XtGem Forum catalog
Tình yêu thứ ba

Tình yêu thứ ba

Tác giả: Tự Do Hành Tẩu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326481

Bình chọn: 9.00/10/648 lượt.

́ng nhìn về phía anh, muốn nhìn rõ vẻ mặt anh.Trong tiếng nhạc và tiếng người huyên náo ồn ào, một vị lãnh đạo không rõ chức vị đang phát biểu, anh chỉ im lặng ngồi đó, dường như không quan tâm. Sau đó, anh đứng lên, cắt băng rôn đỏ dưới sự vây chặt của công chúng. Vang lên tiếng vỗ tay, anh ngẩng đầu, nhìn xung quanh hội trường, giây phút này tôi mới nhìn rõ anh, nụ cười thận trọng khách sáo trên gương mặt anh.Hơn 1 tháng chưa gặp, anh vẫn như vậy, tôi đứng trong đám người, tham lam nhìn anh. Nữ sinh xung quanh vẫn đang thán phục vẻ anh tuấn của anh, còn tôi thầm nghĩ trong lòng: “Các người sao có thể biết dáng vẻ thực sự của anh ấy, lòng tốt thực sự của anh ấy?”Xin hãy cho phép em được có chút hư vinh bé nhỏ vì anh, tôi thầm nói với anh ở trong lòng.Anh ở vị trí trên cao, mọi người ngước nhìn, còn tôi lại bị chìm trong đám người, trở thành một gương mặt trong hàng trăm gương mặt tương tự, anh không nhìn thấy tôi, không phát hiện ra tôi, đây mới là vị trí của chúng tôi.Rất nhanh sau đó nghi thức kết thúc, dưới sự hướng dẫn của một vài người, anh nhanh chóng biến mất. Đám người dần dần tản ra, tôi vẫn đứng trên sân vận động, nhìn mặt trời, đứng rất lâu rất lâu. Chương 14Hai ngày sau, tôi nhận được điện thoại của trưởng phòng u Dương, muốn tôi hôm sau bay tới Tam Á: “Hạng mục lớn này đã chính thức bắt đầu đàm phán rồi, có thể chúng ta phải ở bên đó một thời gian. Cô mang thêm ít đồ qua.”“Ở bao lâu?” Tôi hỏi.“Ngắn thì một tuần, dài thì sợ rằng phải nửa tháng.”“Sao phải lâu vậy chứ?”“Một là hợp đồng phải tiến hành chỉnh sửa dựa theo đàm phán, hai là Lâm tổng dặn dò chúng ta phải xem qua một lần tài liệu thỏa thuận trước đây của đối phương, bản hợp đồng này hơn trăm triệu, không thể hồ đồ!”Lâm tổng dặn dò? Tôi không nén được nên hỏi: “Lâm tổng có đích thân tham gia đàm phán không?”“Có, anh ấy bây giờ đang ở Tam Á. Đợi lát nữa công ty sẽ có người liên lạc với cô về việc đặt vé máy bay, cô sắp xếp các công việc khác cho ổn, nhanh chóng qua nhé!” Trưởng phòng u Dương cúp máy.Cuối cùng phải gặp anh rồi, tâm trạng tôi có chút mâu thuẫn.Buổi tối trở về nhà, tôi bắt đầu thu xếp hành lý.Trâu Nguyệt đứng ở cửa phòng, hỏi tôi: “Chị lại phải đi công tác à?”“Ừ, công ty bọn em có hạng mục lớn ở Tam Á, phải qua đó bàn hợp đồng.” Tôi không ngẩng đầu, vừa thu dọn vừa đáp.“Có phải là hạng mục biệt thự đó không?”“Hình như là thế, rất lớn, phải hơn trăm triệu.”“Em nghe nói rồi, đây là sự bạo tay của Lâm tổng, nhưng hình như trong công ty cũng có không ít người phản đối, nói rằng mạo hiểm.”“Thế à?”“Vâng, họ nói Lâm tổng có thể tiếp nhận vị trí của chủ tịch hội đồng quản trị Lâm không còn phải xem hạng mục này.”Hóa ra như vậy, chẳng trách anh phải đích thân trực tiếp tới. Tôi thầm nghĩ.“Vậy Lâm tổng cũng sẽ ở Tam Á ư?” Trâu Nguyệt như vô tình hỏi.Tôi ngẩng đầu nhìn nó, khó chịu nói: “Liên quan gì tới em?”“Không có.” Trâu Nguyệt không vui đi ra, đột nhiên quay đầu nói: “Trâu Thiên kêu em nói với chị một tiếng, nó đã trên đường đi Tây Tạng rồi.”Thằng này, đúng thật nói được là làm được. Cũng chẳng biết tiền mang đủ không? Phải gọi điện cho nó.Đang nghĩ vậy thì đột nhiên chuông cửa reo. “Trâu Nguyệt ra mở cửa đi, chắc là thu tiền nước.” Tôi gọi to.Trâu Nguyệt chạy rầm rập ra mở cửa, sau đó nghe thấy nó gọi cực kỳ thân thiết: “Anh rể!”Trời ạ! Lão này sao có gan chạy lên vậy.“Chị gái em đâu?” Tả Huy không úp mở mà hỏi luôn.“Trong phòng thu dọn đồ đạc, mai phải đi công tác ạ.”“Ừ.”Sau đó nghe thấy tiếng bước chân của Tả Huy đi về phía tôi, Trâu Nguyệt vẫn còn nũng nịu: “Anh rể, chị đi rồi, em không có cơm ăn, tới nhà anh ăn được không?”“Được chứ!”“Em muốn ăn món sườn xào anh làm cơ.”“Không vấn đề.”Giọng nói tới trước cửa phòng, tôi thẳng lưng, đón tiếp anh ta bằng vẻ nghiêm túc.Anh ta bước tới cửa, có chút lưỡng lự, không biết nên vào hay không.“Có việc gì?” Tôi hỏi.“Anh không tìm thấy bằng học vị, không biết có phải rơi bên này không.” Anh ta có phần ngại ngùng.“Khi đó anh chẳng phải đều cầm hết đi rồi ư?” Tôi có chút không vui.“Đúng, nhưng anh không tìm thấy, bây giờ cơ quan cần, anh muốn xem xem có phải để bên em rồi không.”“Vậy tự anh tìm đi, tôi chưa động vào tủ đâu.” Tôi tiếp tục vùi đầu sắp xếp đồ đạc của mình.Chỉ nghe thấy anh ta bước vào, mở tủ, mở ngăn kéo, sau đó đóng ngăn kéo, đóng cửa tủ.“Cũng không có, vậy ở đâu nhỉ?” Anh ta tự nói một mình.Tôi ngẩng đầu liếc anh ta một cái, nói toạc móng heo: “