Vợ à! Mình Yêu Nhau Nhé!

Vợ à! Mình Yêu Nhau Nhé!

Tác giả: Min_Jen

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321661

Bình chọn: 9.5.00/10/166 lượt.

ùi lùi sợ hãi. Quân cười sặc sụa cho đến khi nhận ra 2 tia giết người đang nhìn mình :

-2 người đi chơi đi, tôi lo cho 2 thằng này dc rồi! – Anh nói

-Vậy..phiền cậu hen!! – Nó kéo Gum chạy đi

-Cầm lấy, tự lo đi! – Anh đưa khăn giấy

-Cảm ơn…! – Hắn và Bun hơi nghi ngờ, cầm lấy rồi bỏ vào mũi

-Yên tâm, ở đây thì có cho vàng teo cũng không cho 2 bây chết, mất công vác xác về, nặng thấy mịe!

Hắn thở phào, nhìn nó chơi ==’ (rảnh thía k bik). Một lát sau thì nó đi lên :

-Tôi đi mua nước uống tí nha! – Nó cười rồi bỏ đi

Hắn gật đầu. Nó vừa đi vừa hát, hum nay nó vui lắm. Nó mua xong thì đi về, đang đi nửa đường thì có người bịt miệng nó. Nó vùng vậy nhưng tên đó giữ rất chặc, nó từ từ nhắm mắt, xung quanh chỉ là màu đen. Người đầu tiên nó nghĩ ts là hắn.

.

.

.

.

.

Sr because this chapter is short (lap Min tưng => pai ghi TA :p)

Question :

– Who is băt Min ?

VỢ À! MÌNH YÊU NHAU NHÉ! – CHẬP 11 – GAME STAR (2)

Tại công viên nước

– Nè, bun, lát nữa mình qua đó chơi trượt ống đi, đc ko, để tôi đi lấy phao đôi cho. – giong nhỏ Gum õng ẹo lm cho mặt Bun đỏ ửng lên.

– Ờ, đc.

– Nè, s nãy h Nhỏ Min đi lâu nhỉ.

Nghe nhỏ Gum nói, cả hắn và Quân đều sững người. Phải ha, nãy nó nói đi mua nước thôi mà, s lâu nhỉ. Hắn khẽ chau mày lại, rồi đứng dậy :

– S cô ta đi lâu thế, ko đc, chắc có chuyện rồi, để tôi đi kiếm cô ta.

– Tôi cũng đi

Quân bỗng đập bàn rồi đứng lên nói, ánh mắt kiên quyết nhìn hắn.

– Nè, để t vs Gum cùng tìm. – Bun cx thấy lạ khi nó đi lâu, nên cx mún tìm nó, vì đối vs Bun, nó là ” chị dâu ” mà.

Vậy là bốn người cùng chia nhau ra đi tìm nó, ai nấy đều mang theo một tâm trạng khá là bất an.

———————-

Nó chợt mở mắt, nó khá hoang mang khi thấy mình ở chỗ lạ, điều làm nó hoang mang nhất là ko thấy hắn đâu. Nó lấy đà đứng dậy thì tháy mình bị trói chặt trong một cây cột, nó nhăn mặt định kêu to nhưng miệng của nó bị dán chặt bởi một miếng keo dán màu đen.Chuyện gì thế này tại s nó lại ở đây, tại sao nó lại bị trói và nhốt rồi, lúc sáng, nó đag đi mua nước thì bị một người dùng khăn bịt miệng lại, s đó nó thấy mọi thứ thật mờ rồi ngất xỉu, và khi mở mắt ra, thì nó thấy mình bị trói ở đây. Nó sợ lắm, nó ko biết phải làm sao cả, trong đầu nó giờ chỉ có hắn thôi, nó khẽ lắc mạnh đầu nhìn về phía xung quanh. Nó bị trói trong một ngôi nhà hoang, cũ kĩ và rất nhìu bụi, nhìn như là mấy năm ko quét dọn, có một cửa sổ ở phía bên trái ngôi nhà, nhưng lại bị màn cửa che lại. Cửa chính bị đóng chặt, ko có một ánh sáng nào lọt vào căn nhà cả, cả nhà tối thui. Nó khẽ run lên, nhưng nó ko cho phép mình sợ, nó phải mạnh mẽ lên. Nó lại tiếp tục nhìn quanh, phía trên ngôi nhà hình như có một cái cửa sổ trần. Hay quá, có thể buổi sâng, cửa sổ trần đó sẽ chiếu một chút ánh sáng vào căn nhà tối thui này. Nó cựa cựa tay nhưng dây trói siết chặt quá lm tay nó càn lúc càng đỏ lên. Nó thấy kế bên cây côt nó bị trói có một miếng vỡ thuỷ tinh, cứ như miếng kính vụn vậy, nó vui không tả nổi, với tay lấy mảnh kính bị vở. Nó đau, nhưng cx ráng hết sức với lấy, cố lên, còn một chút nữa thôi, lấy được rồi, nó cầm mảnh kính trên tay vui hết sức, nhưng nó thấy mảnh thuỷ tinh ươn ướt, nó khẽ nhìn xuống. Máu… Nó hoảng hồn khi thấy miếng thuỷ tinh dính đầy máu, nó sợ hãi quăng miếng Kính ra xa. Nó ko nghĩ tới việc cởi trói nữa, nó sẽ đợi hắn tới. Bỗng có tiếng động ở cửa, nó giả bộ nhắm mắt như vẫn còn say thuốc. Cánh cửa khẽ mở, một dáng người thon thả, chuẩn, cao bước vào. Nó ko bík cô ta là ai, vì nó đag giả bộ ngủ và thêm căn nhà hiện giờ rất tối. Ngươi phụ nữ đó bước lại gần nó, nhặt miếng kính vỡ lên, sau đó nhìn nó, rồi cô ta khẽ nở một nụ cười bán nguyệt quyến rũ, cô lấy tay đưa lên túi quần nó(may là nãy nó có thay đò rồi ms đi mua nước, ko thì sẽ bị bắt cóc trong tình trạng đồ hai mảnh mất) lấy thứ gì đó ra, nhét vào túi mình rồi quay gót bước ra. Tiếng xích cửa cho nó bík cô ả đã đi khỏi, nó dần mở mắt, nó định là sẽ cởi trói ra, vì nó sợ người ban nãy sẽ lm hại nó, nhưng nó hoàn hồn khi ko thấy miếng kính lúc nãy đâu, nó ngó qua ngó lại tìm nhừng ko thấy, chắc người lúc nãy đã lấy đi rồi, nó hối hận vì lúc nãy đã ko chịu dùng miếng kính vụn đó mà cắt dây trói. Nó thật ngốc nghếch, chỉ là máu thôi mà, có gì đâu mà sợ, ko lẽ nó phải ngồi đây chờ hắn tới cứu s, mà nếu lỡ hắn ko tới đc thì s, nó sẽ chết vì đói và sợ mất. Vì sợ quá, nó khóc nấc lên, một lát sau, nó khẽ chìm vào giấc ngủ

————–

Tại công viên nước,hăn và mọi người vẫn đag tìm nó, đã 7h tối rồi, nó đi đâu mà lâu thế, hắn và hoang mang lo lắng cho nó vưa bực mình vì hắn báo cảnh sát, gọi điện kêu cả chũ vệ sĩ ra tìm mà vẫn ko thấy nó đâu.

– S rồi, có thấy Min đâu ko??-Bun vừa chạy lại tới chỗ họp mặt , thở hổn hển như trâu vừ nói.

– Không thấy, khỉ thật, ci6 ta đi đâu đc nhỉ?- Hăn bực bội đá mạnh vào chân bàn (bàn : *mếu* em làm gì ?)

– Teo nghĩ, chắc là có chuyện xảy ra rồi, dạo gần đây mào có gây sự vs ai ko, hay là có gây thù chuốc oán vs ai ko?- Quân củng vừa thở vừa hỏi

– Mài im đi, dạo này te0 lm gì gây sự vs ai đâu- hắn bực bội quát to l


The Soda Pop