Disneyland 1972 Love the old s
Thần Điêu Đại Hiệp

Thần Điêu Đại Hiệp

Tác giả: Kim Dung

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327021

Bình chọn: 10.00/10/702 lượt.

nên "đả thảo kinh xà", chứ bà muốn bắt 3 người này để hỏi cho ra lẽ thì cũng dễ.

Chờ đợi một lúc xem có sự gìxảy ra không, thì màn trời sắp sáng, bà lật đật đi vào thành.

Khi đi ngang qua ngã ba đường ngoài cửa thành, thấy có đôi tuấn mã , chở trên lưng hai người tiến về phía bà đứng.

Hoàng Dung vội nép vào gốc cây, đưa cặp mắt sáng như sao nhìn theo thấy hai gã tráng niên ngồi trên lưng tuấn mã . Hai người đến ngã ba đường, một người rẽ sang hướng Tây Bắc, một người rẽ sang hướng Tây Nam. Họ dừng ngựa lại và nói chuyện với nhau.

Gã hán tử nói :

- Ngươi có nhớ lời dặn của ân công mời Trương Đại khoa tử chăng ? Nói ở Hán Khẩu có thơ, ca, xướng, nhạc đều mang hết đến đây, và ngươi đừng quên đem theo khuông "Phóng khói hoa" nhé.

Người kia cất tiếng hỏi :

- Ngươi không cần nhắc ta vẫn nhớ thuộc làu. Còn ngươi đi gọi Xuyên Thái Đại sư nếu trễ 1 ngày ta sẽ giữchặt không cho ngươi đi đâu cả.

Người nọ cất tiếng đáp:

- Ha ! Sau này ai đuợc việc hãy hay.

Hoàng Dung chầm chậm vào thành, lòng lấy làm thắc mắc nghĩ thầm :

- Ta có nghe Trương khoa tử xưng bá ở Hán Khẩu, giao kết rất thân với quan phủ, cũng là tay hoạt bát, rất nhiều kẻ anh hào biết mặt và ngợi khen, làm sao chỉ một lời nói mà bảo được gã này đến, lại cũng là cái g "ân công" nào đó sai bảo? Gã lại gióng trống phất cờ đến đây làm gì?

Bỗng Hoàng Dung như sực nghĩ đến điều gì, nói thầm :

- Chính là... mọi việc như vậy...

Bà đi vào phủ, hỏi Quách Tỉnh:

- Tỉnh ca, có làm rơi lạc ra ngoài tấm thiệp nào chăng ? Tôi nghi lúc lộn xộn có lẽ mất.

Quách Tỉnh lấy làm lạ hỏi :

- Ta chẳng đưa tấm thiếp nào cho ai giữ cả. Ta đã kiểm soát rất kỹ mấy lần, chẳng bao giờ lạc một tấm nào.

Hoàng Dung nói :

- Tôi nghĩ lầm, sợ đắc tội với gã hán tử vô danh. Tôi đã quên, không nghĩ đén nhiều kẻ đại danh vọng đang ẩn cư nơi lâm sơn cùng cốc, mà không sớm gửi thiếp mời, để cho gã hán tử vô danh nào đó mời hết rồi. Hôm nay theo dự đoán của tôi thì gã hán tử này là một nhân vật đại danh sắp mang chuyện vui vẻ đến thành Tương Dương. Theo tôi nghĩ, nhân cuộc Anh hùng đại yến này ca ca nên đấu thử với gẵ .

Quách Tỉnh có tấm lòng khoan nhân đại độ, nên mừng rỡ nói :

- Nếu vị anh hùng này vui vẻ, có chí khí thì đáng cho ta trọng vọng. Theo ta nghĩ nên cử g lên làm chủ tọa, để gã điều khiển quần hùng, chống lại quân Mông Cổ. Còn ta và Dung nhi thì nên vui lòng tuân theo lệnh của gã .

Hoàng Dung cau đôi mày liễu nói :

- Theo tôi thấy, người này không phải vì yêu nước mà chống địch. Gã phát danh thiếp đến mời Tín Dương Triệu Lão chưởng sư , Nha Sơn Lung á đầu đà, Hán Đại Khẩu Trương Khoa tử và ca ûtrăm người khác đến.

Quách Tỉnh nửa mừng nửa lo, chống tay đứng dậy nói :

- Nếu người này mời được Triệu Lão chưởng sư và Lung á đầu đà đến đây thì hân hạnh cho thành Tương Dương vì có thêm thanh thế lớn. Dung nhi ! Đối với nhân vật này ta phải hết lòng giao tiếp chu đáo.

Hoàng Dung nghĩ ngợi, chẳng tra ûlời. Bà nhớ lại trong nhóm tân khách đệ tử của Khất Bang vừa đến có Bình Tử, Quan Lục, và vợ chồng Bích Diêu Giá dẫn theo một nhóm nữ đồ đệ. Hoàng Dung hối Quách Tỉnh cả hai ra đón tiếp.

Bạn cũ gặp nhau, quá vui mừng hàn huyên muôn nỗi. Trong ngày hào kiệt anh hùng tứ xứ đến đây, Hoàng Dung tiếp đón rất ân cần nhưng không lấy gìlàm vui vì câu chuyện mắt thấy tai nghe đêm qua làm cho bà có nhiều tư tưởng lạ.

Ngày hôm nay là ngày Anh hùng đại yến, quần hùng đã quy tụ, mở ra bốn năm trăm vò rượu, người thống lãnh ba quân ở thành Tương Dương là An Mô Sứ Lữ Văn Hoán, đích thân châm rượu đãi tất cả anh hùng.

Trong buổi tiệc mọi người đều nói về sự tàn bạo của quân Mông Cổ, giết người chiếm đất.

Ai nấy đều uất hận, quyết chí ra tay một trận.

Đến đây mọi người tôn cử Quách Tỉnh làm chủ tọa và cắt huyết lập tờ thệ, quyết tâm kháng địch.

Quách Tường vì đã hứa với Quách Phù nơi miếu Duơng Thái phó là không tham gia Anh hùng đại yến. Quả nhiên chẳng sai lời, Quách Tường ngồi một mình trong khuê phòng tự mình rót rượu và nói với nữ tỳ :

- Đại tỉ tỉ đen dự Anh hùng đại yến, ta ngồi đây một mình thong thả uống rượu chơi. Nhưng chưa bằng sự vui vẻ của tỉ tỉ.

Quách Tỉnh, Hoàng Dung mải lo kế cự địch nhưng vẫn ái ngại về cô tiểu nữ nhi, nên vẫn để tâm chiếu cố.

Hoàng Dung sát hạch Quách Tường đủ điều, song Quách Tường chỉ mỉm cười chứ không nói ra nỗi lòng của nàng.

Các anh hùng trong chín quận mười đô đều là tay hảo tửu, gặp được rượu ngon lấy làm hứng thú. Trong bữa tiệc họ bàn bạc toàn những chuyện võ công, vui cười huyên náo.

Hoàng Dung hằng lo lắng cho Quách Tường, bà nhìn Quách Phù nói :

- Ngươi bảo muội muội ngươi đến xem cảnh ồn ào náo nhiệt. Lâu lắm mới có cuộc hội khoáng đạt, đời người chưa hẳn có dịp xem qua một lần.

Quách Phù nói :

- Con nói nó chẳng đến đâu. Nhị muội đã khó khăn, lại thích kiếm chuyện với con, không khéo lại cãi nhau om sòm.

Quách Phá Lỗ nói :

- Để tôi đi tìm nhị tỷ.

Nói xong cậu hấp tấp đi ra, chạy vào phòng Quách Tường. Được một lúc lâu Quách Phá Lỗ trở lại im lặng không nói một tiếng. Quách Phù cười nói :

- Ta đã nói nó không chịu lại đâu.