
cả hồn ma ác quỷ vượt sang bờ bên kia - thuật pháp chống lại ma quỷ cũng từ đó mà biến mất trong toàn giáo.
Một trăm năm sau, trong giáo nổi lên một thiên tài về thuật pháp tên là Trầm Anh. Khi đã nắm được tất cả các thuật pháp lưu truyền lại trong dân gian, Trầm Anh tiếp tục vào "Tri Kiến chướng" - giới hạn tối cao của người tu tập. Sự truy cầu pháp thuật của Trầm Anh Giáo chủ không bao giờ cạn, nhưng trên thực tế, sức mạnh con người là có hạn, thường khó lòng có thể đắc khuy thiên đạo.
Sau mười năm đóng cửa tu luyện mà vẫn chưa thể vượt qua được "chướng". Trầm Anh quyết định làm theo phương pháp "Huyết tế" thần bí lưu truyền thượng cổ, đó là dùng chính thân thể của mình để đổi lấy sức mạnh.
Một đêm nguyệt thực, sau khi tắm rửa, thay y phục trước sự chứng kiến của Nguyệt thần, Trầm Anh Giáo chủ đối lửa tự thiêu mặt mình, rồi rút dao chém đứt một tay, một chân. Giáo chủ đã hiến mắt, tai, mũi, tay, chân, dung mạo tuyệt đẹp và cả thân thể đang độ thanh xuân của mình. Với cái giá quá đắt đỏ, cuối cùng giáo chủ cũng vượt qua được chướng của bản thân.
Sau khi đã đạt được sức mạnh siêu phàm, tính cách của Trầm Anh Giáo chủ bỗng nhiên đổi khác.
Trầm Anh trở nên tàn ác và độc đoán, bất chấp sự phản đối của Tế Tư Thương Minh và các trưởng lão, đã dùng Thánh hồ làm nơi nuôi dưỡng các linh hồn ma quỷ, với mục đích dựa vào âm khí trời đất nơi đây khống chế được nhiều sức mạnh hơn.
Rồi đến một ngày, như một điều khó tránh khỏi, giữa Giáo chủ Trầm Anh và Tế Tư Thương minh đã xảy ra một cuộc quyết chiến. Kết quả là, vị Tế Tư đã phải chết dưới mũi kiếm Bạch Cốt của chính người mà ông đã dạy dỗ pháp thuật suốt bao năm qua, và rồi bị ném xuống đáy Thánh hồ.
Khi đã ở đỉnh cao của quyền lực, tâm hồn của Trầm Anh Giáo chủ càng ngày càng trở nên khô cằn và độc ác, đến mức không thể không lấy việc tàn sát để đổi lấy sự bình yên trong lòng.
Dù thế lực đen tối đã ăn sâu vào tim, nhưng Trầm Anh vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận ra những gì đang xảy ra với mình: "Bên trong cơ thể ta có ma quỷ!"
Một ngày kia, Trầm Anh đã ra tay giết hại người tì nữ thân cận nhất đã theo mình suốt hơn mười năm. Khi tỉnh lại, nhìn thấy đôi bàn tay đẫm máu, Giáo chủ như đã hiểu ra những việc mình làm, mặt biến sắc trắng bệch, "Bên trong ta có ma quỷ! Yểm quỷ đang lớn dần... nó sắp thoát ra... phải làm sao đây?"
Những người xung quanh nghe thấy thế, không ai không hoảng sợ.
Trong Bái Nguyệt giáo, "Yểm quỷ" là thế lực ma quái đối lập với Nguyệt thần, có pháp lực cao cường.
Truyền thuyết kể rằng,Yểm quỷ đẻ trứng trong không gian, ban đầu trứng chỉ nhỏ hơn lỗ chân lông, theo gió phiêu bạt khắp mọi nơi, hễ gặp người có tư chất phù hợp và có âm ảnh ẩn chứa trong lòng, lập tức sẽ nhập vào - và rồi ra đời ngay chính trong trái tim của người đó. Nó sống ký sinh trong cơ thể người, lấy nội tạng làm thức ăn, cho đến khi ăn hết cơ thể đó thì sẽ bay ra và tìm mục tiêu tiếp theo.
Yểm quỷ có thể tìm thấy rất nhiều đối tượng để nhập vào, bởi sức mạnh của nó là phần đen tối trong tâm hồn mỗi con người, vì thế sẽ không bao giờ bị hủy diệt. Theo truyền thuyết, cứ sau một trăm năm, sức mạnh của nó lại đạt đến mức tuyệt đỉnh, trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết, thậm chí có thể nuốt chửng cả mặt trăng, để trời đất hoàn toàn chìm trong bóng đêm.
Ngày hôm đó bị gọi là "Diệt thiên chi khước" của Bái Nguyệt giáo.
Đã một trăm năm nữa qua đi... Bởi lòng khao khát sức mạnh đến cực độ, Trầm Anh đã khiến thế lực đen tối trong lòng mình lớn lên, nước Thánh hồ đã cạm khô giờ lại được đổ đầy, còn ma quỷ, cũng đang dần dần phục sinh trong tâm hồn con người!
Thế nhưng, trong khi càng ngày càng không thể khống chế nổi bản thân, Trầm Anh vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo cuối cùng.
Một đêm trước khi ngày đại kiếp như lời dự báo xảy ra, vị Giáo chủ mạnh nhất trong lịch sử Bái Nguyệt giáo đã tự mình đốt hương, khoác lên bộ y phục trắng, rồi gieo mình xuống Thánh hồ - Trầm Anh đã làm theo cách mà vị Tế Tư Già Nhược đã làm trước kia - lấy thân mình để dẫn độ tất cả những hồn ma quỷ ác.
Trước khi nhảy xuống hồ, Trầm Anh Giáo chủ đã cắt máu thề, chừng nào linh hồn ma quỷ vẫn còn, thì sẽ không bao giờ quay trở lại.
Trầm Anh đã nhốt ma quỷ trong tim, để rồi gieo mình xuống dưới đáy hồ mãi mãi.
Suốt một trăm năm qua, hầu hết mọi người đều đã lãng quên, thậm chí còn hoài nghi tính chân thực của câu chuyện này.
Thế nhưng, giờ đây, Giáo chủ Trầm Anh của một trăm năm về trứơc đã nương vào thân thể người khác để bất ngờ xuất hiện trên trần gian!
Quay trở vào căn nhà, Phù Nam ngồi xuống băng bó vết thương, rồi lấy cái tráp để trên ô cửa sổ xuống và mở ra. Bên trên lớp vài nhung đỏ là ba cành cỏ Linh chi bảy lá tỏa ánh sáng lung ling và mùi hương thơm ngát.
Ling chi bảy lá là loài cỏ chỉ sống ở những nơi có nhiều âm khí, lớn lên nhờ hấp thu nước ở chốn hoàng tuyền, không cần ánh sáng mặt trời, và làm bạn với những linh hồn cõi âm.
Núi Linh Tựu mặc dù được coi là nơi tích tụ nhiều âm khí của trời đất, nhưng cũng chỉ ở dưới Thánh hồ mới có thể trồng được loài cỏ Lin