
với sự nhói đau của trái tim..
Kest quá lạnh lùng…quá hoàn hảo…và cô thì làm sao có thể đụng vào nó!
Anh quay đi không thèm nhìn cô nữa…
Linh Linh bất lực…Bao giờ cũng thế,cô không thể thay đổi ở Kest cái gì cả.
Kest nói đúng, không quen nhau thì đâu cần phải làm như thế này.
Cô bước ra ngoài.
Nhắm mắt để lệ lăn dài…
“Đây sẽ là lần cuối cùng tôi khóc vì anh…”
…
…
-Dừng lại! Kest nắm tay cô giật phắt lại…nhẹ nhàng đặt lên môi cô …
Ngọt ngào…mềm mại…
Cho ngàn nhung nhớ…
Nụ hôn đầu…đến như một câu chuyện cổ tích…
-Đừng đi nữa, đừng xa anh nữa…được không? Anh vuốt tóc cô,thì thầm…-Anh yêu em!
Máu tử tay cô chảy ra mỗi lúc một nhiều.
-Máu! Một người ngoài cuộc hét lên-Nhìn tay cô ấy kìa!
Linh Linh nhìn xuống tay mình, máu đã chảy thành dòng…
Kest gục đầu lên vai cô,anh đã uống quá nhiều.
…
KÌ 6.SỰ ĐAU KHỔ TRONG TÌNH YÊU
Ông trời luôn tạo ra ngang trái,đến được với nhau hay không là do số mệnh…
Trời dần sáng,hừng đông khẽ thả một vài tia nắng nghịch ngợm lên tấm rèm lụa xanh…
Chói quá, Linh Linh mở mắt ra,nặng nhọc vươn mình dậy. Phải cố gắng lắm cô mới có thể nhớ chuyện gì đã xảy ra đêm qua.
Rồi cô khẽ mỉm cười…
Thứ tình cảm đó liệu có được gọi là tình yêu không?…
Và liệu đó có phải là những lời thật lòng của Kest???
…
-Thế là tớ biết cả rồi nhé! Lần này thì cậu làm sao mà chối được… Chính tớ tận mắt thấy cơ mà! Tiểu Linh ngồi trên bực cửa sổ,vắt vẻo cười toe toét.-Thế định bịt miệng tớ bằng cách nào đây?
-Xuỵt! Linh Linh đưa tay lên làm vẻ bí mật.-Lúc đó, anh ta đang say mà…Thôi! Dẹp cái chủ đề này qua một bên đi.Hôm nay đi học cậu có thấy cái poster to đùng in hình Tiểu Long không?
-Mấy ngày nay, đi đâu cũng thấy nói đến phim của anh cậu, đi đâu cũng”bông hồng cho một tình yêu”.Hay thật đấy! Sao tớ lại không phát hiện ra tài năng của anh cậu trước đó nhỉ? Tiểu Linh làm ra vẻ khó hiểu.
Cũng đúng thôi, nhà của Tiểu Linh cũng làm giải trí, một công ty khá có tiếng tăm nên thấy tiếc nuối cũng là phải.
-Mấy tờ báo hôm nay đều giật tít ,bán chạy như tôm tươi khi có in hình anh cậu đấy,sướng chưa?
-Ừ!…Ừ…
…
Vừa đặt chân tới cửa đã thấy cửa mở. Hình như là Tiểu Long đã về nhà.
-Anh Long, Tiểu Long ơi! Linh Linh gọi- Tiểu Long !!!!!!!!
HOÀNG LONG!!!!
-Ai cho mày gọi tên anh mày mà trống không vậy hả? Tiểu Long bước ra, anh cũng mới về.
-Ra dáng người nổi tiếng quá nhỉ? Linh Linh chọc…
Anh cười,rất rạng rỡ. Nụ cười là thứ khiến người ta không thể rời mắt khỏi anh. Tiểu Long nhìn Linh Linh rất kĩ, như đang dò xét, tra khảo tù nhân.
-Hôm nay mới được nghỉ về nhà một hôm, hôm qua ở trường quay sao lại về trước thế?
-Em chợt nhớ ra là có chút việc…nên về trước thôi! Linh Linh ấp úng.
-Chấp nhận…Nhớ lần sau không như vậy nữa là được…
Tiểu Long vuốt tóc cô,rồi…anh ôm cô vào lòng.
Xa có mấy ngày mà trông em lớn thêm được khoảng một phần nghìn phân…đừng có giãy,để yên thế vài giây nữa nào. Có biết bây giờ anh là người nổi tiếng mà được người nổi tiếng ôm là phúc ba đời đấy.
Linh Linh càng cố thoát ra, anh càng giữ chặt hơn.
Ấm áp??????????
…
-Thôi, cho em thoát. Hôi quá! Đừng nói là trong mấy ngày anh đi em không vệ sinh long thể đó!
Bao giờ cũng thế, Tiểu Long luôn tìm ra thứ để trêu chọc cô. Linh Linh ngồi phịch cuống ghế.
…
-Hôm nay anh cùng xem phim với em chứ hay là đi đâu à?
-Thế thôi! Ngồi xem phim với Mon cũng được. Tiểu Long từ nhà tắm bước ra, trên tay còn cầm chiếc khăn tắm trắng muốt. Mấy sợi tóc được phủ thêm nước càng làm anh trở nên đặc biệt. Anh ngồi xuống bên Linh Linh.
…
Bộ phim này thật hay, kết thúc rồi mà còn khiến người ta lâng lâng như đang uống rượu vậy.
Trong phim Tiểu Long thật si tình và anh đóng đạt đến nỗi khiến người ta hiểu nhầm rằng vai diễn đó là hiển hiện của một Tiểu Long thật ngoài đời…
Liệu có phải chăng chỉ là hiểu nhầm…
-Chà ! Hết mất rồi, anh diễn…Đang định khen Tiểu Long vài câu thì quay sang đã thấy anh ngủ mất rồi.
“Tội nghiệp, chắc là do mệt quá”
Linh Linh lấy chăn đắp cho anh rồi tắt đèn…
Thành phố dần đi vào tĩnh lặng…
-Mấy hôm nay em không vào thăm ba phải không? Tiểu Long vừa nói vừa gạt tàn thuốc lá xuống sàn.
-Em hơi bận…em xin lỗi… Cô quay đầu lại tỏ vẻ ăn năn.-Ơ…anh biết hút thuốc lá từ khi nào vậy? Không tốt đâu! Linh Linh hoảng hốt.
-Một vài cảnh trong phim cần phải hút nên quen thôi. Anh ngả người ra sau-Em bận? Việc gì?
Có vẻ như câu hỏi này không dùng để hỏi mà Tiểu Long đang muốn Linh Linh khẳng định một điều gì đó…
Cũng có vẻ như Tiểu Long đã biết câu trả lời là điều anh không chờ đợi…
Anh gạt phắt đi khi thấy cô bối rối.
-Thôi! Chuẩn bị đi, lát nữa chúng ta ẽ đến bệnh viện.
-Một mình em đi cũng được, không sao đâu.Bây giờ, anh là “người nổi tiếng”,hihi,không phải ở đâu cũng có thể xuất hiện được.Anh đi làm đi kẻo muộn. Linh Linh lấy lại bình tĩnh,cô giục anh….
Đợi cho anh đi khuất rồi cô mới vào nhà chuẩn bị đồ ăn vào cho ba.
…
-Nói với anh con cho ba ra viện đi! Ba khỏe rồi mà. Giọng ba thều thào,có vài ngày không vào mà trông ba tiều tụy hẳn đi.
-Ba cứ yên tâm mà dưỡng bệnh….A! Mà ba đã thấy