Old school Easter eggs.
Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng

Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng

Tác giả: Nguyên Cảnh Chi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327591

Bình chọn: 8.5.00/10/759 lượt.

uất viện.

Nghe đến đó, trong mắt Diêu Thiết Tâm hình như có chút đau đớn.

“Thiếu tướng Tư, không giấu gì cậu, con bé mới vừa sảy thai mấy giờ trước!” Diêu Thiết Tâm cũng hơi tiếc nuối, nếu đứa cháu ngoại này còn, có thể thuận lợi leo lên cây đại thụ nhà họ Dung, nhưng đứa bé không có cha, con gái lớn tự chủ trương.

“A, thật sao? Vậy chúng tôi càng phải qua thăm mới được!” Có chuyện trùng hợp đến thế? Đồng thời sinh non? Chuyện này rốt cuộc là lỗi của ai? Nếu Giang Phỉ Á chảy nhiều máu như vậy làm sao còn có thể giữ được đứa bé? Chẳng lẽ là máu của Diêu Mộng Lan hay sao? Từng nghi vấn khiến Cảnh Tô và Tư Mộ Thần nhìn không thấu.

“Ai, ai, cũng tốt, có lẽ hai người đi thăm con bé, cũng có thể khiến nó vui vẻ một chút!” Giả bộ trái lại rất điềm đạm đáng yêu, nhưng cặp mắt vui vẻ kia bán đứng ông ta, Tư Mộ Thần không biến sắc theo phía sau ông ta.

“Ừ, đây chính là giường bệnh của Mộng Lan, tôi đi làm việc trước!”

“Được!” Diêu Thiết Tâm quay đầu lại, còn cố ý liếc mắt nhìn Cảnh Tô, có thâm ý khác.

“Nhóc con, cẩn thận con hồ ly kia, lão ta không đơn giản” Không cần Tư Mộ Thần nhắc nhở, trong lòng Cảnh Tô cũng dám chắc, một người con gái tâm kế như vậy thì cha có thể không am hiểu tâm kế hay sao? Đáp án nhất định là phủ định chứ sao.

“Cảnh Tô, sao cô lại tới đây?” Dung Thiểu Tước vẫn luôn làm bạn ở bên người Diêu Mộng Lan, đang lấy trái cây cho cô ta, khí sắc của Diêu Mộng Lan nhìn qua cũng không phải là kém.

“Cảnh Tô? Thiểu Tước, Cảnh Tô tới, tôi…tôi” Trong ánh mắt vô tội của cô ta có chút e ngại cô, hình như Dung Thiểu Tước nhớ tới cái gì, sắc mặt lập tức lạnh.

“Các người đi ra ngoài, nơi này không hoan nghênh các người!” Cảnh Tô đi từ phía sau tới trước mặt, mắt nhìn chằm chằm Diêu Mộng Lan, không chút cố kỵ Dung Thiểu Tước.

“Nói, có phải là cô làm hay không?” Cảnh Tô nhìn Diêu Mộng Lan không dám buông lỏng.

“Cảnh Tô, cô…cô đang nói cái gì?” Diêu Mộng Lan đang giả bộ, trong đôi mắt đều là vô tội.

“Giang, Phỉ, Á!” Cảnh Tô phun ra từng chữ từ trong miệng, Dung Thiểu Tước đẩy Cảnh Tô ra.

“Đủ rồi, Cảnh Tô, cô không nên tới trong lúc này, cô nên đi hỏi xem người bạn tốt của cô đã làm ra chuyện tốt gì!” Dung Thiểu Tước đẩy bọn họ ra ngoài cửa, cô rõ ràng thấy nụ cười âm hiểm trên mặt Diêu Mộng Lan.

“Tư Mộ Thần, hình như tôi bị ghét bỏ!” Cảnh Tô hình như là đang lầm bầm lầu bầu, người phụ nữ lòng dạ độc ác như vậy, thật là bẩn thỉu.

“Được rồi, đi chăm sóc Giang Phỉ Á trước, anh đi ra ngoài trước mua chút gì đó cho em ăn!” Tư Mộ Thần và Cảnh Tô tách ra, Cảnh Tô mới vừa trở lại giường bệnh, phát hiện chụp dưỡng khí rớt, cô xoay người lại nhặt, một con dao, sau đó dùng thuốc mê làm cô ngất xỉu.

“Bang chủ, người đã mang đến!” Người nói chuyện chính là một trong những người lúc trước bắt cóc Cảnh Tô ở ‘Nguyệt Nha Tiểu Uyển’.

“Dẫn người tới phòng ngủ, đợi cô ấy tỉnh thì nói với tôi!” Lão đại phất tay một cái, em trai ở cửa mang Cảnh Tô xuống, đưa cô tới trên giường đặt xuống.

Đợi đến lúc Tư Mộ Thần trở lại, anh liền nhìn thấy chụp dưỡng khí của Giang Phỉ Á bị ném trên mặt đất, anh vội vàng chụp lên cho cô ấy, nhưng tại sao anh nhìn thấy bông tai của Cảnh Tô Đích ở trên đất?

Trong không khí hình như còn có mùi thuốc mê, anh nhanh chóng tìm kiếm tin tức có khả năng trong đầu, sau đó tập hợp thành một tin tức nguy hiểm, lúc này rốt cuộc là ai?

“Bang chủ, tiểu thư Cảnh Tô tỉnh!”

“Biết, cậu đi xuống đi!” Nhìn người đàn ông được nuôi dạy rất tốt, nói chuyện không nhanh không chậm, chỉnh sửa lại quần áo, sau đó lấy chiếc mặt nạ tinh xảo từ trong ngăn tủ đeo lên, giống như là kỵ sĩ trong đêm tối. Chỉ lộ ra đôi mắt xanh.

Sau khi Cảnh Tô tỉnh lại nghĩ tới một con dao kề cổ thôi sao lại đau nhức.

“Tiểu thư thân yêu của tôi, hiện tại rất vinh hạnh được mời em đi dùng cơm!” Người đàn ông chìa bàn tay ra trước mặt Cảnh Tô, chờ cô đặt tay ở phía trên.

“Tôi cũng rất vinh hạnh, có thể thông qua loại phương thức này dùng cơm với ngài đây!” Cảnh Tô nhanh chóng phân tích hoàn cảnh của mình.

“Hình như tiểu thư Cảnh Tô cảm thấy hứng thú đối với chỗ này?” Người đàn ông theo ánh mắt của cô quan sát mà nhìn bốn phía, hoa cỏ nơi này ngược lại rất là đẹp mắt, đều là tâm huyết của anh ta, thật có thể nhìn vừa mắt.

“Bắt tôi, có mục đích gì?”

“Kết hôn với tôi!” Ánh mắt của người đàn ông trắng trợn, giống như giờ phút này cô đang cởi hết đứng trước mặt anh ta.

“Nếu, tôi lựa chọn không!”

“Vậy em phải ở lại chỗ này cả đời!” Lời nói của người đàn ông mang theo nham hiểm, nhưng tốc độ câu nói từ từ, rất êm tai, cực kỳ giống Giang Phỉ Thiên.

“Vậy cũng không tệ, có thể thưởng thức hoa cỏ!”

Lần đầu tiên người đàn ông bắt đầu xét duyệt lần nữa, có lẽ kết hôn với cô, thật sự rất tốt.

“Không chịu thả tôi ra ngoài?”

“Quả thật không chịu!”

“Đã có bản lãnh bắt tôi tới một lần, còn sợ không có lần thứ hai sao?” Cảnh Tô khiêu khích nhìn người này, dưới mặt nạ cười một tiếng.

“Là muốn tôi thả em rời đi à?” Hai tay của anh ta bắt chéo ở trước ngực, hình như đang chờ đợi một điều kiện.

“Thả tôi về nhà, chỉ cần anh điện thoại, tôi sẽ đi