XtGem Forum catalog
Mật Thám Phong Vân

Mật Thám Phong Vân

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 325565

Bình chọn: 8.5.00/10/556 lượt.

kéo lại.

Lăng Vân đứng phía sau, nói thầm vào tai Lăng Phong :

- Nếu giảm được thì tốt, vài chục lượng một tháng cũng được.

Lăng Phong ngứa ngáy vô cùng. Vị đại tỷ này, giọng nói thì nhỏ nhẹ, lại còn kèm theo mùi thơm khó cưỡng, đã thế còn thì thầm vào tai, kích thích không nói cũng biết.

Có điều, hắn lại thở dài :

- Ài, tỷ đi ra đây làm gì? Chỉ tổ thêm rắc rối thôi.

- Ta ...

Lăng Phong lo không thừa chút nào.

- Ấy, mỹ nữ làm phục vụ ở đây sao? Hứng thú không theo Long lão đại ta, đảm bảo hàng tháng tiền xài không hết.

- Hahaha ...

Một loạt tiếng cười vang lên, phần lớn thấy lão đại cười thì cười theo chứ định lực đã mất cả.

Lăng Phong giơ hai tay chắn cho Lăng Vân, nói nhỏ :

- Tỷ vào trong đi. Ngoài này để ta lo.

Lăng Vân đang định nói, tên này từ lúc nào dám ra lệnh với mình như vậy.

Đột nhiên nhìn thấy trước mắt là bóng lưng to rộng của hắn, Lăng Vân bỗng khựng lại. Cũng không biết nàng nghĩ đến chuyện gì, chỉ ngoan ngoãn lui vào.

Lăng Phong bắt đầu trình diễn.

- Long đại ca, ngài xem quán của tiểu đệ chỉ mới khai trương, tiền thu vào còn chưa biết được bao nhiêu, 100 lượng e rằng ...

- Vậy được, 50 lượng, kèm theo mỹ nữ kia.

- Ài, thiệt là mệt mà. Ra toàn điều kiện gì đâu không.

Lăng Phong thờ dài.

Mấy thằng này đến cốt gây sự, xem tình hình này đưa tiền chắc cũng không xong, nói nhiều chỉ tổ tốn nước miếng, nhanh chóng giải quyết vẫn hơn.

Nhìn nhìn một chút, khách qua đường muốn ghé vào đều đang chần chừ tránh đi. Chờ mãi đám Kim Ngô vệ gì đó vẫn chưa tới, hay là có móc nối với nhau cả rồi cũng nên. Vả lại, Kim Ngô vệ có tới cũng không trị được vĩnh viễn, hôm khác lại có tụi khác tới mà thôi.

Đã thế lần này chơi luôn, vừa dọa lui đám khác.

Lăng Phong chắp tay cười cười nhìn ra xung quanh nói :

- Các vị khách quan, mời các vị tạm thời lui ra, đợi một lát chuyện này giải quyết xong, lại ghé tiểu điếm.

Lăng Phong nháy mắt Mặc lão. Trước mắt cứ cho đám nhóc kia ra trước. Luyện tập mấy hôm cũng phải có thực chiến một chút mới lên tay được. Hơn nữa cũng tiện xem đối phương mạnh yếu ra sao.

Thấy một đám thiếu niên tiến ra trước, tên lão đại hứng lên. Lâu lắm rồi đi đòi bảo kê mới có kẻ dám chống lại, lại còn ra cả đội thế này.

- Hôhô. Đông thành từ lúc nào sinh ra vài nghé con không biết sợ rồi?. Được lắm, lâu lắm không hoạt động gân cốt. Xử tụi này, ông quyết rồi, tiệm này 1000 1 tháng, cộng thêm mỹ nữ kia.

Lăng Phong chán nản, đám này làm giang hồ mở mồm ra là đòi ngàn ngàn, có biết 1000 lượng bạc là bao nhiêu tiền không? Rõ ràng đến gây sự chứ chẳng phải thu tiền gì cả.

"Ada ..."

Một đống hỗn loạn, hai bên xông vào nhau.

Long đại ca kia đứng ngoài nhìn, lão đại dĩ nhiên chưa đến cuối trận chưa thể lên được, rất mất mặt. Thời này không phải Tam Quốc, tướng tá đều đi sau, có gì lính chết hết còn chạy được.

Nhìn tên Quyền cũng đứng một bên xem kịch, Lăng Phong không khỏi bực mình. Thằng này rõ ràng hắn thuê để giữ cửa, giờ có người tới phá còn đứng xem, một bộ không liên quan, rõ nhàn hạ.

- Ngươi còn đứng đó?

- Phong huynh, tiểu đệ chỉ làm giữ cửa, chúng nó chưa bước qua đây tiểu đệ cũng không tiện ra tay.

- V*, còn có quy tắc này? - Lăng Phong suýt bật ngửa.

Đám thiếu niên bên Lăng Phong tuy được Mặc lão luyện tập phối hợp, rất có phong phạm quân đội, nhưng còn quá tệ, kinh nghiệm thì thiếu. Ngược lại phe bên kia, đánh loạn xạ chả có trật tự gì, bù lại toàn dân to con đánh đấm quen tay, rõ ràng chiếm ưu thế. Chỉ một lúc đã có gần chục thiếu niên lăn qua lăn lại.

Lăng Phong nhìn tình hình không xong, lâu nay hắn cũng luyện chút đỉnh, muốn thử một phen.

- Lão Quyền à, kiểu này huynh đệ ta phải lên thôi.

- Được, phụng bồi. - Lần này A Quyền nhếch mép nói.

Lăng Phong vừa học được Hoạt Bất Lưu Thủ, liền muốn đem ra thử.

Lúc đầu hắn khá vụng về, vừa di chuyển vừa nhẩm nhẩm từng bước chân, mấy lần bị ăn đấm ngã ra. Đám kia còn không hiểu thằng khùng này đánh không lo đánh cứ lo luồn lách làm gì nữa.

"Hừm, có thế này mới lên trình được. Mấy hôm học thuộc di chuyển cứ tưởng đã ngon, hóa ra ra trận dùng mới biết." Lăng Phong mặc kệ đám kia nghĩ gì, hắn đang cao hứng.

Lăng Phong đang nhập tâm không để ý phía A Quyền. Nhưng Mặc lão ở sau thì nhìn rất chú tâm.

Tên Quyền này, gần như không đánh đấm gì mấy. Hắn từ đầu bước ra trước một bước, sau đó chỉ đứng đúng chỗ đó. Cứ thằng ngu nào thò đầu vào chỗ hắn sẽ bị một bạt tai bay ngược ra sau, và chỉ có bạt tai, không hề dùng chêu gì khác, ra tay cực nhanh. Nhìn từ ngoài vào rất hài hước, chỗ tên Quyền giống như cái trụ đàn hồi, cứ có người chạm vào là ngay lập tức bay ra.

Dần dà đám thiếu niên Mặc lão lui cả ra sau lưng tên Quyền, đám gây sự thì chỉ vòng vòng xung quanh không ai dám vào.

- Quyền ca uy vũ.

- Nhị ca vô địch.

- Hôhô. Bản thiếu gia đẹp trai có khác, vừa ra tay đã trở thành trung tâm. - Tên Quyền cười nói, mắt còn đánh với vài thiếu nữ đứng xem.

Tuy vậy, xung quanh lại xì xào.

- Tên kia làm trò gì vậy?

- Chắc nổi cơn điên rồi.

Giữa sân còn một tên khác đang như phát cơn luồn lách loạn xạ. Kẻ này