Snack's 1967
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 328081

Bình chọn: 8.00/10/808 lượt.

, hình như nàng có thể chống chọi với tử thần .

Không , Lý Tầm Hoan biết hơn ai hết , hắn biết đó là ngọn đèn hết dầu sắp tắt đang phựt lên ánh sáng cuối cùng , hắn ôm cứng nàng không nói một tiếng nào , cổ họng hắn như nghẹn lại .

Giọng Linh Linh thê thiết :

- Tôi đã cố không để cho mình chết sớm , tôi đã cố hết sức để đợi anh , tôi còn sống đến giờ phút này cốt là để nói với anh những lời nói sau cùng ... tôi yêu anh mà tôi không dám nói , anh cao cả quá , anh vĩ đại quá , tôi không với tới nên tôi huỷ hoại cuộc đời con gái trong tay hắn nhưng tôi tưởng tượng rằng tôi đang ở trong vòng tay âu yếm của anh ... tôi mong anh hiểu và tha thứ cho đứa con gái yếu mềm , tôi .. cười mà nhắm mắt .

Lý Tầm Hoan trào nước mắt :

- Tại tôi , tại tôi không bảo vệ nàng , tại tôi chứ không phải tại nàng .

Linh Linh vụt nhoẻn miệng cười :

- Hắn tuy đã lừa gạt tôi nhưng tôi không oán hận hắn , tôi biết sớm muộn gì hắn cũng bị báo ứng nhãn tiền , sự báo ứng so với cái chết của tôi còn thảm khốc hơn gấp trăm ngàn lần .

Lý Tầm Hoan nói :

- Đúng ... hắn ...

Tiểu Phi bước tới xô mạnh Lý Tầm Hoan và hất mặt hỏi Linh Linh :

- Cô đưa Lữ Phụng Tiên đến đây ?

Linh Linh cắn môi không nói .

Tiểu Phi chỉ Lý Tầm Hoan :

- Có phải hắn bảo cô đưa Lữ Phụng Tiên đến đây ?

Linh Linh nhăn mặt , nàng cố gom tàn lực nói thật lớn :

- Phải , chính hắn nhưng anh có biết tại sao hắn lại làm như thế không ? Anh có biết hắn đã vì anh , vì sinh mạng của anh mà làm những chuyện gì rồi không ? Vì anh , vì tương lại của anh , hắn đã chẳng tiếc ...

Giọng nói của nàng ghẹt lại và cuối cùng không làm sao nói hết .

Nàng đã đứt hơi . Im lặng .

Sự im lặng trầm trầm như cõi chết .

Đó là sự im lặng bên ngoài , sự im lặng để lắng nghe báo tố .

Cơn bão tố dữ dằn đang nổi dậy trong lòng người .

Không biết như thé bao lâu , bây giờ Tiểu Phi mới đứng thẳng mình lên .

Hắn đứng thẳng nhưng không nhìn Lý Tầm Hoan .

Hình như hắn nguyện với lòng không giờ hắn nhìn vào mặt Lý Tầm Hoan , hắn nói bằng giọng lạnh lùng :

- Tại sao anh làm như thế ?

Câu nói đó đối với Lý Tầm Hoan là câu nói mà đáp lại qúa dễ dàng nhưng không hiểu tại sao , hắn không nói được nửa tiếng .

Hắn biết có những lời nói mà bây giờ chẳng những làm cho mình thương tâm mà càng làm cho người khác đau lòng .

Tiểu Phi vẫn không quay lại , hắn nói thật bình tĩnh :

- Anh cho rằng nàng làm tôi chìm đắm ? Anh cho rằng chỉ cần làm cho nàng lìa tôi sẽ phấn chấn lên ? Nhưng anh có biết không , nếu không có nàng là tôi không làm sao sống được .

Lý Tầm Hoan ảo não :

- Toi chỉ hy vọng là anh khỏi bị lừa gạt , tôi chỉ mong anh tìm được một người xứng đáng với tình yêu của anh , tôi tin rằng nếu được như thế thì anh sẽ quên được tất cả .

Tiểu Phi quắt mặt , giọng hắn không còn bình tĩnh nữa :

- Anh cho rằng nàng đã lừa gạt tôi ? Anh cho rằng nàng là người không đáng để cho tôi yêu ?

Lý Tầm Hoan nói :

- Tôi chỉ biết nàng từ thuở bắt đầu , nàng đã mang đến cho anh toàn là bất hạnh .

Giọng Tiểu Phi dữ dằn :

- Anh làm sao biết rằng bất hạnh hay hạnh phúc ?

Hắn vụt quay mình lại nhìn thẳng vào mặt Lý Tầm Hoan , giọng hắn càng dữ dằn hơn nữa :

- Anh cho rằng anh là một con người như thế nào mà lại luôn luôn khống chế tư tưởng của tôi , anh là người như thế nào mà luôn luôn khuấy rối vào đời sống riêng tư của tôi ? Anh có biết là anh không cái gì cả , anh chỉ là một thằng ngu , anh tự lừa dối anh , anh đã không tiếc gì để đem người yêu mình gả cho người khác , anh đã đem người yêu của mình tống vào hỏa ngục thế mà anh lại tự cho mình là cao minh vĩ đại , còn bao nhiêu người khác là đồ bỏ .

Mỗi một câu nói của hắn y như một cây kim thật sắc đâm vào trái tim của Lý Tầm Hoan .

Trên đời này có lẽ không một lời nào có thể làm thương tổn Lý Tầm Hoan như thế ấy .

Tiểu Phi nghiến răng nói từng tiếng một :

- Cho dầu nàng mang đến cho tôi bất hạnh đi , thế còn anh ? Anh đã mang lại cho tôi những gì ? Anh đã mang lại cho tôi cái vui sướng , cho tôi đau khổ ? Anh đã mang lại cho người đời cái gì ? Cho Lâm Thi Âm cái gì ? Anh mang lại cho nàng cái gì ? Anh có biết kiếp sống của Lâm Thi Âm đã bị anh hủy diệt ? Anh có biết như thế hay không mà anh còn muốn hủy diệt cả kiếp sống của tôi ?

Tay chân của Lý Tầm Hoan bỗng run bần bật , hắn khum mình xuống ho sặc sụa , hắn ói ra từng bứng máu tươi .

Tiểu Phi đứng nhìn Lý Tầm Hoan bằng con mắt lạnh lùng , thật lâu hắn vùng quay mặt bỏ đi .

Cơn ho của Lý Tầm Hoan không dứt , hắn không nói được , hắn cố đứng lên chạy theo đưa tay cản trước mặt Tiểu Phi .

Tiểu Phi quắt mắt :

- Anh muốn gì nữa ?

Dùng ống tay áo quệt giòng máu đang chảy dài hai bên mép , Lý Tầm Hoan vừa thở vừa hỏi :

- Anh ... anh định đi tìm nàng ?

Tiểu Phi thản nhiên :

- Đúng , rồi sao ?

Lý Tầm Hoan lắc đầu :

- Không , anh không nên đi .

Tiểu Phi bĩu môi :

- Ai nói như thế ?

Lý Tầm Hoan mím miệng :

- Tôi , tôi nói , bởi vì cho dầu anh có đem nàng về được thì cũng chỉ là đem về cho anh sự đau khổ , sớm muộn gì rồi cũng có một ngày nàng sẽ hủy diệt anh , tôi ... tôi không thể nhìn t