
rong bụng đau đớn âm ỉ, cả người hình như lại rơi vào trong rối loạn. Cô cúi đầu xuống, không nhìn vào hắn nữa, nói cái gì cũng không nói mà trực tiếp đi thẳng về phía trước.Từ Dịch Phong nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô, ngẫm nghĩ đến chuyện xảy ra với Mục gia ngày hôm qua nên cũng không có tiếp tục quấy rầy cô nữa. Hắn biết rõ nha đầu kia bây giờ cả người toàn là gai, người ta hơi dựa gần vào chút chút là cô lập tức sẽ cảnh giác ngay.Hắn xoay người đi đến khoa tim mạch.**************************Vài vị chuyên gia về tim mạch đem bệnh tình của Mạnh Lý nói cặn kẽ với hắn. Hắn hơi liễm mi mắt xuống, Mạnh Lý mang bệnh troang người đã vài năm, rốt cuộc vẫn không chữa khỏi hắn được. Hắn lại nghĩ tới bộ dạng vừa rồi của Mạnh Hạ ở phòng giảu phẫu, điềm đạm đáng yêu, như một đứa trẻ nhỏ bị bỏ rơi. Nha đầu kia rốt cuộc cũng mềm lòng, cho dù năm đó Mạnh Lý và Mạnh Tiêu cùng nhau lập kế với cô, cho dù lại thêm ủy khuất thì cô cũng chỉ biết buông xuống mà bỏ qua, dù sao Mạnh Lý cũng là cha của cô. Nhưng theo như lời La Xuyên thì hắn đang khác đi?“Từ thiếu, tình hình này của Mạnh Lý thì phóng thích cũng là hợp tình hợp lý.”Từ Dịch Phong cong miệng lên, suy tư một hồi rồi đứng dậy: “Có chuyện gì thì báo cho tôi biết.” Hắn để lại những lời này thì vội vã xoay người đi ra. CHƯƠNG 38: MẠNH HẠ, CÙNG TÔI Ở MỘT CHỖ (2)**************************Mạnh Hạ vừa mới bước ra hàng hiên đã cảm thấy trong người đột nhiên bị thấm ướt một mảng, mồ hôi lạnh bên thái dương từng giọt từng giọt trượt xuống. Ở cổng bệnh viện có nhiều người lui tới, cô buồn bã than thở một tiếng, phía đối diện có cửa hàng tạp hóa, cần phải kiên trì đi về phía trước.“Mẹ, mẹ nhanh lên đi.” Một giọng trẻ con mềm mại vang lên.Mạnh Hạ ngẩng đầu lên, đứa bé kia đứng ở phía trước cô, đưa lưng về phía đường cái, khoảng chừng sáu bảy tuổi, trên thái dương còn dán một khối băng gạc, răng cửa cũng không có, đang hướng về người ở phía sau Mạnh Hạ mà cười rộ lên thật đáng yêu.Mạnh Hạ khẽ động đậy khóe miệng, trong lúc đó sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch.Bé trai đó chỉ lo nhìn về phía trước của mình, lại hoàn toàn không có chú ý phía sau.Mạnh Hạ không còn kịp suy nghĩ nữa, theo bản năng liền xông tới ôm lấy cậu bé, ngã trên mặt đất.Tất cả xảy ra đều nhanh như vậy.May mắn là tài xế cuối cùng cũng kịp thời tránh ra được.Cô và đứa bé chỉ bị trầy da một chút.Từ Dịch Phong vừa rồi mới lái xe ra, từ rất xa đã trông thấy cảnh tượng như vậy, cả người liền đông cứng tại chỗ, bất ngờ cảm thấy đau đớn hít thở không thông. Hắn rõ ràng nhận ra được sự sợ hãi khi muốn đưa tay ra nhưng không thể giữ lại bất cứ điều gì.Người mẹ trẻ tuổi xông lại, sợ hãi ôm lấy con của mình, quan sát một lượt từ trên xuống dưới: “Có bị đau ở đâu không? Có bị nhức đầu choáng váng không con?”Mạnh Hạ ngồi ở dưới đấy, tay chống lên mặt đất cảm thấy nóng bỏng. Bên tai ong ong một hồi, âm thanh nào cũng đều nghe không được. Cô thấy mình chỉ cách sát đầu chiếc xe kia, trước mắt càng không ngừng hiện ra cảnh tượng tai nạn giao thông năm đó. Cả người căng thẳng theo mỗi một hơi thở, đều là cảm giác đau đớn thấu xương như khoan tim. Nếu như năm ấy có người nào kéo cô lại, thì có lẽ… [T^T hiu hiu…'>Tài xế bối rối, vẻ mặt bực bội: “Chuyện gì vậy, không có mắt à!”Lúc người mẹ trẻ tuổi lấy lại tinh thần, vừa đỡ lấy cô vừa nói lời cảm tạ: “Cám ơn cô, cám ơn. Cô có sao không?”Khuôn mặt của Mạnh Hạ trắng nhợt không có một tia huyết sắc, cô miễn cưỡng mỉm cười. Vẫn chưa hoàn toàn đứng thẳng được liền nhìn thấy khuôn mặt tức giận của một người, bước chân thậm chí còn mang theo cả hoảng loạn.Hắn đứng ở trước mặt cô, thân ảnh cao lớn hoàn toàn bao phủ lấy người mình, cảm xúc ở đôi mắt kia làm cho Mạnh Hạ khó hiểu.“Em muốn chết sao?! Em không muốn sống nữa ư!” Tức giận la mắng, cằm dưới của hắn mạnh mẽ kéo căng, nhưng tiếng động gì cô cũng không còn nghe thấy được.Người mẹ trẻ kia mở to mắt, sợ hãi nhìn vào Từ Dịch Phong.Chiếc xe ở một bên không kiên nhẫn: “Này, cô có sao không? Không có việc gì thì đi nhanh lên cho người ta chạy.”Từ Dịch Phong chăm chú nhìn chằm chằm vào Mạnh Hạ, lạnh lùng thốt ra một chữ: “Cút!” Tài xế bị vẻ hung ác mạnh mẽ của hắn làm cho sợ hãi, kiềm chế bực bội không dám phát tác, chỉ ôm hận bỏ đi. Từ Dịch Phong duỗi tay ra, một phát kéo cô qua, khí lực của hắn quá lớn, Mạnh Hạ chỉ cảm thấy tay như muốn gãy ra, làm cho cô phải hít hà, khóe miệng đã bị răng cắn đến bật máu.“Máu….” Người mẹ trẻ kia đột nhiên kinh hô lên, Từ Dịch Phong theo tầm mắt của cô ấy nhìn lại, vị trí lúc nãy Mạnh Hạ bị ngã xuống đã có mấy vệt máu. CHƯƠNG 38: MẠNH HẠ, CÙNG TÔI Ở MỘT CHỖ (3)Từ Dịch Phong xoay mặt qua, ánh mắt dừng lại ở trên quần Mạnh Hạ, quả nhiên chỗ đó đã nhiễm một mảng cỡ bằng bàn tay.“Tiểu thư, tôi và cô đi vào khám một chút đi, tiền thuốc thang tôi sẽ lo.” Người mẹ trẻ kia bất an lo sợ, cô ấy thấy bộ dạng của Mạnh Hạ như vậy, lo lắng có phải là mang thai hay không, như vậy nếu bị động thai sẽ không tốt.Mạnh Hạ nhìn thấy vẻ khẩn trương của cô ấy, nhưng ở bên tai không nghe được gì, vội vàng nói ra: “Tôi không sao. Đ