Snack's 1967
Vương Phi Nàng Thật Biến Thái

Vương Phi Nàng Thật Biến Thái

Tác giả: Cánh Cụt Biết Bay

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 321540

Bình chọn: 9.5.00/10/154 lượt.

o thì có một cổ lực đẩy ông văn ra. Tất cả mọi người ở đó từ người dân đến các bậc dụng võ đều ngơ ngác hành động của Hàn Thiên.

"Ngươi ngươi đã hại ta ả tiện dân" Bình Xuân tính xông tới nhưng đang chạy nàng liền phun ra một ngụm máu đen.

"Túi hương đêm qua là một loại xuân dược chỉ phát huy tác dụng khi có nước thấm vào, người khi bị dính loại này người hoan ái sẽ bị nổi mẫn đỏ khoảng 3 ngày nhưng nếu nặng tì sẽ bị tróc da rụng tóc vài tuần đến vài tháng có tên Tương Tư Đoạn Trường Hồng. Còn loại đôc ngươi mới trúng là Tàn Cốt người trúng độc này xương sẽ mục đi đến khi cơ thể giống như cục bột mềm dẻo mà chết".

Những người đứng xung quanh khiếp sợ với tiểu nha đầu xấu xí này và nàng ta cũng là một thần độc hạ độc mà đối phương không hay biết.

"Đây là bài học dành cho những kẻ có tâm địa muốn cướp phu quân người khác" nói đến đó tất cả những ánh mắt đều nhìn về phía Bình Xuân đang đau đớn lăn lộn dưới sàn.

"Cô nương xin cô nương tha cho con gái ta ta chỉ còn một đứa con gái này nếu nó chết ta cũng không muốn sống nữa" ông chủ quán bò tới ôm chân nàng khóc.

"Được, đây là thuốc giải của Tàn Cốt ta mong ngươi chỉnh lại con gái và giáo huấn đàng hoàn" Hứa Linh quay đi nhưng bị một tiếng gọi lại

"Tôi muốn biết cô nương là ai để sau này tạ tội?" ông chủ quán hỏi

Nàng từ từ lột lớp dịch dung xấu xí ra là một nhan sắc thần tiên cũng phải nghiêng ngã, tất cả nam nhân trong tửu lâu ai nấy đều bị triệu chứng ngất xỉu hoặc là đại loại của bọn nhìn thấy mỹ nhân đều bị như vậy.

"Ta là Vương phi của Hoàng Kim Quốc, Hứa Linh" nàng vừa nói xong chớp mắt hai người bọn họ đã không còn đó nữa. Còn tất cả mọi người xung quanh đều một phen khiếp sợ Vương phi của vương quốc Hoàng Kim đáng sợ đến vậy.

"Tiếp theo chúng ta sẽ đi tới Tạ Linh Quốc tìm phụ thân và mẫu thân" cả hai ngồi trên ngựa vừa đi vừa nói chuyện phiếm.

.....Ba ngày sau....

Cuối cùng họ cũng tới được Tạ Linh Quốc nơi được mang danh là phồn hoa nhất của các tiểu vương quốc nhỏ. Ở đây không có vua chỉ có người giàu nhất là người được quyết định quyền hành. Nhưng ở Tạ Linh Quốc không có vua thì không phải sẽ khác hoàn toàn các vương quốc lớn hay nhỏ khác họ chỉ thiếu vua nhưng các cuộc thi cử lễ hội hay những người phán xét tội phạm họ đều được chon ra kĩ.

Hôm đó nàng ở lại một quá trọ.....

"Tối nay chúng ta sẽ đi thăm vài người" nói rồi nàng quay người chỗ khác ngồi suy nghĩ gì đó có vẻ khác với mọi ngày.

Màng đêm buông xuống tại phủ Hoa Gia, hai thân hắc y đang chạy trên mái nhà rồi mất hút.......

"Nàng đừng đau khổ nữa đêm nào nàng cũng khóc Hoa Ngạn đã chết rồi, nhưng chúng ta còn hi vọng với Hoa Đổng mà" người đang nói chuyện là Hoa Hạo Nghiên, còn người phụ nữ đang khóc đó là Dung Tạp Vân cả hai là phụ thân của Hoa Ngạn (muội) và Hoa Đổng (tỷ).

(Hồi tưởng chuyện của nhiều năm trước) Năm năm trước vào một lần đi du ngoạn Hoa Ngạn bị một đám hắc y bắt đi mất khi tìm được thì chỉ thấy lại đôi giày nhỏ của Hoa Ngạn nằm chênh vênh trên cành cây phía trên Từ Sơn Cốc. Lý do Hoa Ngạn bị bắt cóc thì chỉ có một Hoa Ngạn từ khi mới sinh ra đã khác người nàng không khóc nhưng mãi đến khi một tiếng sét vang trời nàng tiểu nhi tử nhỏ mở mắt là khóc lớn suốt ba ngày. Kể từ sau đó nàng càng ngày càng lớn Hoa Ngạn trở thành một tiểu mỹ nhân nhỏ tuổi khi mới lên bảy. Nhiều cô nàng đỏng đảnh trong Tạ Linh Quốc rất ghen ghét với Hoa Ngạn, tuy tuổi nhỏ nhưng tài cao nàng nàng chỉ bảy tuổi nhưng đã biết đàn biết thêu và đọc tất cả những cuốn sách trong phủ có được. Nhưng ai ngờ đâu tai họa ập tới gia đình của Hoa Hạo Nghiên, ông đã mất đi đứa con gái không một chút tung tích ông cùng phu nhân đã đau đớn rất nhiều. Nhiều năm trôi qua chuyện ngày xưa cũng đã vãng không ai con nhớ chuyện của năm năm trước trừ một người.....

Câu chuyện thâu đêm kết thúc tại đó, cả hai người cùng đi ngủ. Hứa Linh cũng trở về với chiếc giường và vòng tay ấm của Hàn Thiên. Đêm đó Hứa Linh trằn trọc mãi không ngủ được, nhưng cuối cùng nàng đã mang hình hài này thì nàng phải đối diện với sự thật....

Sáng hôm sau.......

Hứa Linh mặc bộ hoàng y, gương mặt của nàng cũng không che dấu nữa mặc cho ai kia hôm nay ăn một hũ giấm chua. Đến phủ Hoa Gia nàng cùng Hàn Thiên bị chặn ngoài cửa. Vì không muốn Hứa Linh đứng bên ngoài (hủ giấm của tui mất rồi) nên Hàn Thiên phải dùng kim bài vùa Vương gia. Khi nhận được lệnh cấp báo Hoa Hạo Nghiên, Dung Tạp Vân và tỷ tỷ Hoa Đổng đều ra hành lễ cuối rạp người cung kính Vương gia.

Sau khi hớp một ngụm trà Hứa Linh bắt đầu lên tiếng.

"Đã năm năm rồi phụ thân và mẫu thân vẫn như xưa, còn tỷ thì đã khác đi nhiều tỷ đã đẹp hơn xưa" khi nói xong tất cả mọi người trong phủ ai có thể nghe được thì đều tỏ vẻ hoảng hốt nhìn Hứa Linh. Gương mặt bình thản khóe miệng chỉ nhích khẽ một được cong về phía Hoa Đổng đang khiếp sợ.

"Con...con.. con là Hoa Ngạn....." lúc này Dung phu nhân đứng khỏi ghế run run nhìn về phía Hứa Linh.

"Vâng con chính là Hoa Ngạn" nàng trả lời không chút do dự rồi đi đến vòng tay về phía phụ mẫu đang hai mắt rưng tròn.

"Cuốn cùng cũn