế? – Vũ thích thú nhìn khuôn mặt ngượng ngùng của Phong.– Tại sao… họ lại ngủ chung thế? – Phong hỏi trong lòng khó chịu.– Có gì không ổn sao?– Nhưng…– Thôi nào? Cậu giúp tớ việc này đi.

Hay là tâm trạng rối bời nên không thể? – Vũ hỏi.– CẬU ĐỪNG CÓ ĐÙA.

– không hiểu sao, Phong mất bình tĩnh quát lên.– Ừm, cậu có vẻ mất bình tĩnh thế? – Vũ ngước nhìn Phong với vẻ bình tĩnh.Phong không nói gì.

Anh cũng không ngờ anh lại mất bình tĩnh đến như thế.

Không nói gì nữa, anh bỏ ra ngoài.

Anh thấy bực mình với Vũ nhưng anh không thể phủ nhận những lời của anh.…..Tiếng quát lúc nãy của Phong khiến cho cả Xuân tỉnh giấc.

Cô cảm thấy khó chịu vì vòng tay của ai đó đang ôm chặt, nó rát ấm áp nhưng cũng rất lạ lẫm.

Mở mắt, ngước nhìn người đang ôm chặt mình.

Khuôn mặt thiên thần của anh khiến cô hơi ngượng ngùng.

Đó là Băng.

Càng nhìn gần, cô nhận thấy anh càng đẹp.

Cô vội giật mình khi nhận thấy mình đang ngủ trên giường với Băng, cô vội đẩy anh ra (phản ứng chậm quá T_T).Cái đẩy đó khiến Băng cũng thức giấc.

Anh dụi mắt ngồi dậy.

Trông anh không có gì là có vẻ ngạc nhiên khi người đang ngồi trước mặt mình là Xuân.

Giờ anh đã biết “cái thứ êm êm” lúc nãy anh ôm chính là cô.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 1- 20 (54) cô hoảng loạn hỏi.–– Tại…tại…sao…em…em lại ngủ ở đây? Lúc…nãy…sofa…– Hai người dậy rồi à? – một giọng nói vang lên.

Đó là Vũ.

Anh bước tới chiếc giường ngủ của Băng.– Có chuyện gì sao? – anh nhìn Vũ hỏi.– Sao lại hỏi tớ? Hai người ngủ ngon không? – Vũ nói.Xuân thì không muốn nghe thêm bất cứ cái gì nữa, cô run run đứng dậy rồi bỏ chạy về phòng của mình.

Cô bật khóc.

Trong vòng 2 ngày mà cô đã gặp c