Khách Điếm Đại Long Môn

Khách Điếm Đại Long Môn

Tác giả: Tinh Dã Anh

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 3210010

Bình chọn: 7.00/10/1001 lượt.

ốn làm loạn mà không hỏi hoàng thúc của ngươi cóđồng ý hay không? Định giở trò với ta ư? Vậy thì cứ thử đi. Tú cầu này,ngươi đành phải ném thôi”.

Vậy là chuyện Diệu tiểu vương gia – hoàng tôn được Đương kim Hoàng Thượngsủng ái nhất sau sáu ngày nữa sẽ lên lầu Lân Tường công khai ném tú cầukén vợ đã được ấn định. Lúc đó, trong thành Lâm Dương nổi lên làn sónglớn về sự kiện này. Các thiên kim tiểu thư đều hết sức chú ý, một lònghướng tới. Dân chúng ai ai cũng bàn tán và cảm thấy đầu óc của ngườihoàng tộc thật không giống với những kẻ phàm phu tục tử, chuyện nam nhân ném tú cầu mà họ cũng có thể nghĩ ra được. Về nhà, ai ai cũng luyện cho khuê nữ nhà mình tuyệt kỹ phi thiên nhưng những nha đầu này đã lâu ngày bị bó chân, ra khỏi cửa thì ngồi kiệu, đừng nói là phi thiên, mà cóbước mấy bật thang cũng là cả một vấn đề lớn.

Long Tiểu Hoa không buồn. Nàng đang vui mừng và phấn khởi trước thắng lợiđầu tiên của chồng cũ, Thập cửu điện hạ. Thêm nữa, dù gì nàng cũng đượccoi là một tiểu thư. Nàng hoàn toàn có thể tham gia vào cuộc tranh đoạttú cầu hoặc là mê hoặc người chồng cũ vẫn còn chút lương tâm. Với kinhnghiệm làm tiểu nhị bao năm ở khách điếm, các thiên kim kia hoàn toànkhông phải là đối thủ của nàng.

Sáu ngày trước khi tổ chức ném tú cầu, Long Tiểu Hoa buồn rầu hận đêm đókhông thể tự tay giết chết tên hoàng thúc trước mặt Cung Diệu Hoàng rồivỗ ngực nói: “Tôi sẽ lo chuyện tú cầu, Vương gia cứ yên tâm đi”.

Cung Diệu Hoàng hoài nghi liếc xéo kẻ cầm ký thi họa không thông, thơ từ caphú cái gì cũng không biết kia, chẳng có chút niềm tin nào đối với nàng. Vẫn cảm thấy nên sai sát thủ tới buổi tung cầu giải quyết vấn đề thểdiện cho hắn thì tốt hơn. Hắn nâng tay phẩy phẩy, muốn bảo nàng cứ yêntâm mà chờ đợi.

Nhưng Long Tiểu Hoa hoàn toàn không hiểu ý hắn. Nàng chỉ cảm thấy hắn có nétbuồn giống như chồng cũ của nàng. Chồng cũ của nàng cũng từng buồn nhưvậy. Nàng bất giác nắm lấy tay hắn, an ủi hắn như một thẩm thẩm:

- Cứ giao chuyện đó cho tôi. Tôi sẽ bảo vệ người. - Điệt nhi yêu quý!Nàng phải giữ kín mấy chữ đó trong lòng, sợ nếu nói ra sẽ bị hắn ngượcđãi. Nhưng dù nói thế nào thì sớm muộn gì nàng cũng là trưởng bối củahắn. Thương yêu hậu bối là việc mà một người thím như nàng nên làm. Đặcbiệt là khi thúc thúc lại không ngừng bắt nạt cháu trai của mình.

- … - Cung Diệu Hoàng ngạc nhiên trước những lời của nàng. Hắn ngây người nhìn nàng, để nàng nắm lấy tay mình.

- Rất cảm động ư? Tôi biết là không có ai bảo vệ người mà. - Theo lời kểcủa ân sư hắn thì từ khi còn nhỏ hắn đã không có cha, không có mẹ, màchỉ ở bên Hoàng đế. Thật là đáng thương! Thảo nào hắn lại có thể thựchiện những trò nham hiểm để tạo nên những thành tựu vĩ đại như vậy.

Nàng vỗ vai hắn, còn chưa kịp cảm động với tư cách là một thẩm thẩm của mình thì đã cảm thấy eo lưng bị thít chặt. “Cháu trai nàng” đang kéo mạnhnàng vào lòng, cúi xuống trán nàng như đang nhìn kỹ rồi nhắm mắt lại.Hắn đang có động tác cảm ơn nàng đã nhiệt tình an ủi mình. Đôi môi chạmvào môi nàng rồi nhích ra xa nhìn nàng với ánh mắt kỳ lạ. Theo phản xạ,nàng lùi lại sau thì bị hắn giữ chặt lấy gáy kéo về phía trước và bịtchặt môi nàng bằng đôi môi hắn.

- Tiểu vương tin cô một lần. Không bắt được tú cầu, tiểu vương sẽ động phòng với cô trước.

- Xì! – Trên thế gian này, làm gì có đứa cháu nào lại ép thẩm thẩm đicướp tú cầu của mình, lấy cái hôn ra để làm phần thưởng khích lệ, lấychuyện động phòng ra để trừng phạt chứ?

Trước khi tổ chức ném tú cầu bốn hôm, Long Tiểu Hoa đã hối hận vì nàng hoàntoàn không ngờ rằng kế sách lần này của Thập cửu điện hạ lại thâm hiểmtới vậy. Từ nhỏ đến lớn, nàng nói nhiều nhất và lưu loát nhất chính làmạnh miệng nói bừa. Chồng cũ của nàng chưa bao giờ kỳ vọng nàng có thểkhá hơn nên mắt nhắm mắt mở chẳng để ý. Nhưng Diệu tiểu vương gia lại tỏ ra kỳ vọng quá cao và quá nhiều ở những lời nói của nàng.

- Cô dám hối hận sao? – Cung Diệu Hoàng nhìn chằm chằm vào nàng, dồn nàng vào góc tường. Hắn giơ chân đạp lên tường, ngăn mọi đường thoát thâncủa nàng.

- Tôi sẽ chết mất. Tôi cũng không muốn rơi vào tình cảnh này chút nào.Nhưng ai bảo hắn lại đưa thêm cái quy tắc mang tính phá hoại như vậychứ?

Long Tiểu Hoa hiểu rất rõ, Long Hiểu Ất có thể nham hiểm đến mức nào? Ném tú cầu kén vợ đúng là rất phù hợp với cá tính biến thái của hắn, thế nhưng có một vài điều khoản mà đúng là chỉ ở điều kiện của một Thập cửu điệnhạ mới có thể nghĩ ra. Ném tú cầu thì ném. Nam ném nữ bắt cũng chẳngsao. Cạnh tranh giữa các cô nương về sức khỏe, nhảy cao, sức kiên trì.Đó cũng là nghĩ cho Tiểu vương gia mà. Hơn nữa, nó cũng rất công bằngnhưng…

- Làm gì có ai đưa ra quy tắc nhà mẹ đẻ cử người tới cướp tú cầu bao giờchứ? Thế nào là đọ thể lực? Không có thể lực thì đứng qua một bên. Đâyđúng là kỳ thị mà. Quy tắc bất công như vậy thì Vương gia bảo tôi lấy gì để đi cướp tú cầu chứ? Vương gia không nghe bên ngoài đồn thế nào sao?Mấy tiểu thư các quan lớn ăn no không có việc gì làm đã bắt đầu thuê sát thủ giang hồ và hiệp khách độc môn rồi đấy. - Nàng chỉ muốn giúp cháumình lấy quả tú cầ


XtGem Forum catalog