Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328723

Bình chọn: 9.00/10/872 lượt.

bỗng dưng bàn tay được bao quanh bởi một hơi ấm, cảm giác quen thuộc: “Đừng suy nghĩ quá nhiều.” Hắn đè nén tâm tình mà nói ra.Mạnh Hạ hít sâu một hơi, trong dạ dày co thắt đau đớn, lúc đứng lên đã hơi choáng váng. Cố gắng ổn định lại, đưa tay lau đi khóe mắt ướt át, cô nhìn vào hắn: “Từ Dịch Phong, tôi lập lại một lần nữa, tôi trước kia đúng là đã từng thích anh, nhưng đó là năm năm về trước! Vào giây phút tôi quỳ gối trước mặt anh mà cầu xin, tình yêu của tôi đã chết rồi…” Cô có ý cười: “Tôi căn bản ngay từ đầu cũng không muốn gặp lại anh.” Nói xong mà trong ngực buồn bực đến khó chịu. Bởi vì vừa mới khóc nên giọng của cô rất nghẹn nhào.Sắc mặt của Từ Dịch Phong rõ ràng đã cứng đờ, trong lòng đau nhói không ngừng, hắn chỉ nhàn nhạt nói ra: “Em hôm nay đã quá mệt mỏi, đi về nghỉ ngơi trước đi.”Mạnh Hạ lắc đầu: “Anh rốt cuộc là có hiểu hay không?!”———————————-*YoungMin05: Mình thống hận nhất là loại phụ nữ tâm địa hẹp lòi, lòng dạ xấu xa và ích kỷ như Nhan Ngải Ưu. Ả bỏ thuốc Dịch Phong để thúc đẩy Dịch Phong đến với Mạnh Hạ, cắt đứt tình cảm của Mạnh Tiêu thì có thể hiểu đi. Nhưng trước đó lại còn bỏ thuốc Mạnh Tiêu để giữ chân của anh. Thì ra là ngựa quen đường cũ, thì ra là Nhạc Nhạc ra đời trong một hoàn cảnh như vậy.Hơn nữa còn đạo đức giả đổ tội cho Mạnh Lý và Mạnh Tiêu, Mạnh gia suy tàn hoàn toàn là một tay ả này gây ra. Kinh khủng thật.Đoạn ký ức của Mạnh Hạ năm đó Nhan Ngải Ưu xuất hiện sau ngày sinh nhật của Mạnh Hạ thì… dù ngắn nhưng lại là đau lòng nhất, bởi vì thái độ của Từ Dịch Phong. Đến đây thì chẳng thể nào tha thứ được cho anh í rồi. Mình hận không để đâu cho hết. Quả thực là cũng hơi nguôi ngoai vì tình cảm của anh Phong có thay đổi, có chân thành, nhưng đoạn ký ức ở chương này làm mình dẹp bỏ tất cả luôn nha. Mạnh Hạ chịu ủy khuất, chịu oan uổng quá nhiều, quá sâu. Anh Phong có dùng hết đời này để bù đắp cũng chẳng chuộc đủ tội được >_<...... thương Tiểu Hạ nhất T_T... CHƯƠNG 59: HY SINH VÀ CHỊU ĐỰNG CỦA ANHVui lòng không sao chép dưới bất kỳ hình thức nào!————————————-Chương 59: Hy Sinh Và Chịu Đựng Của AnhMạnh Hạ lắc đầu: “Anh rốt cuộc có hiểu hay không?!”Từ Dịch Phong mặt lạnh xuống, từ đầu đến cuối, ánh mắt khi cô nhìn hắn đều là lạnh lùng. Hắn khô khốc thốt ra: “Hiểu!”Mạnh Hạ đưa mắt liếc hắn một cái, không có nói gì nữa mà hướng về phía cửa đi ra.Từ Dịch Phong đi theo ở sau lưng cô, cũng ra khỏi cửa tiệm gà rán Kentucky. Mạnh Hạ dừng bước lại: “Từ Dịch Phong, anh không cần phải đi theo tôi.”“Lúc này một mình em ở bên ngoài không được an toàn!” Sắc mặt hắn chìm xuống, hơi tức giận một chút.“Không an toàn? Còn cái gì mà không an toàn!” Mạnh Hạ bật cười: “Tôi không phải là đã sớm trải qua rồi sao? Anh ở biệt thự bên bờ biển đã cường gian tôi, khi đó sao anh không suy nghĩ cho tôi như vậy?”Sắc mặt của Từ Dịch Phong cứng đờ, lời này của cô làm cho hắn khó chịu đến hít thở không thông.“Từ Dịch Phong, anh bây giờ vì biết rõ năm đó Nhan Ngải Ưu bỏ thuốc mình nên cảm thấy mình đã đối xử với tôi càng thêm thua thiệt phải không?” Cô cười nhạo một tiếng, gió đêm thổi tung mái tóc của cô, có thể nhìn thấy tinh thần của cô đã sa sút và suy sụp đi nhiều: “Không cần biết là anh yêu tôi, hay muốn đền bù tổn thất, nhưng dù có được tất cả một lần nữa, tôi cũng không cần. Tôi hận anh, hận không thể nhìn thấy anh lập tức chết ngay ở trước mặt tôi.”Mạnh Hạ nghiến răng nghiến lợi mà nguyền rủa.Từ Dịch Phong khó xử nắm tay cứng ngắc, đôi mắt yên lặng ngắm nhìn cô, yên lặng giống như cục diện đáng buồn này. Ánh sáng trong mắt từng chút từng chút một biến mất: “Em thật sự hy vọng như vậy sao?”“Phải!” Cô kiên định thốt ra một chữ này, đôi mắt tràn đầy phẫn nộ, tất cả thống khổ mà Nhan Ngải Ưu gây ra cho mình, cô đều trút giận hết lên người hắn.Nói xong, cô xoay người vẫy xe taxi đến.Cả trái tim của Từ Dịch Phong đều lạnh lẽo đến tận xương, trong lòng như bị thứ gì đó không ngừng tra tấn, đau đớn muốn vỡ tan....Hắn lặng lẽ nhìn theo chiếc xe taxi đó, ghi nhớ biển số xe, một hồi lâu sau mới chầm chậm xoay người, hướng về chiếc BWM ở cách đó không xa lặng tiếng đi tới.Mở cửa xe ra, một mùi thuốc lá nhàn nhạt ập tới.Điếu thuốc trong tay Mạnh Tiêu lập lòe ánh sáng, anh không nói tiếng nào mà chỉ thất thần nhìn về phía trước. Từ Dịch Phong nhìn thấy bao thuốc lá ở phía trước, vừa muốn đưa tay cầm lấy đã bị Mạnh Tiêu ngăn lại. Từ bên trong ném cho hắn một gói thuốc lá màu xanh nhạt khác.Từ Dịch Phong hơi sững sờ, sau đó tự mình châm lửa: “Tiểu Hạ sau khi trở về, tính tình đã xấu hơn nhiều.”Ánh mắt của Mạnh Tiêu hơi dao động một chút, nhả ra một vòng khói: “Ngươi cho rằng cô ấy còn có thể giống như trước đây ư? Từ Dịch Phong, nếu không phải là nhớ tới tình nghĩa năm xưa, ta đã sớm tiêu diệt ngươi!”Từ Dịch Phong dựa người vào ghế, hắn đã sớm thấy được sát khí trong mắt của Mạnh Tiêu, chỉ thì thầm nói ra: “Năm đó là lỗi của ta.”“Những chuyện kia chỉ xem là có lỗi thôi sao?” Mạnh Tiêu bóp tắt điếu thuốc: “Kể từ sau khi cô ấy thích ngươi, ta đều không đành lòng nhìn thấy dáng vẻ đó của cô ấy, tình cảm của cô ấy ngươi


Old school Easter eggs.