Nô Lệ Ma Cà Rồng

Nô Lệ Ma Cà Rồng

Tác giả: Hoàng Minh

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 326952

Bình chọn: 9.5.00/10/695 lượt.

ra, cô nhìn Mavis ngượng nghiệu nhưng vẫn không quên đáp trả lại câu hỏi của Mavis.

" Sao anh lại hỏi thế?"

" Em cứ trả lời đi"

Mavis thúc giục. Minh Trúc hơi đỏ mặt và cúi mặt xuống để tránh né ánh mắt đó của Mavis và đáp.

" Có. Đã hai lần anh vì em mà suýt mất mạng, em thật sự thấy đau lắmmă. Em không hiểu vì sao mình lại có cảm giác này, nó giống như hàng ngàn mũi tên đâm vào tim mình vậy"

Mavis nâng đỡ gương mặt của Minh Trúc lên và nhìn thẳng vào mắt cô trìu mến thỉ thỏ.

" Em nói thật chứ?"

Minh Trúc gật đầ xác nhận. Cô không hiểu vì sao Mavis lại hỏi cô về vấn đề này, cô rất muốn mở lời ngay để hỏi Mavis nhưng lại không dám. Cô không hy vọng rằng cô sẽ sở hữu được Mavis, cô chỉ cần mỗi ngày đượ ở bên cạnh cậu là quá đủ rồi. Dẫu sao đi nữa cô cũng vẫn muốn biết trong lòng Mavis đang nghĩ gì nên Minh Trúc lấy hết can đảm hít môt hơi thật sâu rồi hỏi Mavis.

" Còn anh thì như thế nào? Anh có lo lắng cho em không?"

Không đáp trả câu hỏi Minh Trúc bằng lời mà Mavis trả lời cô bằng hành động. Cậu kéo Minh Trúc lại và trao cho Minh Trúc một nụ hôn nồng nàng. Minh Trúc bất ngờ nhưng cô lại cảm thấy rất hạnh phúc khi biết được tìn cảm thật của Mavis. Minh Trúc nhắm mắt lại tận hưởng những giây phút ngọt ngào và lãng mạng này.

Tiếng mưa đã lấn áp tiếng của hai trái tim đang đập rộn ràng cùng với tiếng gọi của Thanh Long. Thanh Ngọc và Thanh Long bất trở về và bắt gặp cảnh tượng này của hai người thì không khỏi ngạc nhiên. Tuy nhiên, họ lại rất mừng khi chủ nhân của mình biết dành tình cảm cho một người nào đó và họ tin rằng sau khi thế giới Ma Cà Rồng ổn định trở lại lập tức hoàng triệu tộc Kang sẽ có hỷ sự linh đình.

Sáng hôm sau, cơn mưa đêm qua đã dứt hẳn, những giọt nước vẫn còn ứ đọng trên mái ngôi miếu chậm chạp nhỏ giọt xuống đất. ánh mặt trời buổi sáng len lỏi qua những tán cây để soi sáng cho khu vườn và đồng thời báo hiệu một ngày mới bắt đầu.

Đống lửa cũng đã tàn theo thời gian và giờ đây bốn người nhóm Mavis cũng đã tỉnh giấc và chuẩn bị lên đường rời xa cánh rừng. này. Nhưng trước tiên, Minh Trúc cần một viên thức ăn bổ dưỡng của Thanh Long đã tặng cô lần trước. Cô lấy ra từ túi quần và dùng ngay cả ba viên, có lẽ Minh Trúc ăn trừ hao cho hai ngày mình bất tỉnh chưa cung cấp gì cho cái bao tử mình cả.

" Chủ nhân ngày chịu khó đội nón vào nhé"

Thanh Long đưa cho Mavis một cái nón kết màu đen trơn và dặn dò. Do không có chiếc áo choàng bảo vệ nên đám Ma Cà Rồng này phải cần đến những vật dụng của con người để đi dưới nắng, và những thứ này được Thanh Long đêm qua đã sẵn tiện lẻn vào tiệm bán quần áo để lấy vào cái về đây. Nhìn Mavis ăn mặc giống con người, minh trú cảm thấy vui vui trong lòng nhưng lại thấy lo lắng cho cậu lẫn Thanh Ngọc và Thanh Long. Cũng giống như lần trước, mặc dù có sự hỗ trợ của trang phục chống nắng nhưng Mavis vẫn bị thiu đốt một cách bình thường, do đó Minh Trúc không còn tin tưởng lắm về trang phục thế giới cô nữa.

" mọi người mặc đồ như vậy không có tác dụng đâu a"

Minh Trúc nhắc nhở nhưng Thanh Ngọc chỉ cười và vẫy tay bảo không có gì đâu.

" Chúng ta dùng phương tiện giao thokng của xon người để di chuyển thì làm sao mà bị ảnh hưởng từ nắng chứ"

" Ồ..."

Minh Trúc giờ mới hiểu ra nguyên nhân tại sao mọi người lại thờ ơ với nắng như vậy. Mọi thứ đã sẵn sàn, Thanh Long và Thanh Ngọc dẫn đầu trước tiên, còn Mavis thì nắm lấy tay của Minh Trúc trìu mến bảo.

" Đi thôi"

" Dạ"

Tuy miệng anh ấy không cười nhưng mình vẫn cảm nhận được tim anh ấy đang nở nụ cười với mình. Minh Trúc hạnh phúc bước từng bước theo Mavis.

Baek và Han đã tìm khắp nơi trong khuôn viên Sài Gòn nhưng hầu như hai người không thể tìm ra được nhóm người Mavis. Vì bây giờ là ban ngày nên họ đã dừng việc đi tìm kiếm lại và vào sâu bên trong rừng để trú ẩn. Không biết có phải là xui khiến hay không, đoàn Ma Cà Rồng của Baek và Han vào ngay tại nơi mà đêm hôm qua nhóm Mavis đã từng cư ngụ. Mặc dù không khí xung quanh ẩm thấp nhưng Baek vẫn có thể đánh hơi được mùi của Mavis và sức mạnh dư ra của Minh Trúc.

" Bọn chúng đã rời khỏi đây"

Baek gầm gừ nói. Han lập tức đánh hơi và tìm ra được hướng đi của Mavis và họ tiếp tục lần theo hơi của Mavis để lại. Với chiếc áo choàng Ma Cà Rồng thì nó có thể bảo vệ cơ thể họ dưới mặt trời đến khoảng chín giờ tính theo thời gian của con người, đến khi qua khỏi chín giờ thì bất buộc Ma Cà Rồng phải tìm một nơi bóng râm để trú ẩn nếu không số phận của họ sẽ không mấy khả quan cho lắm.

Trên chuyến xe khách về miền Tây, tất cả hành khách đã lên đầy đủ và tất nhiên trong số đó cũng có cả Mavis và Minh Trúc, ngồi phía trước hai người chính là Thanh Ngọc nhưng còn về Thanh Long thì Minh Trúc không thấy đâu. Thấy lạ Minh Trúc chòm lên phía trên hỏi Thanh Ngọc.

" Sao em không thấy anh Thanh Long đâu ạ?"

" Cậu ta có việc đi trước rồi"

Thanh Ngọc không buồn mà đáp trả câu hỏi của Minh Trúc. Nghe xong Minh Trúc gật đầu ồ một cái rồi yên vị tại vị trí ngồi của mình. Minh Trúc đột nhiên nhìn len lén nhìn trộm Mavis. Hiện giờ Mavis đang hướng ánh mắt xa xăm ra ngoài


Old school Easter eggs.