Tướng công mười bốn tuổi

Tướng công mười bốn tuổi

Tác giả: Mạnh Cầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210570

Bình chọn: 7.5.00/10/1057 lượt.

iản trong tay trái cậu ta gạt bay trường đao đang dựng thẳng lên của Phỉ Nhĩ Xích, hơn nữa cây giản còn nhắm chuẩn vào đầu hắn. Tiếng vũ khí đâm mạnh vào xương hòa với tiếng gió thổi rít, bay đến tận chân trời!

Tôi kinh ngạc, một tay ở trước ngực siết chặt lại, ngạc nhiên khen ngợi, “Quá tuyệt vời!”

Liệt Minh Dã đạp chân lên ngựa Phỉ Nhĩ Xích, rút giản ra, điểm nhẹ mũi chân, lộn vòng quay về ngồi lên ngựa của mình. Chỉ giao đấu ba lần đã giết được tướng địch, sự dũng mãnh của cậu ta lập tức nâng cao sĩ khí, tướng sĩ xung quanh tôi hò hét rung trời, chút bối rối còn sót lại trong phút chốc đã biến mất!

Hai mắt Phỉ Nhĩ Xích lồi ra, máu tươi từ trên trán hắn từ từ chảy xuống. Lúc trước còn quở mắng Liệt Minh Dã không nên vênh váo, giờ lại chết trong tay người đó, ngã xuống khỏi ngựa chết không nhắm mắt.

“Nhóc con, nộp mạng đi!” Tiếng hét phẫn nộ cắt ngang sự vui mừng của tôi, chỉ thấy một tướng Oa Tắc khác giục ngựa tiến lên. Người này cầm hai cây chùy, hai cây chùy thật to nhìn qua như nặng nghìn cân!

Tôi kìm chế niềm vui sướng, căng thẳng theo dõi cuộc chiến. Tiếng binh khí va chạm còn to hơn cả lần trước, Liệt Minh Dã gác đôi giản thành hình chữ thập đỡ lấy hai cây chùy, cánh tay của cậu ta cũng không run như lần đầu nghênh chiến với Y Tư Tạp nữa. Hơn bốn tháng chế tạo vũ khí đã khiến sức lực của cậu ta tăng lên nhiều.

Hai người cùng vung vũ khí, ghìm ngựa thong thả bước đi.

“A !!!!” Tướng Oa Tắc đằng đằng sát khí, vung cây chùy tiến công mạnh mẽ. Liệt Minh Dã vừa phòng thủ, vừa kẹp chặt bụng ngựa. Con ngựa không chịu nổi công kích mạnh liệt như vậy liền lùi từng bước về phía sau, mũi thở hắt ra từng tiếng phì phì.

“Hãy xưng tên ra, bổn soái không giết kẻ vô danh tiểu tốt!” Liệt Minh Dã vung giản đâm tới, làm tướng Oa Tắc phải lấy chùy chắn lại, lập tức giục ngựa kéo giãn khoảng cách, hắn nói, “Ta là Nguyên soái tiên phong dưới trướng Tả soái Phong Thiên Tá, Ma Tát!” Dứt lời, lại giục ngựa lên chiến.

Tình hình chiến đấu vô cùng căng thẳng, hai quân lặng ngắt như tờ, chỉ có hai bóng người vung vũ khí giao chiến ở chính giữa! Một chùy của Ma Tát đánh trúng lên giản bên phải của Liệt Minh Dã, một chùy khác đánh đến sườn trái của cậu ta. Liệt Minh Dã nắm chặt cây giản bên trái xoay ngược lên đỡ lấy, chỉ nghe thấy ‘keng’ một tiếng. Ma Tát tấn công cả hai bên, Liệt Minh Dã dùng sức chống cự, hai bên bắt đầu giằng co.

Một tay tôi nắm tay áo đặt trên đùi, nhìn chằm chằm vào hai người đang phân cao thấp. Trận đấu từ động chuyển sang tĩnh, không khí căng thẳng chẳng thu gì lúc giục ngựa giao chiến!

Đột nhiên, cổ tay trái của Liệt Minh Dã nhanh chóng xoay ngược lại, tôi chưa nhìn rõ ràng đã thấy cậu ta lấy thanh giản cuốn lấy cây chùy của Ma Tát, đâm nhanh về phía cổ họng. Thấy thế, Ma Tát kinh hãi, vội thu lại song chùy nghiêng người về phía sau. Chớp lấy thời cơ, Liệt Minh Dã đâm thẳng hai cây giản về phía hắn, không cho hắn cơ hội đứng dậy, ghim hắn dính vào lưng ngựa như miếng thịt. E rằng song giản đã đâm xuyên cơ thể Ma Tát rồi đâm vào lưng ngựa, con ngựa ưỡn cao đầu hí dài một tiếng. Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, một giây trước khi con ngựa vung bốn vó chạy đi, Liệt Minh Dã nhanh như chớp rút song giản về. Cây giản vừa được rút ra, con ngựa liền chạy như điên, hất Ma Tát ở trên lưng xuống. Ma Tát rơi thật mạnh xuống đất, bụi đất tung bay khiến bóng đêm còn chưa hạ xuống nhuộm màu đục ngầu!

Một mình đấu với hai viên tướng, tôi kích động suýt nữa thì giục ngựa lên ôm chầm lấy Liệt Minh Dã. Tôi biết cậu ta có bản lĩnh, nhưng thật sự không biết trên chiến trường cậu ta dũng mãnh quả cảm như thế, không cho đối thủ lấy một cơ hội phản kháng! Sự chuẩn xác và tàn nhẫn kia nếu không trải qua rất nhiều cuộc chiến quyết tử thì tuyệt đối sẽ không thể tôi luyện được! Đột nhiên tôi hiểu vì sao lão tướng quân lại cho Liệt Minh Dã lên chiến trường huấn luyện ngay từ khi còn nhỏ, bởi ông ấy biết con trai sẽ đi trên con đường giống mình, cho nên muốn để cậu ta quen với việc chém giết máu tanh trước!

Liệt Minh Dã cầm song giản sang bên tay trái, tay phải ghìm cương ngựa quay một vòng trước đại quân Oa tắc quát, “Còn ai muốn lên nữa?”

Tôi nhìn Y Tư Tạp đứng giữa, chỉ thấy anh ta nghiêng người thì thầm gì đó với viên tướng bên trái. Lúc này trời đã hửng sáng, tôi kinh ngạc phát hiện ra tướng quân hai bên trái phải anh ta lại có gương mặt giống hệt nhau! Hóa ra là sinh đôi!

Vị tướng lĩnh bên trái vừa nhìn Liệt Minh Dã, vừa nghe anh ta nói, nghe xong liền khẽ gật đầu. Liên tục tổn thất hai tướng, trong mắt Y Tư Tạp ngoại trừ tiếc hận thì còn có khát vọng mãnh liệt muốn có được Liệt Minh Dã. Anh ta ghìm cương quay đầu ngựa về, tướng lính bên trái vung tay chỉ huy, cao giọng hét “Về doanh trại” rồi quay đầu ngựa. Bốn tướng sĩ cẩn thận tiến lên, khiêng thi thể lên lưng ngựa.

Liệt Minh Dã nhìn đại quân Oa Tắc lùi lại, đợi bọn họ đi xa mới quay đầu giục ngựa chạy chậm về. Tướng sĩ bên ta châu đầu ghé tai, trong mắt mỗi người đều toát lên sự kính nể đối với cậu ta.

Liệt Minh Dã đi tới bên cạnh tôi, tôi giơ ngón tay


pacman, rainbows, and roller s