
toàn bộ lực đạo.
Bốp một tiếng, mũi gã trào máu, thânthể lún xuống thêm, một chân quỳ sụp.
Chưởng của Bất Sát bị gã chặn lại, lãolật tay xuất tiếp một chưởng hung mãnh tuyệt luân.
“Để xem ngươi, đỡ được, mấy chưởng!”Bất Sát nói. Thất Sách không hề do dự, giơ tay đón đỡ.
Bùng. Lại đón đỡ thẳng thừng.
Đón đỡ thẳng thừng.
Đón đỡ thẳng thừng.
Vẫn đón thẳng.
Bất Sát từ trên bổ xuống lên tục támchưởng, như thiết chùy giáng thẳng, nhưng đều bị Thất Sách lấy cứng chọi cứng,không hề sử dụng phương thức xảo diệu nào. Hồng Trung nằm trong lòng gã bị kìnhlực chấn động đến hoa mắt.
Hổ khẩu Thất Sách toác ra, mũi mà khóemiệng rỉ máu. Nhưng gã vẫn cười.
Bất Sát điên tiết, chưởng lực từnhanh chuyển thành chậm, muốn so nội lực với gã.
Thất Sách không hề e sợ, lại giơ tayđón đỡ, từ từ tiếp một chưởng chậm rãi, không hề biến hóa của Bất Sát,
Lửa cháy, hơi nóng làm mơ hồ gươngmặt cả hai, đã đến tuyệt cảnh gần như không còn dưỡng khí nữa. Nhưng hai conngười điên cuồng này đang dùng chiêu thức đơn giản nhất hao kiệt khí tức hơnhết đối kháng nhau.
Sắc mặt Bất Sát hơi đổi, mắt hơi hoalên.
Nụ cười trên mặt Thất Sách càng lúccàng tươi tắn. Vì gã nhìn thấy một cánh tay khác, cùng với gã đón đỡ áp lực củaBất Sát.
Hóa ra là tay Hồng Trung cùng giơlên, muốn tận chút lực bạc.
Đột nhiên, mặt đất nứt toác, Bất Sátcả kinh nhảy vọt lên, Thất Sách cùng Hồng Trung bị chấn văng về phía sau. Giữaba người xuất hiện môt vết nứt lớn.
Hóa ra Hàn Sơn Đồng chôn long bàocùng kim ngân tài bảo dưới đất, mặt đất không phải nguyên bản, bị nung nóng lâuliền nứt ra, cộng thêm nội lực hùng hồn của hai người tỷ đấu nên cuối cùng khôngchịu nổi. Nhờ khoảnh khắc đó, Thất Sách có cơ hội nhìn kỹ ngọn lửa, nhìn HồngTrung cùng mình chống lại cường địch.
“Mẹ muội nói huynh ngốc như thế, vạnlần không được bỏ rơi huynh.” Hồng Trung cũng mỉm cười, không hề sợ hãi.
“Huynh biết chứ.” Thất Sách chưa kịprơi lệ đã bị hơi bóng làm khô.
Bất Sát nhìn tử kim long bào dướilòng đất rồi nhìn Thất Sách thân thụ trọng thương, tựa hồ đang nhìn xem haihình thái đối lập trong thời loạn này. Long bào chạm vào lửa, thoáng sau đã hóathành tro tàn, nhưng nam nhân đối diện lão lại đứng dậy.
“Ngươi, muốn làm, hoàng đế?” Bất Sátdấy lên niềm hiếu kỳ hiếm thấy với động cơ của đối phương, biết rằng sắp chếtnhưng vẫn gắng gượng đến cùng.
“Không.” Thất Sách vuốt ve gương mặtđầy bụi đất của Hồng Trung, tay gã đen nhẻm theo.
“Muốn trở thành, võ công, thiên hạ,đệ nhất?” Bất Sát lạnh lùng.
“Không, ngươi mạnh hơn ta.” ThấtSách nói thẳng, giờ này mà gã vẫn đứng vững đã là kì tích.
“Vậy thì, vì sao?” Bất Sát lạnhlùng. Nhưng lão rất chờ mong, có lẽ đối thủ mạnh nhất đời này có thể mang lạiđáp án khiến cơ mặt lão biến đổi.
“Vì ta sẽ thắng ngươi.” Thất Sáchnói ra câu này, Bất Sát tựa hồ muốn bật cười. “Trước mặt người con gái ta yêunhất, có Thái Cực quyền mà ta và Quân Bảo sáng tạo, không lý gì lại thuangươi.” Thất Sách giơ song thủ, từ từ xòe ra. Như ánh trăng, như cánh ve.
Không khí chuyển động theo.
“Nói hay lắm.” Giọng nói cất lênvang vang, chỉ giây lát là đến gần.
Biển lửa dạtra, gió lùa vào, thế lửatăng thêm mấy lần. Một bóng người gầy gò xuất hiện sau lưng Bất Sát, thực hiệntư thế không linh hệt như gã.
“Sao, có thể?” Bất Sát trợn mắt, khítrường trên mình như châm nhọn tủa ra. Tất cả đều bị hạo nhiên chính khí hóagiải vô ảnh vô tung.
Người đến là một truyền nhân kháccủa Dịch Cân kinh, sáng tạo ra Thái Cực quyền - - Quân Bảo.
Quân Bảo mỉm cười. Thất Sách vuimừng, nhiệt huyết dồn lên.
“Nếu chúng ta thắng trận này.” Gãbước lên, khóe miệng hơi nhếch.
“Sẽ khai tông lập phái, phổ biếnThái Cực quyền khắp thiên hạ.” Quân Bảo cũng bước lên một bước, mày kiếm rủxuống.
Bất Sátgầm vang.
Bạch Lộc trang bị ba vạn đại quân doVương Bảo Bảo chỉ huy thiêu thành bình địa. Hai nghìn Hồng cân quân chỉ có hơnhai mươi người theo Lưu Phúc Thông, Hàn Lâm Nhi, Trọng Bát thoát được trùngvây, Phong địch thủ cơ hồ tử thương hết. Vốn hai mươi mấy người này không ai cóthể sống sót được.
Trong thời khắc tối nguy cấp, mấytrăm tăng nhân do bảy mươi hai võ tăng Thiếu Lâm võ nghệ cao cường lãnh đạo kếtthành Đại Phục Ma côn pháp, thanh thế như chẻ tre tiến vào trận thế của quânNguyên, mở được đường máu cho chúng nhân thoát thân.
Sau này Trọng Bát nghe ngóng đượcnguyên nhân Bạch Lộc trang gặp đại kiếp.
Hóa ra một Phong địch thủ phụng mệnhbảo vệ Hàn Sơn Đồng lại là nội gián do Từ Thọ Huy cài vào Bắc Hồng cân quân,nên họ Từ nắm vững động tĩnh của Hàn Sơn Đồng như lòng bàn tay. Từ Thọ Huykhông yên lòng trước việc Cái Bang và Bắc Bạch Liên giáo kết minh, nên saingười báo tin cho Vương Bảo Bảo, để hắn dẫn đại quân thôn tính căn cứ địa BắcBạch Liên. Nhưng trong hàng ngũ tướng lĩnh mới gia nhập của Vương Bảo Bảo cũngcó nội gián Thiếu Lâm, người này khi còn trên chùa cố ý giao hảo với con cháuđạt quan quý tộc, hạ sơn liền cạy cục quan hệ lọt được vào hàng ngũ của VươngBảo Bảo quân uy cao vời. Có được tin tức quan trọng như vậy, y liền báo vềThiếu Lâm. Nội gián như vậy còn không ít trong hàng ngũ quân Nguyên,