Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326434

Bình chọn: 7.00/10/643 lượt.

lắng theo, lòng bàn tay bắt đầu rịn ra một tầng mồ hôi lạnh. Rốt cuộc là làm sao vậy, sao sắc mặt anh lại trầm trọng như vậy, còn có thân thể anh, khẩn trương đến ngay cả cơ bắp cũng bắt cứng lên.

“Bộp bộp bộp…” Rất nhanh, bọn họ nghe được một tràng vỗ tay, âm thanh như vậy đột nhiên vang lên làm không khí có chút nặng nề.

“Không thể nghĩ được một tên ngốc lại có độ cảnh giác cao như vậy, thật sự khiến cho người ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa.”

Nam nhân khoanh tay trước ngực đứng ở dưới tàng cây, trên mặt có một vết sẹo kéo dài từ khóe mắt xuống tới gò má. Kể ra nếu như không có vết sẹo này trông hắn sẽ bình thường hơn một chút, nhưng vì có nó, khuôn mặt vốn thô kệch nay lại càng phát ra nguy hiểm cùng âm ngoan, nhất là nụ cười kia, thực lạnh lùng!

Hướng Thanh Lam không hiểu nhìn nam nhân này, cô chưa từng gặp hắn, cho nên hẳn là không có xích mích gì đi? Vậy chẳng lẽ là ăn cướp?

Hướng Thanh Lam trầm mặc một chút, cuối cùng lấy ra hết tiền lẻ trong người, vươn tay, đưa cho nam nhân.

“A…” Mà hắn ta chỉ nở nụ cười, vết sẹo trên mặt run lên, càng phát ra hung ác, “Này câm điếc, cô thật đúng là một tên ăn mày.” Hắn có chút châm chọc nhìn mấy tờ tiền lẻ trong tay cô. Một đứa câm đi với một thằng khờ, dùng đầu gối nghĩ cũng biết bọn họ nghèo kiết xác, hơn nữa nhìn chiếc quần bò cô ta đang mặc, không biết đã giặt đến bao nhiêu lần, gấu quần đều có chút rách nát. Bọn họ có tiền? Điên mới tin.

Hướng Thanh Lam nắm chặt tay, càng cảm thấy lo lắng. Hắn không cần tiền, vậy hắn cần gì?

Nam nhân không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm bọn họ, âm thầm suy tư, ánh mắt của tên ngốc kia không sai, đủ lạnh lùng, đủ ngoan độc.

Mặt sẹo đứng một hồi cũng cảm giác có chút nhàm chán. Phải ra tay với một đôi như vậy thật đúng là hạ thấp tiêu chuẩn của hắn, nhưng cũng đâu còn lựa chọn khác.

Chậm rãi rút ra một thanh côn gỗ dài chừng 30 cm, phải biết rằng bình thường ‘dạy dỗ’ người khác hắn đều dùng côn sắt, hôm nay làm vậy đã là rất nhân từ với bọn họ, nếu không về sau tên ngốc này sẽ càng ngớ ngẩn hơn. Về phần Hướng Thanh Lam, cô nàng kia cũng không nói rõ phải ra tay thế nào, cho nên hắn chỉ cần đánh một chút là được, nhưng ‘một chút’ của hắn cũng không phải người bình thường có thể chịu nổi.

“Anh muốn làm gì?” Giọng nói của Thanh đột nhiên trở nên lạnh lùng.

Mặt sẹo không khỏi sửng sốt một chút, hơi híp mắt lại nhìn Thanh, không phải nói nam nhân này là một tên ngốc sao, như thế nào một chút cũng chẳng thấy giống? Hơn nữa ánh mắt của Thanh khiến hắn cảm thấy áp lực, dường như không khí xung quanh đều bị rút đi, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn. Lần đầu tiên đứng trước trước một người, trong mơ hồ, hắn thế nhưng cảm thấy sợ hãi.

Chần chừ nửa ngày, cuối cùng hắn dùng lực nắm chặt côn gỗ trong tay, mặc kệ nói thế nào cũng chỉ có hai người mà thôi, cho dù bọn họ là người bình thường hắn cũng chẳng để vào mắt, huống chi một một đứa câm đi với một thằng khờ? Thật đúng là thần hồn nát thần tính, hắn không khỏi phỉ nhổ chính mình một chút.

CHươNG 51: KIếP NạN (2)

“Muốn làm gì?” Hắn ngẩng đầu, thỉnh thoảng dùng côn gỗ đánh vào lòng bàn tay, “Tao có làm gì đâu, chẳng qua muốn đánh bọn mày một gậy thôi, suy nghĩ đi, đứa nào cũng được, tao chỉ đánh một gậy duy nhất, ai tới?”

Hắn nói thực nhẹ nhàng, nhưng khuôn mặt lại phá lệ lạnh lẽo, ánh mắt phát ra từng đợt âm hiểm. Thanh không nói gì thêm, mà Hướng Thanh Lam bối rối cắn chặt môi, cô xem như hiểu được. Nam nhân mặt sẹo này rõ ràng là muốn gây rắc rối, tuy vẫn không hiểu bọn họ đắc tội hắn khi nào, nhưng cô biết, chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng buông tay. Ngẩng đầu nhìn Thanh, từ đầu tới cuối anh vẫn luôn đứng trước cô, bảo vệ cô, nhưng cô sẽ không để anh bị thương lần nữa, hiện tại anh chỉ là một đứa nhỏ mà thôi.

Cô dùng sức bỏ tay Thanh ra, sau đó bước lên đứng trước mặt anh, lấy tay chỉa chỉa chính mình.

Cô đến.

Thân thể của cô tốt lắm, dạo gần đây cũng béo lên chút ít, chỉ là một gậy thôi, cô có thể chịu được.

Mặt sẹo cảm thấy ngoài ý muốn một chút, cuối cùng vẫn nhếch lên khóe môi nứt nẻ, hắn không muốn đánh phụ nữ, nhưng nếu cô ta tự đưa mình lên cửa thì cũng chẳng có vấn đề gì. Dù sao hắn chỉ muốn một gậy mà thôi, cái khác không quan trọng, nhưng cô gái này, thật đúng là…

Không biết nên nói rất thiện lương, vẫn là vô cùng ngu xuẩn.

“Nghĩ cho kĩ vào, một gậy này của tao hạ xuống khả năng mày sẽ gẫy vài cái xương đấy!” Hắn nắm chặt côn gỗ, có chút cảnh cáo nói xong.

Hướng Thanh Lam lắc đầu, dang hai tay ra giống như gà mẹ che chở gà con, ánh mắt gắt gao theo dõi hắn. Cô cũng sợ hãi, thậm chí thân thể cô còn đang không ngừng run rẩy, nhưng cô không thể bỏ lại Thanh. Nếu nhất định một trong hai người phải thừa nhận đau đớn, như vậy cô nguyện ý đứng ra, bởi vì Thanh đã không thể chịu thêm thương tổn được nữa rồi.

Mặt sẹo lạnh lùng cười, hắn giơ côn lên cao, đánh đi qua, đương nhiên sẽ không lưu tình, bởi vì hắn cũng chẳng phải hạng người lương thiện gì.

Mà Thanh chính là mím môi, đột nhiên đẩy Hướng Thanh Lam sang một bên, cũng trong nháy mắt này cây mộc côn tr


XtGem Forum catalog