
a ngươi nhưng không nghe nói thì lại chính là cái dở có thể làm cho ngươi trí mạng .
Kinh Vô Mạng làm thinh , đôi mắt cá trê của hắn không hề nháy .
Thượng Quan Kim Hồng quay lại :
- Cầu kiến cho chuyện gì ?
Long Thiếu Vân nói :
- Mỗi một chuyện rất có nhiều cách nói ,vãn bối có thể đem chuyện này nói dài dòng một chút nhưng thì giờ của Bang Chủ là vàng ngọc , vãn bối không dám hà lạm , vãn bối sẽ nói thẳng một cách thật nhanh .
Thượng Quan Kim Hồng nói :
- Tốt , đối với hạng người hay nói loanh quanh , phương pháp duy nhất của ta là tiện ngay lưỡi họ .
Long Thiếu Vân nói :
- Vãn bối đến đây định bàn với Bang Chủ một chuyện trao đổi .
Thượng Quan Kim Hồng gặn lại :
- Trao đổi ?
Sắc mặt của hắn càng sắc lạnh , hắn nói tiếp từng triếng :
- Trước đây cũng có người đến nói với ta về chuyện trao đổi , ngươi có muốn nghe sự đáp ứng của ta với người ấy hay không ?
Long Thiếu Vân nói :
- Vãn bối xin nghe .
Thượng Quan Kim Hồng nói như thét :
- Loạn đao phân thây .
Sắc mặt của Long Thiếu Vân vẫn thản nhiên , hắn nói giọng điềm đạm :
- Nhưng chuyện trao đổi này không giống những người khác , nếu không thế thì vãn bối đâu dám đến .
Thượng Quan Kim Hồng hỏi :
- Trao đổi là trao đổi chứ có gì không giống ?
Long Thiếu Vân nói :
- Chuyện trao đổi này đối với Bang Chủ có trăm lợi chứ không một hại .
Thượng Quan Kim Hồng nhướng mắt :
- Sao ?
Long Thiếu Vân nói :
- Bang Chủ uy lừng thiên hạ , giàu muôn xe , tất cả những gì quí báu trên đời , Bang Chủ không hề thiếu .
Thượng Quan Kim Hồng nói :
- Đúng và vì thế ta không cần nói chuyện trao đổi với ai .
Long Thiếu Vân nói :
- Nhưng còn có một vật mà chưa chắc Bang Chủ đã có .
Thượng Quan Kim Hồng hỏi :
- Nói ?
Long Thiếu Vân vẫn từ tốn :
- Bản thân của vật đó có thể cũng chẳng có gì cao nhưng đối với riêng Bang Chủ thì lại khác .
Thượng Quan Kim Hồng hỏi :
- Tại sao ?
Long Thiếu Vân đáp :
- Tại vì trên đời này , cái gì mình muốn mà không được thì cái đó riêng đối với mình là quí giá .
Thượng Quan Kim Hồng trừng mắt :
- Nhưng cái ngươi nói đó là gì ?
Long Thiếu Vân đáp :
- Cái mạng của Lý Tầm Hoan .
ánh mắt lạnh băng băng của Thượng Quan Kim Hồng vùng loé lửa , hắn hơi chồm tới :
- Nói lại ?
Long Thiếu Vân nói :
- Cái mạng của Lý Tầm Hoan hiện năm trong tay chúng tôi , nếu Bang Chủ muốn thì bất cứ lúc nào vãn bối cũng xin dâng lên .
Thượng Quan Kim Hồng lặng thinh .
Phải chờ cho đến khi ánh mắt của hắn lạnh lại như bình thường , hắn nói chậm chạp :
- Lý Tầm Hoan thì có gì ? Ta chưa bao giờ xem hắn vào đâu cả .
Long Thiếu Vân nói :
- Đã thế , vãn bối xin cáo thối .
Vừa dứt tiếng sau cùng , hắn vòng tay khom mình ra cửa .
Hắn đi rất chậm nhưng không hề ngó lại .
Thượng Quan Kim Hồng cũng không nhìn theo hắn .
Long Thiếu Vân cứ chầm chậm đi ra , hắn đưa tay xô cửa .
Thượng Quan Kim Hồng vụt nói :
- Đứng lại .
ánh mừng lộ nhanh trên đôi mắt nhưng cũng được dập tắt thật nhanh , Long Thiếu Vân lại giữ y tia mắt lờ đờ và khẽ vòng tay :
- Bang Chủ có điều chi dặn bảo ?
Thượng Quan Kim Hồng không nhìn Long Thiếu Vân , tia mắt chăm chăm vào ánh lửa trên bàn :
- Ngươi muốn đem cái mạng của Lý Tầm Hoan để đổi lấy gì ?
Long Thiếu Vân đáp :
- Gia phụ ngưỡng mộ uy danh của Bang Chủ đã lâu , chỉ hiềm vì không có cơ bái kiến .
Thượng Quan Kim Hồng lạnh lùng :
- Không cần những lời đó , ngươi muốn cần những gì ?
Long Thiếu Vân nói :
- Gia phụ mong thiên hạ quần hùng được cùng với Bang Chủ bái giao .
ánh mắt của Thượng Quan Kim Hồng vụt bắn ra những tia giận dữ nhưng cũng được dập tắt rất nhanh :
- Xem chừng Long Tiêu Vân cũng tưởng xứng đáng là kẻ thông minh thế nhưng trong chuyện này hắn quá ngu .
Long Thiếu Vân nói :
- Cách làm này quả thật có ngu nhưng cái ngu nhất cũng là cái thường công hiệu nhất .
Thượng Quan Kim Hồng hỏi :
- Ngươi nắm chắc chuyện bàn về trao đổi này kết quả à ?
Long Thiếu Vân đáp ;
- Vâng .
Thượng Quan Kim Hồng nói :
- Nếu như thế thì hắn không cần sai ngươi đến .
Long Thiếu Vân nói :
- Bởi vì nếu thay người khác thì không sao diện kiến Bang Chủ .
Thượng Quan Kim Hồng nói :
- Các ngươi vốn là chủ trong việc trao đổi này nhưng ngươi đến đây thì cuộc diện đã đổi thay .
Long Thiếu Vân nói :
- ý Bang Chủ muốn nói là sẽ dùng vãn bối để uy hiếp gia phụ , buộc phải giao Lý Tầm Hoan ?
Thượng Quan Kim Hồng nhếch môi :
- Đúng , khá lắm .
Long Thiếu Vân bật cười :
- Bang Chủ là bậc sáng suốt biết người biết ta nhưng đối với gia phụ thì lại hiểu lầm .
Thượng Quan Kim Hồng cười nhạt :
- Chẳng lẽ hắn bằng lòng để ta giết ngươi chứ không chịu giao Lý Tầm Hoan ?
Long Thiếu Vân gật đầu :
- Đúng như thế .
Thượng Quan Kim Hồng nhướng mắt :
- Chẳng lẽ hắn không phải là người ?
Long Thiếu Vân nói :
- Là người nhưng người cũng có nhiều loại .
Thượng Quan Kim Hồng hỏi :
- Hắn thuộc loại nào ?
Long Thiếu Vân nói :
- Gia phụ và Bang Chủ cùng một loại người , khi cần đạt mục đích thì không từ một thủ đoạn nào , không từ một sự hy sinh nào .
Môi của Thượng Quan Kim Hồng mím lại , mím lại trông như m