XtGem Forum catalog
Mật Thám Phong Vân

Mật Thám Phong Vân

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326410

Bình chọn: 7.00/10/641 lượt.

hiêu tiền cũng có.

Khương Vũ Y, đúng như những gì Lâm thị từng dự đoán, nàng ta là thiên kim tiểu thư của một đại gia tộc, thậm chí không hề kém Lâm gia - Danh Châu Khương gia.

Khương lão phu nhân lần này tới đây, cũng nhờ có Lăng Vân đưa tin tới. Cháu gái mất tích bấy lâu, khiến bà rất lo lắng mệt mỏi. Cả Khương gia cũng chỉ có đứa cháu gái này là bà thương yêu nhất, đám con cháu còn lại, đứa nào Khương lão phu nhân cũng nhìn không lọt.

Ngồi nghe cháu gái kể chuyện xảy ra thời gian qua, càng khiến bà thêm tức giận. Đám con cháu này, gia tộc suy thoái, chỉ vì chút lợi trước mắt, suýt nữa ngay cả tỷ muội đồng tộc cũng hại. Còn kẻ quản gia phản phúc kia, e rằng còn có người đằng sau giât dây mới dám làm, tiếc là chết rồi không tra hỏi được. Dù vậy, chuyện trong Khương gia gần đây xảy ra rất nhiều, Khương lão phu nhân cũng lờ mờ đoán ra ai tốt ai xấu. Cháu gái không muốn về lại cái đống hỗn tạp ở nhà kia, cũng tốt.

Con cháu Khương gia, đều phải ra ngoài trưởng thành, kể cả là nữ nhi. Nếu cháu gái muốn ở Lăng phủ này làm chưởng quỹ, bà cũng không cản.

- Khương cô nương, có ở đó chứ?

Hai bà cháu đang trò chuyện thì có tiếng Lâm thị ở ngoài.

Khương lão phu nhân nhìn Khương Vũ Y :

- Ai vậy?

- Là Lâm đại nương, mẫu thân của Lăng Phong.

- Lăng Phong?

Khương lão phu nhân bỗng nghĩ lại.

Lúc cháu gái kể chuyện, cái tên này xuất hiện không ít. Hơn nữa, còn là nam nhân duy nhất. Mặc dù bà không nhìn ra chút xúc cảm nào của cháu gái khi nhắc tới cái tên kia, nhưng Khương lão phu nhân không khỏi đoán già đoán non.

Cháu gái không muốn về Danh Châu, hay là vì kẻ này?

Mặc dù Khương gia vẫn là đại tộc, nhưng hiện tại lục đục chia năm xẻ bảy. Cháu gái bị ép hôn, khiến bà lo lắng, bây giờ nếu nó tìm ra ý trung nhân, vậy bà phải xem thử.

- Mời họ vào đi, bà cũng muốn gặp xem.

Khương lão phu nhân cũng tiện thể muốn xem người xung quanh cháu gái ra sao, cũng thêm yên tâm.

- A, Khương cô nương có khách sao, thất lễ.

- Không sao, Lâm đại nương, đây là tổ mẫu của Vũ Y.

- A, lão phu nhân tới chơi sao?

Nếu như Lâm Nghi Anh và Khương lão phu nhân cùng tiết lộ thân phận, thì sẽ biết ngay đối phương là ai.

Ông ngoại Lâm Nghi Anh, Lâm Canh, hơn 20 năm trước là đại tướng chống Liêu, lập vô số công tích. Lão Lâm là người đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để giành lại 16 châu U Vân từ tay người Liêu. Sau đó, người Kim xuất hiện. Kim Tống liên minh đánh Liêu, đáng lý ra có thể chia đôi U Vân, nhưng người Tống quá bạc nhược, đến bây giờ cả 16 châu đều thuộc về người Kim.

Khương gia, lại là dòng dõi lập quốc công thần từ vài trăm năm trước cùng Thái Tổ nhà Tống. Cũng là gia tộc lập quốc duy nhất cùng Triệu gia Hoàng tộc còn đến bây giờ, các tộc khác đều bị Hoàng gia âm thầm xử đẹp sau khi lên ngôi. Đến đời ông ngoại của Khương Vũ Y, thì vẫn nhất mực trung thành. Khương lão tướng quân cũng là đại tướng nổi danh cùng thời với Lâm Canh. 10 năm trước, Khương lão tướng chính là người đã dẫn mười vạn quân đánh đến tận kinh thành Bắc Ngụy, rất không may trên đường rút quân bị tử trận ở Hòanh Sơn. Tuy vậy vẫn khiến người Ngụy từ đó đến nay chỉ dám co ro giữ mình trung lập, không dám thò đầu ra lần nào nữa.

Hai lão tướng này, đều đại diện cho thế hệ tung hoành của người Tống, khiến người phương bắc phải khiếp sợ. Hơn nữa, hai vị này cũng là số ít những người thực sự vì quốc gia hy sinh, không giống như cái đống bầy nhầy hỗn loạn bây giờ.

Hiện tại, Lâm gia và Khương gia, đều bị đám con cháu làm loạn, tình hình thé mà tương đồng, hai đại tiểu thư đều phải chạy ra ngoài sống ẩn thân.

Lâm thị bỗng lấy ra một hộp gì đó, đưa cho Khương Vũ Y :

- Đúng rồi, Khương cô nương, ta có thứ này ...

...

Phong Vân tơ lụa.

Lăng Vân hôm nay tinh thần thi thoảng lại hỗn loạn. Trong lòng cứ chờ đợi cái gì đó. Nàng nhìn tên Lăng Phong này từ sáng tới giờ đến phát ghét rồi.

"Hắn đang cố ý giả vờ sao?"

- Vân tỷ, hôm nay sao cứ thất hồn lạc phách mãi thế. Đang tương tư sao?

- Có ngươi mới tương tư đấy.

Lăng Vân cứ lẩn quẩn mãi mấy món đồ Lăng Phong mua hôm qua.

Thật tức chết nàng, còn tưởng hắn mua trả công nàng đi theo, vậy mà mãi vẫn không thấy.

Nàng cũng có tiền, hắn nếu mãi không chịu tặng vậy nàng sẽ tự mình đi mua.

Chẳng qua, tự đi mua thì Lăng Vân lại chẳng có hứng thú gì cả.

Lại nói, đây là lần đầu tiên nàng muốn người khác tặng quà cho mình đến vậy. Tên Từ Nguyên kia tặng nàng rất nhiều thứ, nàng lại chẳng thấy vui vẻ mấy. Thật kỳ quái.

- Vân tỷ, tỷ xem vị khách hàng kia làm sao không chịu mua hàng cứ đứng mãi thế kia?

- Ngươi nhìn ta làm gì?

- Tỷ cũng là nữ nhân, tới hỏi thử.

Lăng Vân không nói, mọt bộ làm ngơ.

Lăng Phong đang nghĩ, Vân tỷ hồi trước bỏ bê cái tiệm này cả tuần không thèm ghé. Làm sao dạo gần đây thường xuyên ở đây đòi quản lý, chuyện gì cũng muốn quản. Rõ ràng hắn làm rất tốt nha, tỷ ấy nghi ngờ năng lực của hắn?

Lăng Phong tặc lưỡi, sau cùng đành chịu thua đi ra.

- Ài, được rồi, để ta đi. Không biết hôm nay đắc tội mỹ nữ chỗ nào nữa.

Vừa bước một chân ra liền bị gọi giật trở về.

- Khoan đã, đứ