80s toys - Atari. I still have
Triệu Hoán Thần Binh

Triệu Hoán Thần Binh

Tác giả: Hạ Nhật Dịch Lãnh

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 323252

Bình chọn: 7.00/10/325 lượt.

ú ý một chút.

- Thì ra là thế. Gia hỏa này cũng thật xui xẻo. Có cần phải báo cáo cho lão sư biết hay không?

- Ừ, đi thôi, báo cáo chuyện này cho Lữ lão biết là được.

Lữ lão cũng chính là vị lão nhân trông giữ Bí Tịch Điện này là được, từ từ đi tới.

Khi hắn tới nơi, Vu Nhai đã tỉnh lại, trên mặt tràn ngập vẻ mừng rỡ. Hắn nhìn mọi người lắc đầu. Hiện tại gia hỏa này có thể vui vẻ rất cao hứng, nhưng rất nhanh sẽ tẩu hỏa nhập ma.

- Ngươi lựa chọn tu luyện quyển bí tịch này sao?

Lữ lão hỏi.

- Đúng vậy!

Vu Nhai chớp mắt, trả lời.

- Tình huống thấy?

- Ta thấy Ma Ảnh vô số, sau đó cũng không biết chuyện gì xảy ra, cảm giác huyền khí trong cơ thể chấn động, đã đột phá.

Vu Nhai đặc biệt không thành thật trả lời. Vừa nãy tuy rằng hắn cảm giác trong cơ thể rất thống khổ, nhưng lời những người đó nói, hắn vẫn nghe được, tất nhiên sẽ không nói ta có thể hiểu được những chữ in trên đó. Nếu nói ra, chắc hẳn ngày hôm nay hắn cũng không cần ra khỏi cửa lớn của học viện Bắc Đấu nữa.

Tất cả mọi người, bao gồm cả Lữ lão đều lộ ra biểu tình quả nhiên như vậy.

- Ừ, quyển sách này cho ngươi. Ngươi còn có ba cơ hội tới Bí Tịch Điện. A, thôi đi, ta cho ngươi năm lần. Ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội lựa chọn lại bí tịch.

Mặt Lữ lão không thay đổi sắc nói.

- Thật sao? Ngài thật sự tặng quyển sách này cho ta sao?

Vu Nhai ngạc nhiên hỏi.

- Đưa cho ngươi, đỡ phải...

Lữ lão muốn nói đỡ phải để ở chỗ này gây họa cho người khác, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu một cái, trực tiếp xoay người rời khỏi đó. Đối với người không phải là học sinh của học viện Bắc Đấu, hắn không thèm để ý tới, cũng lười nhắc nhở điều gì. Nếu người này cầm thứ này gây họa cho Bộ binh phòng cũng không tồi.

Lữ lão không nói gì, những học sinh khác lại không quen biết gì Vu Nhai, nhìn dáng vẻ hắn cao hứng cũng biết hiện tại nói gì chỉ sợ hắn cũng sẽ không tin tưởng. Chuyện này không liên quan tới mình, tốt nhất là không nên dính vào. Nhưng thật ra mọi người đều có phần chờ mong được nhìn thấy bộ dạng của hắn vào ngày nào đó khi huyền khí của hắn bị phế, một lần nữa trở về tìm bí tịch.

Rất nhanh tất cả mọi người tản ra. Vu Nhai lại thầm cảm thấy sảng khoái đến nội thương!

Nghe được lời đối thoại của những học sinh này, hắn cảm thấy bí tịch này sợ rằng không đơn giản như bề ngoài. Hắn không chỉ nhớ khẩu quyết, sợ rằng trên trang sách cũng sẽ có bí mật nào đó. Hắn vốn còn suy nghĩ xem là thế nào để lấy được nó vào tay, không nghĩ tới miếng bánh lại từ trên bầu trời rơi xuống. Lão gia gia trông coi bí tịch thực sự là người tốt.

Vừa nãy, chỉ một thoáng, hắn đã trực tiếp đột phá đến Chưởng Binh Giả cửu đoạn. Đúng vậy, liên tục đột phá ba đoạn.

Hắn cũng có thể khẳng định mình không cần phải tu luyện lại. Hắn căn bản không thấy Ma Ảnh. Hắn nhận ra những chữ in trên đó. Hơn nữa đây còn là bí tịch do Thôn Thiên Kiếm chọn ra. Tuy rằng gia hỏa này không nói lời nào, nhưng hắn chắc chắn sẽ không gây họa cho chủ nhân.

Thầm hát bài hát lưu hành trong kiếp trước, Vu Nhai không để ý tới ánh mắt thương hại của tất cả mọi người, giống như phát điên đi ra khỏi Bí Tịch Điện.

Lúc này Vu Tiểu Dạ đã xử lý tốt những chuyện có liên quan tới học viện, ở bên ngoài chờ. Ánh mắt nàng có phần cổ quái nhìn chằm chằm vào biểu ca trước mắt đang cố gắng áp chế hưng phấn. Biểu ca quả thực khác nhiều so với trước đây. Nhưng thay đổi lớn nhất, chính là vẻ mặt này thật sự rất muốn ăn đánh.

- Vu Nhai của bộ binh phòng, nhiễu loạn trật tự hội triển lãm Huyền Binh, đả thương học sinh Bắc Đấu, hiện tại chính thức bắt ngươi!

Vu Nhai cùng Vu Tiểu Dạ từ trong học viện Bắc Đấu đi ra, xung quanh có không ít học sinh vẫn nhìn bọn họ, ánh mắt có chút cổ quái, khiến hai huynh muội cũng cảm thấy có chút kỳ lạ. Bọn họ cảm giác hình như có gì đó đang chờ bọn họ ở bên ngoài.

Quả nhiên, ngay khi hắn bước ra khỏi học viện Bắc Đấu, phía trước lập tức xuất hiện hai kỵ sĩ. Dưới thân là con ngựa trắng đầy uy vũ. Không ngờ chính là người đội kỵ vệ Bắc Đấu. Ngay chớp mắt khi Vu Nhai vừa bước ra khỏi học viện, bọn họ liền phát ra lệnh bắt.

- Không nên phản kháng, đi theo chúng ta, ngay lập tức!

Trước khi Vu Nhai xuất hiện, không ít người đều cảm thấy rất nghi ngờ. Không phải tiểu tử này đã bị nắm sao? Tại sao lại được thả ra. Sau đó hắn đánh bại Cổ Phong, khiến không ít người đã thay đổi suy nghĩ đối với hắn. Nhưng vẫn người đứng về phía Cổ Phong, có nhìn khó chịu đối với hắn. Cho nên có người tìm được đội kỵ vệ Bắc Đấu, báo cáo tình hình với bọn họ.

Từ tháng trước, Liêu Thanh chính thức trở thành thành viên của đội kỵ vệ Bắc Đấu. Từ trước tới nay, danh tiếng của đội kỵ vệ Bắc Đấu ở Bắc Đấu Thành không tệ. Chẳng những bọn họ làm việc đều để ý, hiểu được cách giả vờ thanh cao, mỗi người đều rất tuấn tú, cưỡi con ngựa trắng, giáp trắng, quả thực chính là vương tử.

Liêu Thanh hết sức hài lòng đối với công việc này. Lòng hư vinh của hắn rất lớn. Hơn nữa mỗi ngày đều nghe lãnh đạo khích lệ và bách tính ủng hộ, lòng hư vinh lại liên tục tăng lên. Hắn không chỉ có chút lâng lâng. Nhưng tất cả mọi thứ đều bị ph