80s toys - Atari. I still have
Thần Điêu Đại Hiệp

Thần Điêu Đại Hiệp

Tác giả: Kim Dung

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326934

Bình chọn: 8.5.00/10/693 lượt.

ng dám đến thăm, xin miễn lỗi, miễn lỗi.

Mọi người thấy những hàng chữ rất mạnh bạo và tuyệt đẹp. Chu Tử Liễu là nhà thơ có tiếng cũng phải buột miệng khen :

- Nét chữ đẹp tuyệt !

Hoàng Dung nói :

- Những chuyện này quả không giả tạo được. Ta phải đến xem Tường nhi mới được.

Chu Tử Liễu là người luống tuổi, coi Quách Tường như con mình, nên chẳng tị hiềm, đi với Hoàng Dung vào phòng của Quách Tường.

Chỉ thấy hai người lo thu dọn chén bát vì buổi tiệc đã tàn Quách Tường kêu to :

- Chu bá bá ! Mẹ ! Tỉ Tỉ ! Rất nhiều người mang tặng phẩm đến mừng sinh nhật của con.

Hoàng Dung và Chu Tử Liễu thấy nàng bày trên bàn nào là Thiên Niên Tuyết Sâm, song Thiết la Hán, Hắc Ngọc chúc và các kỳ trân dị bảo của Tuyệt Hộ Thủ Thánh Nhân sư thái, Chuyển Luân Vương Trương Nhất Manh, làm cho 3 người rất lấy làm lạ.

Quách Tường làm theo cách chỉ bảo, hai tượng La Hán bằng đồng huy động đánh nhau, khiến mọi người cùng vui lây.

Hoàng Dung đợi 2 hình nhân đánh nhau xong bài La Hán quyền cất giọng nhỏ nhẹ bảo :

- Tường nhi ! Vì sao có chuyện xảy ra như vậy ? Ngươi hãy kể cho ta nghe.

Quách Tường chớp chớp đôi mắt cười và nói :

- Có nhiều người bạn mới nhớ ngày sinh, nên họ đem lễ vật đén tặng.

Hoàng Dung hỏi :

- Làm sao ngươi biết mấy người này ?

Quách Tường cười, nói :

- Hôm nay là ngày đầu tiên con gặp họ. Con đang ngồi một mình tại phòng uống rượu, thì có tiếng Hàn Vô Hậu tỉ tỉ đứng ngoài song gọi vào :

- Tiểu muội tử ! Ta đến uống rượu với ngươi được chăng ?

Con nói :

- Càng tốt, càng tốt ! Mời tỉ tỉ vào đây.

Hàn tỉ tỉ tung mình xuyên qua cửa sổ vào trong và hỏi có phải ngày hai mươi bốn là sinh nhật không để nàng đến chúc thọ.

Không hiểu sao tỉ ấy lại biết đến ngày sanh của con. Mẹ ! Những người bạn mới này đều biết mẹ và cha chăng ? Nếu không làm sao họ biết mà tặng lễ vật vào ngày sinh nhật ?

Hoàng Dung nói :

- Cha ngươi và ta đều không biết họ. Ngươi làm sao biết nhiều bạn bè kỳ quái mà ước hẹn đông như thế ? Phải ngươi hẹn không ? Phải không ?

Quách Tường nói :

- Con làm sao mà có bạn bè kỳ quái, chỉ có chồng của tỉ tỉ thì may ra.

Quách Phù cả giận nói :

- Đừng nói nhảm ! Chồng của tỉ tỉ ngươi không có những bạn bè quái gở vậy đâu.

Quách Tường trề môi cười ngất và nói :

- Gã đã cưới chị, dẫu có quái gở cũng không quái gở được.

Quách Phù cung tay toan đánh em, Quách Tường mỉm cười chạy đến núp sau lưng mẹ.

Hoàng Dung ôn tồn bảo :

- Hai chị em ngươi đừng náo động. Tường nhi, ta hỏi ngươi Chuyển Luân Pháp Vương và Bá Thảo Tiên có nói đến dự Anh hùng đại yến không ?

Quách Tường nói :

- Không đến ! Bá Thảo Tiên và Chu Tử Sanh nói bội phục cha mẹ lắm.

Hoàng Dung hỏi thêm vài lời, Quách Tường trả lời vu vơ và vẻ mặt tỏ ra mỏi mệt nên bà nói :

- Thôi ngươi hãy đi ngủ đi!

Nói xong, bà, Chu Tử Liễu và Quách Phù rời khỏi phòng. Quách Tường lật đật chạy theo gọi giật lại :

- Mẹ ! Cành Thiên Niên Tuyết Sâm này sợ để lâu không tốt, mẹ lấy về mà uống, một nửa cho cha con uống.

Hoàng Dung nói :

- Có phải tặng phẩm của Bá Thảo tiên ông cho ngươi không ?

Quách Tường nói :

- Ngày con sinh ra không biết bao nhiêu công lao khổ cực của mẹ, thì mẹ nên lấy nó để dùng.

Hoàng Dung không nỡ phụ tấm lòng hiếu thảo của con gái, nên tiếp lấy cành Thiên Nhiên Tuyết Sâm và nhớ lại ngày sanh Quách Tường là một ngày kinh sợ, lo lắng nhất trong đời.

Hôm ấy, cuộc Anh hùng đại yến vừa tan trong không khí vui vẻ thân mật, Quách Tỉnh trở về phòng đem câu chuyện quần hùng hứa sẽ hết lòng trợ giúp nói cho phu nhân nghe, bảo rằng Mông Cổ là kẻ thù chung cần tiêu diệt chúng.

Hoàng Dung đem câu chuyện Thánh Nhân Sư Thái, Bá Thảo tiên, tất cả 7 người đem quà tặng Quách Tường và cô gái nhỏ mở Tiều Anh hùng đại yến kể hết cho Quách Tỉnh nghe.

Quách Tỉnh ngạc nhiên vô cùng hỏi :

- Có thực như vậy sao ?

Ông thấy cành Thiên Niên Tuyết Sâm, quả đúng như lời phu nhân nói, vật này là kỳ hoa dị thảo quý báu nhất trên đời.

Hoàng Dung nói :

- Vị tiểu cô nương này đã tặng lại cho cha mẹ nó.

Quách Tỉnh lặng thinh cúi đầu nghĩ đến chuyện Thánh Nhân sư thái, Chuyển Luân Vương, Hà Vô Hậu, những người này không đời nào dự đến công việc kẻ khác.

Hoàng Dung nói :

- Tỉnh ca ! Việc tuyển chọn Bang chủ Khất Cái không còn biết định vào ngày nào ? Theo ý tôi, nên chọn ngày sớm hơn, hoặc trễ hơn, ngày sinh của Tường nhi. Nếu trùng một ngày thì có Vô Sắc Thiền Sư , và các bực tiền bối cùng đến, chừng ấy rắn rồng lẫn lộn trong thành Tương Dương, tôi ngại sinh biến cố.

Quách Tỉnh nói :

- Ta rất quan tâm đến việc này, nên đã lựa ngày tuyển chọn Bang chủ Cái Bang phải là ngày 24 tháng 1 0, để hai ngày trùng nhau mới có cuộc náo nhiệt chứ. Nếu Vô Sắc Thiền sư , Lung á đầu đà có giá lâm, ta sẽ lấy chính nghĩa phải chống ngoại xâm, để nói cho họ nghe, dù cho họ có hốt chánh hốt tà, nửa lành nửa dữ mà nói đến chuyện nước nhà không lẽ họ phản đối sao ?

Hoàng Dung nhíu mày nói :

- Tôi ngại họ mượn danh đi chúc thọ Tường nhi, rồi sanh tâm gây hấn thì biết liệu làm sao ? Vả lại Tường nhi là một đứa trẻ khuê môn bất xuất, một bé gái thì có gì phải