
ô đã ngậm đắng nuốt cay, mà ông không nghĩ đến chút nào, thực không xứng đáng vậy.
Dương- Qua thấy thần sắc ông như thế, bỗng suy nghĩ :
- Tiền bối này tính tình còn tươi trẻ độ trung tuần, thực là một người bạn với ta. Ta hãy dẫn dụ lão bằ ng cách thi thố một trong mười bảy chiêu ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng xem sao !
Do đó chàng nói :
- Châu lão tiền bối ! Tôi sẽ đem ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng biểu diễn từng chiêu một cho tiền bối xem, nếu có sai xin tiền bối chỉ điểm thêm.
Chàng đem ra thi thố từng chiêu trong số mười bảy chiêu ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng, tay vận dụng chưởng pháp, miệng giải nghĩa từ đầu đến cuối.
Chiêu số ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng của Dương- Qua biến hóa ra 17 chiêu khác như sau :
1 - Nặc danh kỳ diệu - Chẳng có tên lạ 2- Nhược hữu sơ thất - Nếu có sơ thất 3- Đảo hành Nghịch thi - Làm điên đi nghịch 4- Cách hóa tao dưỡng - Dưỡng nuôi không cách 5- Lực bất tòng tâm - Sức không vừa ý 6- Hành thể tẩu nhục - Xác đi thịt động 7- Dung nhân tự ữu - Tha người rồi lo 8- Văn bất đối đề - Văn chương lạc đề 9- Lục thần bất an - Sáu thần chẳng yên 10- Cùng đồ mạt lộ - Đường cùng lối chết 11- Diện vô nhan sắc - Mặt không có nhan sắc 12- Họa bình do n cơ- Vẽ bánh khi đói 13- Tưởng nhập phi phi - Thiệt nghĩ chẳng ra 14- Chi nhân ữu thiện - Nhìn trời lo lắng 15- Vo âtrung sanh hữu - Bên trong không có 16- Trì nê đái thủy - Bốc bùn vốc nước 17- Tâm kinh nhục đả o - Thịt run vì sợ
Nào ngờ Châu- bá- Thông là con người nhớ dai đến cực độ. Cửu Âm Chân Kinh mà ông thuộc lòng như cháo, Dương- Qua lại giảng về cách biến hóa, nói bao nhiêu Châu- bá- Thông nhớ đủ bấy nhiêu.
Kế đến là các chiêu Lục thần bất an, Cùng đồ mạt lộ, mỗi chiêu chàng diễn giải rành mạch. Trong phút chốc mà Dương- Qua đã dẫn giải cho lão nghe hết mấy chiêu võ, Châu- bá- Thông chẳng quên sót tý nào. Bỗng Dương Qua thở dài và nói :
- Châu lão tiền bối ! Mười lăm năm về trước càng nghĩ tới càng đau lòng, nhân đó mới tạo ra ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng này. Lão tiền bối, trời dành phúc lộc, nên vôt vô lự, cuộc đời khoái lạc tiêu diêu, cũng vì số phận của vãn bối rất bạc phước, không có phương pháp nào giải quyết được, cho nên ngày ngày lòng như lửa đốt, chua chát trăm bề.
Châu- bá- Thông nói :
- A ! Phu nhân của ngươi đã chia tay ngươi à ? Nàng này rất đẹp, tâm tính tốt vô cùng, người rất chung tình như vậy mà ước nguyện không thành sao ?
Dương- Qua chẳ ng dám nói việc Quách Phù dùng Băng Phách ngân châm đả thương Tiểu Long nữ, chỉ nói sơ lược cho Châu- bá- Thông nghe là nàng trúng độc, nội thương rất nặng, được Nam Hải thần ni cứu mang đi, và ước hẹn đến 16 năm sau hội ngộ. Vì lẽ đó về sau này mỗi đêm không bao giờ nằm nghỉ trên giường, chỉ nằm dưới đất hoặc gội cây và cầu cho Tiểu Long nữ bình an trở về.
Rồi để chấm dứt, chàng nói :
- Tôi chỉ cần gặp mặt nàng một lần mà thôi, dù có muôn đao ngàn kiếm sát phạt tôi cũng cam lòng .
Quách Tường đâu rõ ý nghĩ trầm buồn của Dương- Qua, và sự đau khổ của chàng. Nay nghe được sự tình, bất giác hai dòng lệ chảy dài trên mí mắt, và nàng nắm chặt bàn tay Dương- Qua nói rất ôn nhu :
- Đấng tạo hóa sẽ rui rủi, thế nào đại ca cũng gặp lại đại tẩu.
Dương- Qua từ khi cách biệt Tiểu Long nữ đến nay mới nghe có một người lòng dạ chân thành an ủi, lòng rất lấy làm cảm kích. Cho nên chàng cất tiếng thở dài, đứng dậy vòng tay hướng vào Châu- bá- Thông thi lễ, đoạn nói :
- Xin cáo từ Châu lão tiền bối !
Quách Tường sánh vai Dương- Qua đi được ít bước, bỗng quay đầu lại nói với Châu- bá- Thông :
- Châu lão tiền bối ! Đại ca tôi hằng tưởng nhớ đến vị phu nhân, còn lão tiền bối có nhớ thương bà Anh Cô chăng ? Tại sao thủy chung tiền bối vẫn không muốn thấy mặt ? Tiền bối nhẫn tâm đến thế sao ?
Châu- bá- Thông cả kinh, mặt mày thất sắc Dương- Qua cất tiếng nói :
- Tiểu muội tử ! Không nên nói nữa ! Mỗi người đều có ý riêng, đừng nhiều lời vô ích.
Hai người và chim điêu cất bước đi từ từ ra khỏi động Quách Tường nói :
- Đại ca ! Tôi lỡ hỏi đến phu nhân của đại ca là chạm vào sự thương tâm, đại ca có phiền không ?
Dương- Qua nói :
- Ta không phiền ! Chỉ còn vài tháng nữa thôi, ta và nàng sẽ hội ngộ.
Quách Tường nói :
- Làm sao đại tẩu biết được đại ca ?
Dương- Qua kể cho Quách Tường nghe rõ cuộc đời chàng từ thủa nhỏ linh đinh cơ khổ, nào là lúc ở Trùng Dương cung học nghệ, chịu sự truyền dạy của thày lại bị thày hắt hủi, đồng môn ghen ghét, nào là lúc chạy vào Cổ Mộ gặp Tiểu Long nữ nhận làm đệ tử, năm tháng dài lâu, mối tình từ đó mà nả y sinh, hai kẻ tân người khổ gặp nhau mới kết nghĩa vợ chồng. Mọi việc đều kể cho Quách Tường nghe cả.
Quách Tường đã nghe rõ mọi việc, nên mới biết rõ Dương- Qua, và đối với chàng bằng tấm lòng cảm phục và thương mến, do đó nàng mới nói được câu : "Đấng hóa công sẽ rui rủi, thế nào đại ca cũng được gặp lại đại tẩu"
Dương- Qua nói :
- Đa tạ tiểu muội. Ta hứa vĩnh viễn sẽ nhớ lời tâm huyết này ! Ngày sau nếu gặp được vợ ta, ta sẽ nói tất cả tâm ý của tiểu muội cho nàng nghe .
Quách Tường nói :
- Tiểu muội mỗi năm đều có ăn mừng sinh nhật, thân mẫu tiểu muội thắp n