XtGem Forum catalog
Vương Phi 18 tuổi mang tâm hồn 13 tuổi

Vương Phi 18 tuổi mang tâm hồn 13 tuổi

Tác giả: Tiểu Yên (Medisa Mochi)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324311

Bình chọn: 9.5.00/10/431 lượt.

g thực sự đã hiểu,nên khẽ nhếch môi một cái,từ bây giờ nàng sẽ không phải tầm thường rồi,nàng quay về phía cô rồi hỏi tiếp:

-Ta cảm thấy bà ta không giống mẹ ta,thực ra là ai?

-À…công chúa,thực ra đó là người được tử thần nhận làm con gái,để dạy dỗ cho công chúa cũng như để cai quản giúp sức cho tử thần quản vương quốc,mẹ và cha của người đã mất rồi ạ.Cô Huệ Y sẽ được coi là mẹ của công chúa ạ.

-Ừ,ta đói rồi

-Đồ ăn của người đây ạ,chính là những món cao sang mỹ vị trên vương quốc của chúng ta-Cô gạt những thứ không liên quan ở bàn xuống đất,rồi lấy ra một khay thức ăn thật ngon dâng cho nàng

Nàng thấy thế lấy một miếng lên ăn,mùi vị quả thực ngon quá,không có vị chiến tranh mà là vị của giết chóc,không phải nơi cổ đại này có đâu,đang ăn nàng vội ngĩ ra điều gì :

-Còn việc ta bị đưa về cổ đại?

-Việc này là do tử thần sắp đặt,công chúa sẽ sớm được về hiện đại thôi..-Cô cúi đầu

-Vậy thì được,trước hết ta muốn cứu Mạc vũ Hạo,hắn không đáng chết!

-Công chúa,thực ra việc cháy năm đó do Nhị Hoàng tử làm ,không phải do vương gia đâu-Cô nhíu mi,nghĩ lại những lời Huệ Y nói rồi trả lời nhanh gọn

-Thật sao?-nàng ngạc nhiên xen lẫn vui mừng,vậy là sẽ giải cứu được hắn ko cần đổ máu rồi

-Thật ạ,nhưng người không được để lộ thân phận ,tử thần dặn như vậy-Cô gật gù

-Ừm,ta hiểu-nàng chớp mắt rồi ăn tiếp,gắp một miếng cho cô-Nào cô cũng ăn đi

-Thưa công chúa, Tiểu Phi không dám…

-Không sao,ta cho mà…-nàng mỉm cười rồi bỏ thức ăn thêm cho cô rồi ăn tiếp,bỗng dưng quay ngắt lại-cô tên tiểu phi sao?

-Vâng…Cô mỉm cười*-Công chúa vẫn tốt như trước*Tất nhiên đây là suy nghĩ của con dơi này rồi..^^

Chương 15

(p.s: Có phải truyện ngày càng “ảo ” không ạ? Hihi,mong m.n ủng hộ thêm ạ ^^ …đăng bù nhé,….!!)

*** Một lát sau***

– Tiểu Phi,cô có biết làm cách nào để ta cứu Vũ hạo không?-Sau khi dùng bữa xong,nàng và cô cùng đi dạo trong phủ,thì thầm nói chuyện với nhau

-công chúa,việc này tử thần đã giao cho cô Huệ Y rồi ạ-Cô đáp trả

-Ừ,vậy ta không cần phải làm gì nữa sao?-Nàng hỏi tiếp

-Vâng..

-Mà…cô có biết cô nha hoàn riêng của ta đâu rồi không?-Nàng bất chợt nhìn cách ăn mặc của cô rồi nhớ đến tiểu nhi hoàn a hoàn của nàng,mấy ngày nàng không biết tin tức của cô rồi,chắc cô đang tìm nàng

-Công chúa yên tâm,cô ta bây giờ đã bị xóa ký ức và về xum họp với gia đình rồi…

-Sao lại xóa?

-Là vì cô ta đã biết những thứ không nên biết-Tiểu phi hạ giọng,ánh mắt gian xảo và độc ác đến kỳ lạ làm nàng chợt ngộ ra

-Ừ,thế cũng tốt

-Linh Nhi..-Đang nói chuyện thì y,Mạc Tiêu Phong chạy đến bên nàng,trước khi nở một nụ cười mừng rỡ

-Thiếu gia-Nàng nhận ra sự việc hiện tại thì cúi đầu hành lễ

-Nàng khỏe chưa,sao lại ra đây?-Y nhăn mặt nhìn dáng vẻ và sắc mặt nàng,trông chưa tốt cho lắm

-Khỏe rồi ah~ ta muốn ra ngoài đi dạo,được không? -Nàng năn nỉ

-Nhưng ..- Y chần chừ sợ nàng ra ngoài bỏ trốn

-yên tâm.nếu sợ ta trốn thì cho 1 người đi theo,ta chỉ đi chợ phía Nam mua ít đồ thôi-Nàng như nhận ra được suy nghĩ của y,đáp

-Vậy được,nàng đi đi-Nhận thấy được cơ hội tra tấn hắn,và trả thù,y mỉm cười rồi ra lệnh cho người làm chuẩn bị xe ngựa.

Chương 16

*** Chợ ***

– Tiểu Phi,cô thật ra bao nhiêu tuổi vậy?-Đi đến chợ,nàng bất chợt nhớ ra điều gì,hỏi cô,quả thực nhìn cô trông rất người lớn,chắc là 18 hay 19 tuổi gì đó rồi….Còn nàng thì mới có 13 ._. Có phải nàng nên xưng hô theo tuổi tác không?!

– Công chúa,tôi thực ra mới có 9 tuổi thôi ạ…! -Tiểu Phi nhăn mặt,giọng nói vẻ rụt rè.? Cái gì…..9 tuổi? sao một cô bé 9 tuổi lại có thể làm vệ sĩ cho nàng được,đùa người quá đáng nha :v

-Không thể nào,cô nhỏ như vầy,sao mà…-Nàng khó tin

– Thật đó ạ,ở thế giới bóng đêm thì tôi 9 tuổi,còn xuống trần gian thì là 19 tuổi ạ.

– À,ờ hiểu rồi,nhưng ta gọi cô là tỷ tỷ nhé,vì tính ra dưới trần gian ta có 13 tuổi,còn cô 19 lận…-Nàng gật gù tỏ vẻ hiểu chuyện rồi nói,cô cũng mỉm cười đồng ý,dẫn dàng đi tiếp chọn đồ

*** Tại Phủ Y ****

– Thiếu gia , hắn đã tỉnh thuốc mê rồi – Tổng quản trông già nhưng dáng đi khỏe mạnh nói,rồi hướng tay vào căn phòng chật hẹp kia dẫn lối y vào

– Ra ngoài đi,ta ở đây với hắn 1 chút- Y phẩy tay rồi bước vào trong,bước đi từ từ về phía hắn đang nằm,trông hắn có vẻ mệt mỏi lắm

Trên môi y khẽ nở một nụ cười gian xảo,sau đó đặt tay lên khuôn mặt vô cảm của hắn đang nhìn chằm chằm mình,y nhếch môi rồi lên tiếng:

– Vương gia,ngươi thật kém sắc,thật mất hết phong độ của hoàng tộc.

– Ta…làm sao là do ngươi thôi,ta không hề gây ra vụ cháy…đó.-Hắn tức giận,hất tay y ra,mắt hằm hằm về phía y,hắn đã rất tức giận rồi,và cũng không biết y đã làm gì nàng nữa,đó làm cảm giác nhớ và hận 2 người khác nhau,xen lẫn trong tâm can

– Ngươi đối với ta như thế,mất công ta đối xử tốt với ngươi,hừ -Y nói nửa miệng,rồi sau đó ngồi xuống cái ghế được để sẵn.

– Cảm ơn lòng tốt,ta chưa khi nào thấy ngươi đối tốt với ta đó -Hắn hừ lạnh,mắt căm hận chĩa về y….hazz ,thôi nào hai người,giận là già trước tuổi đấy,bớt giận đi nào.Nhưng mà với hắn thì sao mà hết giận được ._. Hắn là ai chứ? Một vương gia mà lại phải bị cái tên thiếu