pacman, rainbows, and roller s
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 328732

Bình chọn: 10.00/10/873 lượt.

xói vào mặt hắn .

Mắt nàng dịu như đêm tối và ngời như những vì sao .

ánh mắt của Kinh Vô Mạng vẫn dán mắt vào khoảng trống xa xa như không thấy có nàng .

Bàn tay mềm như nhung , mát như ngọc của nàng đặt nhẹ lên vai hắn , bàn tay chậm chậm lần lên gò má , mép tay nàng biết rất rõ những nơi nào dễ bị kích động nhất trên thân thể đàn ông .

Kinh Vô Mạng vẫn đứng trơ trơ như cây đá .

Lâm Tiên Nhi cười , giọng cười của nàng như mật ngọt :

- Cám ơn anh , anh đã vì chúng tôi mà bảo vệ bên ngoài , anh đã làm cho tôi cảm giác hơn bao giờ hết , vì thế bất luận là một cử động gì , tôi cũng nghe khoan khoái đến tận cùng .

Nàng vụt kề miệng sát vào tai hắn :

- Cho anh biết một bí mật này nhé , hắn tuy lớn tuổi nhưng cường tráng lắm , dẻo dai lắm , có lẽ nhờ hắn nhiều kinh nghiệm hơn người .

Nàng cười khúc khích như vẫn còn cái cảm giác thỏa mãn tột cùng và thoăn thoắt bước đi .

Kinh Vô Mạng vẫn đứng như trời trồng nhưng từng thó thịt của hắn giật lên liên hồi , mặt hắn nóng ran .

***

Như Vân Khách Sạn là một phòng trọ lớn nhất trong thị trấn này , nó là khách sạn dành cho những ai sang trọng nhất , nhiều tiền nhất .

Trú trong phòng khách sạn này chỉ cần phải có tiền thì không cần thò chân xuống giường cứ nằm yên trên đó cũng được hưởng thụ thật đầy đủ không thiếu một thứ chi , kể cả sơn hào hải vị , kể cả những cây thịt sống thật thơm , thật mát .

Chỉ cần há miệng ra thôi thì tất cả những thức ăn ngon nhất , những ca kỹ nổi tiếng nhất , những người đẹp mặt mà nhất định sẽ được dâng tận tới phòng .

Nơi đây , ban ngày cửa đóng khít rim , gần như nghe không được một tiếng muỗi kêu , nhưng trời vừa sụp tối thì bao nhiêu cánh cửa đều mở hoắt .

Đầu tiên là nghe tiếng nước từ những phòng tắm ào ào , kế đến là tiếng gọi phổ kỵ ỏm tỏi và huyên náo , nhất là tiếng " oanh vàng " , họ rít mời chào , tiếng cười ẻo lả .

Sự huyên oá thứ hai là những sòng đỗ bác , tiếng cười hô hố của những kẻ vận đỏ và tiếng văng tục của những kẻ vận đen , tất cả những thanh âm phức tạp trộn xà ngầu tạo thành một thế giới về đêm rộn rịp .

Nhưng chỉ có một gian phòng không mở cửa và không nghe tiếng động .

Nói không có tiếng động thì không đúng hẳn nhưng tiếng động trong đó không được bình thường , nó chỉ có tiếng rên chứ thiếu hẳn tiếng cười , nó không giống tiếng động của những gian phòng có khách mua hoa với nàng bán phấn .

Tiếng rên ấy tự nhiên là tiếng rên của người con gái nưng nó không phải thứ tiếng rên thoả mãn , cũng không phải thứ tiếng rên " nghề nghiệp " cốt để làm kích động đàn ông mà là thứ tiếng rên thiệt tình , tiếng rên của người con gái không còn chịu nổi .

Gian phòng đó , đêm cũng như ngày , cửa đóng khít mít .

Cứ vào mỗi buổi hoàng hôn , người dẫn đưa vào đó một người con gái , tự nhiên đó là gái bán hoa , cô nào cũng thơm tho cũng đẹp và cũng đều là rất trẻ .

Họ luôn luôn trang điểm thật công phu , vành môi luôn điểm nụ cười , có cô là nụ cười khá tự nhiên , có cô với nụ cười nghề nghiệp nhưng bất cứ bằng nụ cười nào , với làn da mịn màng , với mùi da thịt hãy còn tươi chưa loãng , những cô gái bán hoa đấy đều có thể làm cho khách mua hoa nghiêng ngửa .

Chỉ có điều hơi lạ là khi mới tới gian phòng này , cô nào cũng thật tươi , có lẽ là do giao kèo lựa son phấn đậm đà , mái tóc lơi với những đường lượt hững hờ mà cố ý đã làm cho bất cứ ai chỉ vừa thấy cũng đủ ngất ngây , thế mà khi trở ra , sau một đêm trong phòng đó , cô nào cũng ủ rũ như không còn đi nổi .

Đôi mắt long lanh chiều hôm trước , hôm nay đã thụt sâu và đã thâm quầng , dáng đi õng ẹo gợi tình hôm qua nay đã trở thành la lết .

Chỉ trong một đêm , dù cho khách mua hoa là một gã lưng u thịt bắp , nơi này cũng chưa từng có hiện tượng ấy bao giờ .

Tất cả những cô gái buôn hương ở đây rất giàu nghệ thuật , họ không bao giờ để đến nỗi thảm bại như thế ấy đâu .

Từ chỗ bình thường nơi chốn ăn chơi , gian phòng bỗng tạo cho mọi người chú ý .

Suốt bảy ngày bảy đêm như thế , cả bảy cô gái đi vào rồi lại đi ra cùng như thế làm cho thiên hạ từ chú ý đến chuyện theo dõi khi đã biết người chủ gian phòng ấy , người đã làm cho những cô gái thành thạo trong nghề xơ xác ấy , mọi người sửng sốt lạ lùng .

Vì chẳng những người chủ gian phòng ấy không có vóc dáng dữ dằn , vai u thịt bắt như mọi người ức đoán mà người chủ gian phóng ấy là một cậu bé vị thành niên .

Chẳng những vị thành niên mà thân hình cậu ta lại lỏm thóm như một cụ già .

Có nhiều người hiếu kỳ đã đón những cô gái đi từ gian phòng ấy đi ra để dò hỏi nhưng khi hỏi đến chuyện lạ lùng ấy thì cô nào cũng như cô nấy , nhất định chỉ vừa hỏi đến là tay chân họ phát run , nước mắt họ trào ra và nhất định không nói một tiếng nào .

Chỉ có một vài cô trơ trẽn nhất không chịu trả lời nhưng họ cũng nói được một câu :" Hắn không phải là người , hắn chỉ ngưng nghỉ đôi ba phút và suốt một đêm , hắn chỉ ngưng nghỉ một hai lần " .

***

Hòng hôn thứ tám .

Nghĩa là cô gái thứ tám sắp sửa bước vào căn phòng đó .

Cửa phòng vẫn kín bưng .

Ngồi dựa dưới khung cửa sổ trong phòng là một cậu bé màu da trắng nhợt ,