
ông nắm chắc, Lý Hạo không có truy hỏi tiếp, cô thở một hơi nhẹ nhõm, anh rể là một luật sư, suy nghĩ cẩn thận, nghĩ lừa hắn thật đúng là một chuyện không dễ dàng.
“Anh rể, em có tin tức của chị gái, có người đã gặp chị được một con thuyền đánh cá cứu rồi.” Lam Kỳ đem tin tức Thiệu Tử Vũ nói với cô nói cho Lý Hạo.
Cặp mắt sâu sắc của Lý Hạo thoáng qua vẻ vui mừng.
“Người nào nói cho em?”
Vẻ sợ hãi cùng vui mừng giây lát thoáng qua, Lý Hạo nhìn chằm chằm vào cô, Lam Kỳ bị ánh mắt của hắn nhìn có chút sợ hãi.
“Làm sao em biết biết tin tức này?” Hắn nhờ người giúp đỡ cũng không có tin tức, ngược lại cô biết được rất nhanh, theo như hắn hiểu biết, cô cũng không có giao tiếp rộng như vậy.
“Cái kia, em nhờ một người bạn hỏi thăm giúp.”
Lý Hạo trầm mặc.
“Em đi tìm Thiệu Tử Vũ?” Vị tượng tá trẻ tuổi nhà họ Thiệu kia.
“Không có.”
Lam Kỳ bị hỏi trong lòng cả kinh, anh rễ làm sao biết cô đã đi tìm Thiệu ngốc, người anh rể này quá thông minh rồi,
“Kỳ Kỳ, em nên biết, chú không thích chúng ta qua lại cùng nhà họ Thiệu.”
“Đương nhiên em biết.”
Lam Kỳ miễn cưỡng tựa vào trên ghế sa lon, nếu anh rễ đã nhìn thấu cô, cô cũng không cần thiết giả trang làm thục nữ nữa, chỉ là cô không nghĩ ra, nhà cô cùng nhà họ Thiệu vốn là quan hệ không được tốt lắm, nhưng là không tính là tệ, như thế nào đột nhiên sẽ không qua lại nữa, hơn nữa các cô còn chuyển nhà, chẳng lẽ là bởi vì những việc làm ác liệt cô đã làm kia? . . . Không nghĩ ra.
“Biết rõ thì em nên tuân theo.” Có lẽ là do mệt mỏi, giọng nói của Lý Hạo có phần lớn.
Tươi cười của Lam Kỳ trong nháy mắt thu lại.
“Anh quản lý tốt chuyện của chị gái là được, bớt can thiệp vào chuyện của em.” Từ nhỏ đến lớn cô không thích bị người khác nói nặng lời, không phải là không có thể nhận, là không cho phép, ngoại trừ người nhà ai cũng không thể nói nặng cô.
Nhìn thấy vẻ bực bội trên mặt Lam Kỳ, trong lòng Lý Hạo liền khó chịu.
“Anh không phải muốn quản em, hiện tại chị em sảy ra chuyện, hơn nữa cùng Thiệu Tử Mục không thoát khỏi liên quan, nếu dì biết em có qua lại với Thiệu Tử Vũ sẽ nghĩ như thế nào.”
Lam Kỳ không lên tiếng, từ nhỏ chị gái già cùng Thiệu Tử Mục không thể hòa bình, trời sinh xung khắc, cái này cô biết. Tính tình chị gái già nghiêm khắc, cẩn thận, làm việc đều theo thứ tự, chuyện gì cũng thật cẩn thận đi làm, mà Thiệu Tử Mục, cá tính tùy ý, cuộc sống không theo quy luật, làm việc xảo quyệt, là loại người chị gái già xem không vừa mắt nhất, cố tình hai người lại không khác nhau nhiều lắm, sau khi tốt nghiệp lại lựa chọn công việc giống nhau, thành lập công ty du lịch ở thành phố C phong cảnh xinh đẹp, hai năm qua hai người vì chuyện của công ty không ít lần đối nghịch, tố giác, nội tình đen tối, cướp người, cũng không thiếu đối với đối phương xử dụng thủ đoạn, lần này cũng là vì khảo sát đường dẫn qua con sông Hồ Điệp, tranh thủ cơ hội trước tiên mới gặp chuyện không may.
Cô nhớ tới lời Thiệu ngốc nói, vậy muốn hay không nói cho anh rể tương lai biết, hình như là chị gái già đang ở cùng với Thiệu Tử Mục.
Không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu, chỉ mong bọn họ không nên quá kích động đem đối phương bóp chết.
“Kỳ Kỳ, đang suy nghĩ gì vậy?” Lý Hạo nhìn Lam Kỳ đột nhiên trầm mặc liền hỏi, thật ra thì hắn không nghĩ cô gặp Thiệu Tử Vũ còn có sâu thêm một tầng không rõ ràng, nhưng hắn không dám hỏi.
“Không có gì!” Vẫn là không nên nói cho anh rể, hiện tại hắn vừa quản lí chuyện ở sở luật sư sự vụ, vừa quản lý công ty của chị gái già thật sự quá mệt mỏi.
“Anh nói em không cần cùng người nhà họ Thiệu qua lại có nghe hay không?”
“Vâng.”
Lam Kỳ qua loa gật đầu, cô làm sao có thể không gặp Thiệu ngốc, anh đối với cô tốt như vậy sẽ không mắng cô, sẽ không quản cô, mọi chuyện đều chiều theo ý cô, đột nhiên cô nghĩ đến một biện pháp, nếu Thiệu ngốc có nhiều tiền như vậy, lại nghe lời cô như thế, một trăm nghìn kia cô liền nghĩ biện pháp làm cho anh không cần cô trả lại nữa.
Nhìn thấy phản ứng của Lam Kỳ lông mày Lý Hạo càng vặn chặc hơn.
CHƯƠNG 11: SUY NGHĨ CỦA LÝ HẠO
Hai người đều không nói chuyện, Lý Hạo đau đầu gỡ mắt kiếng xuống lấy tay xoa ấn đường, ngũ quan lạnh lùng mang theo nét mệt mỏi rõ ràng, hắn là một người yêu cầu hoàn mỹ, hoàn cảnh gia đình không được tốt lắm, dựa vào nỗ lực chính mình ra sức làm, mới có được địa vị nổi tiếng ngày hôm nay, cho nên hắn mới có thể nghiêm khắc yêu cầu cô.
Lam Kỳ nằm trên sa lon sinh hờn dỗi, anh rễ vô luận là ngoại hình hay năng lực đều là người số một số hai ở thành phố C, thực sự rất xứng đôi với chị gái, dù là như vậy cô cũng không cần hắn quá mức quản cô, cô đã lớn như vậy rồi, làm việc sẽ có chừng mực.
Qua một lúc lâu Lý Hạo vẫn là nhắm mắt không lên tiếng, lúc Lam Kỳ đang suy nghĩ có nên hay không về phòng trước thì lúc này cô lại nghe được tiếng mở cửa.
“Lam Kỳ cái con bé chết tiệt kia, lá gan lớn đến nổi cả đêm không về nhà.” Vương Mạn vừa mới vào cửa gặp cô liền gào to.
“Mẹ người đừng kích động, vừa rồi có phải hay không mẹ đi spa? Coi chừng nếp nhăn.” Nhìn bộ dáng nổi giận đùng đùng của mẹ già