Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327453

Bình chọn: 7.5.00/10/745 lượt.

nh mắt của bọn họ không có nóng bỏng như những người đi đường ngoài cửa, nhưng cũng làm cho anh không thoải mái.

Trong khoảnh khắc phục vụ nhìn thấy bọn họ cũng ngẩn người tại đó, đi qua đi lại trong những người khách đến nhà hàng, họ thật đúng là chưa từng gặp người phụ nữ và người đàn ông nào đẹp thế, chắc bọn họ là người yêu! Nhìn qua vô cùng xứng với nhau.

“Chào hai vị, xin hỏi có gì có thể phục vụ hai vị?” Một người phục vụ nhanh chóng đi tới trước mặt bọn họ lễ phép hỏi, nhìn từ xa đã đẹp như thế rồi, không ngờ nhìn gần càng đẹp hơn, da của người phụ nữ thật tốt, không có một chút tỳ vết nào, không cần trang điểm cũng có thể đi ra gặp người.

Không giống họ, dùng nhiều mỹ phẩm vẫn không giấu được điểm xấu, người đàn ông này đẹp trai hơn, quả thật chính là tác phẩm xuất sắc của thần, làm cho mặt các cô nóng lên.

“Phòng 108” Thẩm Dật Thần nhìn phục vụ đang lộ vẻ háo sắc trước mắt, cau mày đẹp, không nhịn được nói.

Quản lý nhà hàng đang tuần tra cách đó không xa nghe được lời Thẩm Dật Thần nói, lập tức quay đầu nhìn sang, không nhìn còn khá, nhìn liền giật mình, đó không phải là tổng giám đốc ‘ Ttập đoàn hần Thoại ’ sao? Sống sờ sờ lại có sức ảnh hưởng lớn, đắc tội anh ta có nghĩa là không thể lăn lộn ở thành A. . . . . . .

[1'>Đây là bài Kích cổ 4 (Đánh trống 4) của Khổng Tử. Bản dịch ở trên là của Tạ Quang Phát. 4 câu gốc là:

Tử sinh khiết thoát,

Dữ tử thành thuyết.

Chấp tử chi thủ,

Dữ tử giai lão.

Chương 33 : Không phải đâu! Đúng lúc như vậy?

Quản lý nhanh chóng tới, khom lưng cung kính chỉ vào hành lang dẫn ra đại sảnh: “Thẩm tổng giám đốc, hoan nghênh quang lâm (đến thăm)! Ngài đã bao trọn phòng 108, bên này, xin mời.”

Nhìn thấy một đám nhân viên bên cạnh lộ vẻ háo sắc, quản lý không vui nhíu mày một cái, đám người này không thức thời rồi, không nhìn thấy chân mày Thẩm tổng giám đốc đang nhíu lại sao? Như vậy rõ ràng đang không vui, thế mà họ làm như không thấy, còn trực tiếp nhìn chằm chằm anh, xem ra các cô không muốn tiếp tục làm việc ở đây rồi.

Bình thường anh đối với hành động các cô có thể nhắm một mắt cho qua, nhưng đối tượng hôm nay, Thẩm tổng giám đốc nổi danh lãnh khốc lại không gần nữ sắc, không ai biết anh đang nghĩ gì, nếu không cẩn thận đắc tội với người nắm giữ nền kinh tế, đừng nói những nhân viên kia, ngay cả chủ nhà hàng cũng phải về nhà ăn cơm là vừa.

Nói không gần nữ sắc, Thẩm tổng giám đốc hôm nay sao lại mang phụ nữ tới đây, hơn nữa còn là tuyệt sắc đại mỹ nhân hiếm thấy, quản lý không nhịn được liếc Hồ Cẩn Huyên, đột nhiên cảm thấy lãnh khí đánh tới, làm trong lòng anh lạnh run cầm cập.

Vừa rồi Thẩm tổng giám đốc hung hăng trợn mắt nhìn anh? Không phải đâu! Hắn không làm gì đắc tội a? Từ khi bọn họ vào phòng ăn, anh ngay cả Thẩm tổng giám đốc cũng không dám nhìn, chỉ len lén liếc đại mỹ nữ bên cạnh, cái này cũng đắc tội anh ta sao!

Chẳng lẽ người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh Thẩm tổng giám đốc rất quan trọng? Cho nên Thẩm tổng giám đốc mới trừng anh. Còn nói Thẩm tổng giám đốc không quản lí tốt nhân viên, nên ánh mắt hoa si của họ làm cho anh phiền lòng?

Trong lòng quản lý toát mồ hôi lạnh, suy nghĩ nơi nào đắc tội Thẩm Dật Thần, mắt không ngừng biến đổi.

Hồ Cẩn Huyên nhìn quản lý không ngừng biến hóa sắc mặt, mắt cười híp thành một đường, quản lý phòng ăn này cũng quá dở hơi rồi, mặt anh ta giống như bị đùa giỡn, đổi tới đổi lui , có bao nhiêu buồn cười.

Thẩm Dật Thần nhìn vợ yêu bên cạnh cười vui vẻ, hô hấp hơi chậm lại, trong mắt nồng đậm nhu tình, nhưng nghĩ tới nguyên nhân cô cười hì hì, trong lòng anh xông lên nhè nhẹ ghen tức, hắn dùng lực ôm eo Hồ Cẩn Huyên, đi theo hướng quản lí, tay nhéo eo nhỏ cô coi như trừng phạt nhẹ nhàng, chọc cô cười khanh khách không ngừng.

“Ha ha. . . . . . Thật là nhột!” Hồ Cẩn Huyên cười nói, trong lòng nghi ngờ, làm gì đột nhiên ôm cô thật chặt.

Thẩm Dật Thần nghe tiếng cười của cô, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một độ cong đẹp mắt.

Đột nhiên, Hồ Cẩn Huyên nhìn thấy bóng dáng quen thuộc cách đó không xa trong hành lang, lông mày nhăn lại, theo bước chân từ từ đến gần, cô nhìn rõ ràng tướng mạo đối phương. Đối phương tựa hồ có cảm ứng, đột nhiên xoay người nhìn cô.

Là hắn! Hỏng bét, thế nào đúng lúc như vậy, Hồ Cẩn Huyên nhích lại gần trong ngực Thẩm Dật Thần, hoàn toàn che kín tầm mắt mình, hi vọng anh ta không nhận ra cô , nếu không chết chắc.

Cô là một người vợ hiền mẹ tốt, làm sao lại thành lưu manh? Nếu như Thần biết, mọi việc trước kia của cô đều lộ sơ hở.

Thẩm Dật Thần cảm thấy vợ yêu có gì đó không đúng, theo tầm mắt cô nhìn sang, một thiếu niên bất lương? Huyên biết người kia sao? Tại sao tránh người kia? Thẩm Dật Thần một bên quan sát thiếu niên tóc vàng, một bên tự hỏi, tròng mắt thâm thúy đen tối không rõ.

Cứ như vậy, bọn họ đi thoáng qua vị thiếu niên kia, Hồ Cẩn Huyên âm thầm thở ra một hơi, sau đó chầm chậm chui ra từ lồng ngực Thẩm Dật Thần, lặng lẽ quay đầu nhìn sau lưng người tóc vàng, nghi ngờ tại sao trong phòng ăn tao nhã như vậy lại gặp được anh ta, dạng này không phải chỉ thích quầy rượu sao?


Teya Salat