Pair of Vintage Old School Fru
Lữ Quán Giết Người

Lữ Quán Giết Người

Tác giả: Minh Quân -

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 322934

Bình chọn: 7.5.00/10/293 lượt.

ảnh vẽ trong một ngày u ám nên trời đầymây và nước mầu xám, không có gió. Mary không biết gì nhiều về hội họa, nhưngcô công nhận bức vẽ này tràn sức mạnh. Như có mưa tạt vào mặt nàng.

Linh mục để ý đến hướng nhìn cô gái, ông lại gần, úp giá vẽxuống:

- Đừng nhìn bức này. Tôi vẽ vội vàng và cũng không rảnh đểhoàn thành nó. Nếu như cô muốn xem tranh, sẽ có bức khá hơn. Nhưng hãy ăn đã.

Có người dọn cho ăn là một chuyện lạ với cô gái quê. Nhưng vẻtự nhiên của linh mục làm cô yên lòng, ông nói:

- Hannah ở dưới làng. Cứ đến 4 giờ chiều là bà về. Tôi thíchmột mình hơn. Cũng may, bữa nay bà ấy có làm một ổ bánh táo. Hy vọng cô nuốttrôi, vì bánh bà ta làm tệ lắm kìa.

Ông pha trà và kèm cho Mary muỗng kem! Nàng vẫn còn lạ với mầutóc, đôi mắt ông. Chúng khác hẳn giọng nói. Cái áo dòng đen càng làm nổi bậtchúng lên. Mary mệt và lạ, nên linh mục để nàng ăn từ từ chậm rãi. Có lúc nàngthấy như mắt ông là mắt người mù. Khi thì cái nhìn sắc lạnh nhu xoi bói. Ôngnói:

- Cũng may mà tôi gặp cô giữa đồng hoang. Vì công việc, đôikhi tôi phải đi xa. Bữa nay tôi đến giúp một sản phụ. Người ở đồng quê chấtphác lắm. Tôi rất quí họ.

Mary không nói gì. Mary đang nhớ đến bọn người hung bạo đếnlữ quán trong đêm. Linh mục hỏi:

- Cô đi đâu mà lạc vậy?

Mary nhìn linh mục, thốt nhiên nàng thấy cần giao phó mọi sựtrong tay ông:

- Con có điều lo quá. Đôi khi con sợ sẽ giống dì con. Chắccha đã nghe người ta nói đến lữ quán Giao Mai? Con ở đó một tháng mà như 20năm! Chỉ vì dì con mà con không thể ra khỏi đó...

Linh mục nhìn nàng vẻ âu yếm và khuyến khích. Mary tuần tự kểhết mọi điều: bọn người lạ, những kiện hàng, sợi dây, cái chết của người đànông, ông Bassat... và dự tính của nàng.

Nhưng chợt, Mary dừng lại. Nàng có cảm tưởng như mình kểchuyện hoang đường, như linh mục cố gắng để khỏi chế giễu nàng. Ngay cả nàng,nàng cũng cảm thấy như... mình bịa chuyện. Tại sao thế? Có lẽ vì đôi mắt kỳ dịcủa linh mục chăng? Hay thái độ bình tĩnh kín đáo của ông khi nghe câu chuyện?Lạ quá, ông có thể là một người 20 tuổi và cũng có thể là một cụ già 60... Ôngquả là một tác phẩm độc đáo của Tạo Hóa. Trước mặt ông, Mary cảm thấy những điềunàng kể trở thành vô lý, nhưng quá muộn.

Khi cô gái kể xong, ông đứng lên, đi đi lại lại trong phòng.Tay vân vê khuy áo rồi tựa lưng vào lò sưởi nhìn nàng chăm chú. Giọng ông đều đều:

- Đừng nghĩ rằng cha không tin con. Con không có vẻ loạn tríhay bịa đặt. Song nếu ra giữa toà, câu chuyện có vẻ huyền hoặc quá. Hơn thế,tuy luật lệ cấm buôn lậu nhưng nó lại xảy ra như cơm bữa trong vùng. Cha cũngbiết ông Bassat, ông lương thiện và có thiện chí, nhưng phải thành thật mà nói:ông ta hơi ngốc. Lại huênh hoang nữa kia. Nếu mọi người biết ông vào lữ quán vàra tay không, người ta sẽ cười vào mũi ông. Có một điều con nên yên tâm: chắc từnay Merlyn sẽ không dám làm bậy và lữ quán sẽ yên tĩnh vì sự thăm viếng của ôngBassat, cha đoán thế.

Mary phục thái độ trầm tĩnh của linh mục quá đỗi. Nàng ngỡlà ông sẽ không tin hay ngược lại, ông sẽ sợ hãi lắm. Nào ngờ ông tỉnh táo quá.Ông tiếp:

- Nếu con muốn, cha có thể đưa con đến gặp ông Bassat, đểcon kể lại đầu đuôi, nhưng ít ra phải bắt được Joss tại trận với tang chứngkìa. Cha không giúp con được gì, vì hiện giờ tình thế rất... tế nhị về mọi mặt.Hơn nữa, cha biết rằng con không muốn dì con ngồi tù vì tội ác của chồng, phảikhông?

- Thưa cha, theo ý cha, con phải làm sao?

- Nếu cha là con, cha sẽ chờ đợi. Hãy để ý chú Joss thật kỹ.Khi nào thấy xe đến, và nếu con có thể tin cha thì cho cha hay.

- Còn người bị treo cổ? Cha có nghĩ đến tìm cách đưa vụ nàyra phát luật không? Con cảm thấy có tội vì không cứu được người lương thiện...

- Đừng thắc mắc. Con không thể làm gì được. Con có chứng kiếntận mắt ông ta bị treo cổ đâu? Con chỉ thấy khúc dây, phải không? (Mary gật đầu.)Con đừng buồn, cha phải thành thật mà nói rằng con... tưởng tượng quá nhiều.Con không đáng trách có lẽ vì không khí trong lữ quán hại tới thần kinh con. Nếumắt con thấy ông ta bị thương hay bị treo thì lại là chuyện khác.

- Con nghe rõ ràng Merlyn đe dọa ông ta mà, thưa cha?

- Con khờ lắm. Người ta đe dọa nhau hằng ngày ấy chứ, nhưngdễ gì treo cổ được nhau? Hãy nghe cha, từ nay có gì đáng lo, báo cho cha biết.Hay con muốn cha đưa về và nói hộ vài tiếng với Joss? Cha sẽ không ngại đâu.

- Chết! Lạy cha! Ông ta sẽ giết con và cả cha nữa, chưa chừng.Ông ta hung bạo lắm, không phải như cha tưởng đâu. Cha đưa con về rồi mặc conxoay xở lấy. Cha không nên ra mặt, nguy hiểm quá!

Nói xong, nghĩ đến lúc đối diện với Merlyn, Mary thấy mệt mỏichợt đến. Chị còn một điều an ủi: nàng có thể trở lại đây bất cứ giờ nào. Và chắcgì Joss trở về trước mình? Có thể, lão về và ngỡ mình đã ngủ yên? Lão có đếnphòng mình làm chi đâu? Lão đã cảm ơn mình ban trưa mà! Mary vững tâm lại trongkhi linh mục đi thắng ngựa. Một con ngựa khác con ngựa vừa rồi, có vẻ mạnh mẽhơn.

Dáng bộ trầm ngâm của linh mục làm Mary tưởng như ông là mộtngười của thế giới khác. Mary nhớ lại vị linh mục làng mình: người hiền lành,nhỏ nhắn, dễ dãi quen thuộc với n