
– Không biết cậu ta làm gì đắc tội với K.E.S.T thế không biết? Đúng là ngựa non háu đá mà!
-Tội nghiệp cậu ta quá!
Linh Linh vừa chen chân được vào đám đông thì đã nghe thấy sự hỗn loạn,nhốn nháo của dòng người phía bên trong. Có cả tiếng đấm đá bình bịch,tiếng xuýt xoa… Một vài cô gái đứng khóc thút thít.
-Anh Quân! Người có mái tóc sư tử hét lên.
Thái Hàn quân đang ở giữa tốp người của K.E.S.T vây đánh. Điều kì lạ là lại không hề có phản ứng gì mà đứng yên,mặt Hàn Quân nhìn đi đâu đó, ánh mắt có đôi chút cười cợt. Máu từ khóe môi đang từ từ chảy ra.
Là Hàn Quân sao? Sao cậu ta vào dính đến K.E.S.T? Lại còn bị đánh?
Hàn Quân không tỏ vẻ gì là lo sợ,cũng như căm giận mặc dù ai cũng biết những vết thương đó rất sâu và đau.
K.E.S.T ngồi trong, phía sau của chiếc xe ở giữa. anh dường như bỏ ngoài tai tất cả mọi thứ,nhìn đi nơi khác. Linh Linh nghe thấy tiếng bàn luận của hai cô gái đứng sau mình.
-Sao nhà trường lại không tham gia vụ việc này nhỉ? Phải can thiệp đi chứ!
-Thế lực của K.E.S.T lớn lắm,không tham gia can thiệp là phải rồi,họ phải tự lo cho mình trước khi lo cho người khác chứ!
-Hiểu Minh! Bình thường Hàn Quân đối tốt với cô lắm mà. Sao hôm nay đứng yên như phỗng vậy? tiếng cô gái có mái tóc đỏ sư tử lanh lảnh. Tôi biết ngay loại người như cô mà!
Linh Linh giật mình! Phải rồi! Người đang bị đánh chính là Thái Hàn Quân,người mà cô xem là người thân duy nhất. Cậu rất dễ thương,không thể để như vậy được không thì cậu ta sẽ chết mất.
– Còn đứng ra đó làm gì! Mau đi vào cầu xin người ta tha cho anh ấy đi!
Vào đó ư? K.E.S.T sẽ nhận ra cô! Nhưng không thể để như thế được!
Không thể nào!
Cô xô ngã đám đông chạy vào,nhưng chẳng thể làm gì hơn là đỡ lấy những cú đánh túi bụi cho Hàn Quân.
Cô sẽ chịu đánh cùng cậu.
Đau…và đây có lẽ là cái giá cuối cùng cô phải trả vì những lỗi lầm,những vết thương lòng mà cô đã gây ra cho K.E.S.T.
-Chị Hiểu Minh! Chị Hiểu Minh! Hàn Quân hét lên.
K.E.S.T dựa hẳn lưng ra sau ghế,tay cầm điếu thuốc.
-Thưa chủ tịch! Có một người con gái tên là Hiểu Minh gì đó,hình như là người yêu hắn,có đánh luôn không chủ tịch?
-Bạn gái hắn ta? Hắn vẫn không đánh trả!
-dạ Vâng!
-Thế thì chỉ đánh mình bạn gái hắn thôi!
Người con trai ngoài xe lui ra lắc đầu khó hiểu.”tại sao lại chỉ đánh mỗi cô gái?”
Bởi vì như thế,hắn ta sẽ đau hơn cả trăm ngàn lần. Để làm đau một người thì có lẽ trái tim là phần dễ tổn thương và dễ đau nhất nhưng lại cũng khó lành nhất.
Khi mà tất cả bọn người của K.E.S.T xúm lại đánh Linh Linh cũng là khi mà cô cho tất cả qua đi cùng nỗi đau.
Món nợ tình cảm rồi sẽ được thanh toán…
Đau nhưng…nhẹ nhõm…
Có máu…nhưng trái tim lại dịu đi…
-Hiểu Minh,ai cho các người đánh chị ấy? Hàn Quân hoảng hốt khi thấy máu đã chảy thành vệt dài trên mặt cô.
Giờ đây,K.E.S.T trong cô lạnh lùng và tán ác đến đáng sợ.
Linh Linh gần như mơ màng…
Nhưng cô nghe thấy Hàn Quân vùng dậy xô ngã bọn người của K.E.S.T,nghe thấy tiếng đánh trả,tiếng gãy của xương…rất rõ.
Và cả hơi ấm của cậu đang nâng đầu cô dậy…
-Chi Hiểu Minh! Chị có sao không! Tất cả là tại em,em có lỗi với chị…
Bây giờ một tốp người từ xe thứ ba mới bước ra,họ trông có vẻ khỏe mạnh và hùng hổ hơn tốp trước khá nhiều.
-Chị đợi em một lát! Hàn Quân vuốt mặt,khuôn mặt đỏ ửng vì tức giận.
-Tránh xa chị ấy ra! Cút…Cút hết!
…
-Khoan đã! Từ từ đã K.E.S.T! Là Mỹ Đan! Cô từ sau đám đông chạy vào đập mạnh vào cửa kính xe K.E.S.T.
-Mở! Mở cửa mau lên!
Chiếc cửa kính từ từ hạ xuống…
-Người con gái anh đang đánh chính là Linh Linh!-Hoàng Linh Linh đấy, anh có biết không? Hãy cho dừng ngay cái trò vớ vẩn này lại đi!
Chưa để cho Mỹ Đan nói hết câu,K.E.S.T đã mở cửa xe bước ra…
Gió lạnh…
Đau khổ là khi nhìn thấy người mình yêu đau khổ…
Tồi tệ hơn là do chính bản thân gây ra…
Nỗi đau về cả thể xác lẫn tâm hồn…
Trái tim tan vỡ ra từng mảnh…
– Linh Linh ! Linh Linh! Tỉnh lại đi!
Đám đông đã hỗn loạn nay lại càng hỗn loạn hơn khi người đàn ông trong xe chạy ra ôm lấy cô gái từ tay Hàn Quân. Sự lo lắng có lẽ sẽ không có thể dành cho một người thứ hai.
Trên mặt cô,xuất hiện vài vệt máu,toàn thân mềm nhũn.
K.E.S.T quì xuống bên cô…Nâng cô dậy…
-Gọi một xe cấp cứu…! Nhanh lên! Bọn người của K.E.S.T giật mình lo sợ vì sắc mặt của anh.
-Em không sao! Linh Linh mơ màng,thều thào. Hình ảnh K.E.S.T trước mặt hơi mờ nhạt song trong tâm trí cô nó vẫn còn sâu đạm lắm.-Em xin lỗi! Anh có thể tha cho …Hàn…Quân được không?
K.E.S.T hơi buông lơi bàn tay nơi tóc cô…trông anh có vẻ ngạc nhiên…
-Ý em là…
-Cậu ấy là bạn em…
Anh nhìn Linh Linh…cô gái đang như dần hôn mê rồi quay sang nhìn Hàn Quân. Cậu ta cũng đang từ từ tiến lại gần…
– Hàn Quân! Cậu đỡ …Tôi…về…! K.E.S.T! Anh buông em…Ra …Đi!
…
…
-Chị không sao chứ? Chị làm em lo quá,mà chị vào đỡ giúp em làm gì? Hàn Quân thấy Linh Linh tỉnh lại liền đưa sữa cho cô.-Chị uống sữa nhé!
-Không sao đâu! Cảm ơn cậu!
-Không! Em mới là người phải nói cảm ơn chứ!
-Tại sao cậu lại bị K.E.S.T đánh? Linh Linh chau mày…
-Chuyện nhỏ thôi! Bỗng chốc HÀn Quân thở dài.-C