XtGem Forum catalog
Trinh Nữ Báo Thù (Remake)

Trinh Nữ Báo Thù (Remake)

Tác giả: Nguyễn Thế Trị

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 321941

Bình chọn: 8.5.00/10/194 lượt.

ắt tay Nhạn vừa đi vừa nói huyên thuyên. Nhạn đâu có để những lời nói tâng bốc của bà Tư vào đầu, cô suy nghĩ về tương lai của mình. Liệu cô có được sống yên bình trong nhà ông Thái hay không?. Ông bà chủ Thái ra sao? Liệu họ có đối xử tốt với mình không?. Con đường phía trước sao mà đen tối quá Nhạn ơi.

Trên con đường đất đâu đâu cũng thấy là ruộng đồng rộng lớn bao la, theo lời của bà Tư thì tất cả ruộng đất ở đây đều là của gia đình ông Thái. Chỉ cần một mảnh đất nhỏ của ông Thái thôi thì Nhạn và mẹ cũng đủ ăn đủ mặc rồi – Nhạn bắt đầu nhớ mẹ.

Phải xa gia đình ở tuổi 14 đối với Nhạn thật sự là một chuyện khó khăn, tuy không có ăn học nhưng cô biết như thể nào gọi là tình thân, tình mẫu tử. Không có mẹ bên cạnh ai là người chải đâu cho cô buổi sáng, ai là người thường hay khen cô là cô bé ngoan và dễ thương. Mẹ ơi! – Nhạn kêu khẽ.

- Qua khỏi góc đường này là nhà ông phú hộ Thái đó con. – bà Tư cắt ngang dòng suy nghĩ của Nhạn. Đó con thấy hôn! Ngôi nhà to thiệt là to đó con.

Nhìn theo ngón tay của bà Tư, Nhạn nhìn thấy ngôi nhà lớn đồ sộ xây theo kiểu Pháp cũ mà thời bấy giờ chỉ có những người giàu sang mới có được.

Men theo đường mòn lót đầy đá vôi, bà Tư dừng lại trước cổng nhà sơn đen khép kín.

- Có ai ở nhà hôn, tui là Tư Vịt đây, hôm nay tui dẫn người ở mới tới.

Một cô bé da ngâm đen khoảng 16,17 tuổi từ trong nhà chạy ra. Thưa.

- Dạ! hôm nay ông bà chủ đi vắng rồi, mời cô Tư vào nhà.

- Uhm được rồi!. Giới thiệu với con đây là Nhạn, bắt đầu từ hôm nay con nhớ chỉ dạy em nó nha con. Con thưa chị Đẹt đi con, mai mốt con phải ở chung với chị Đẹt đó con. – Bà Tư nói với Nhạn.

- Dạ em thưa chị Đẹt! - Nhạn cuối đầu thưa.

- Ờ ngoan chào em! Con bé nhà ai mà xinh quá vậy cô Tư, cậu cả Toàn mà thấy là thèm nhỏ dãi ra đấy!

- Ụych!. – Bà Tư đánh nhẹ vào đầu con Đẹt. Mày nói linh tinh cái gì thế, đừng làm con bé nó sợ. Mày muốn tao mách bà chủ hôn, nói bậy là giỏi.

- Con …con xin lỗi cô Tư!. – Con Đẹt xanh mặt. Đừng mách bà chủ, bà chủ đánh con chết!.

- Mày biết sợ là tốt mai mốt biết điều thì ăn nói cho đàng hoàng nha con.

Những gì Bà Tư và Đẹt nói vừa rồi đều lọt vào tai Nhạn, cô bé bắt đầu cảm thấy lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi cô ở đây.

- Nhạn à! Vào nhà đi con, đứng đó làm gì! - Dòng suy nghĩ bị bà Tư cắt ngang, Nhạn gật đầu bước vào trong sân.

Sân trong nhà ông Thái rộng lớn hơn cô tưởng, trong sân có một góc vườn nhỏ chỉ trồng những chậu hoa màu trắng trông rất đẹp, nếu không phải là thân phận của người ở cô đã thưởng thức những bông hoa này một cách thoải mái rồi.

Con Đẹt thấy Nhạn cứ ngắm mãi nhưng chậu hoa Sứ nên lên tiếng.

- Em đừng chạm vào mấy chậu hoa ấy, đó là hoa của cậu ba Dũng trồng, cẩu biết cẩu rầy đó. Cậu ấy quý mấy chậu hoa ấy lắm nên không cho ai động vào đâu.

- Dạ em biết rồi! – Nhạn khẽ trả lời buồn thiu. Từ đó giờ Nhạn cứ nghĩ chỉ có phụ nữ mới thích hoa không ngờ cậu ba nhà này là con trai mà cũng thích hoa và còn trồng đầy cả sân nữa chứ. Nhạn thắc mắc về con người chưa gặp này.

Bóng bà Tư và con Đẹt khuất vào trong nhà, Nhạn rảo bước theo sau, bất chợt Nhạn ngoảnh mặt nhìn lên ban công tầng trên. Một người thanh niên trẻ vận đồ tây màu trắng với khuôn mặt thanh tú độ khoảng 18, 19 tuổi đang nhìn mình. Tim Nhạn ngưng động, ánh mắt ấy thoáng buồn làm cho tim Nhạn se thắt lạ, ai đây?. Từ trong tâm khảm có muôn vàn câu hỏi. Chừng vài giây phút bóng chàng trai mất hút sau cánh cửa ban công. Chỉ giây phút thôi mà như nghẹt thở, lần đầu tiên có người con trai nhìn cô với ánh mắt đó.

- Nhạn à vào đây đi con!!!. – Bất chợt tiếng bà Tư vọng ra làm Nhạn tỉnh cơn mê, Nhạn nhìn lên ban công với vẻ tiếc nuối rồi quay lưng bước hẳn vào nhà.

Con tim non nớt của cô bé có ngờ đâu ánh mắt ấy, chàng trai ấy sẽ có một cuộc tình đầy thơ mộng với cô và vòng quay của định mệnh đã bắt đầu sắp đặt cho số phận đầy oan nghiệt.

Nhấp xong ngụm trà thơm, bà Tư bắt đầu kể cho Nhạn nghe những luật lệ và phép tắc trong nhà, Nhạn chú ý lắng nghe và cố gắng nhớ rất kỹ những gì bà Tư dạy.

- Nhạn, con nhớ phải nghe lời bà chủ nghe chưa, bà ấy kêu làm gì là con phải nghe theo không được cãi lại nha con, trong gia đình bà chủ là người nghiêm khắc nhất đó, tuy ông Thái là chủ gia đình nhưng mà còn nể bà chủ vài phần nữa đó con.

...

- Còn nữa!, con không được kể những chuyện lớn nhỏ trong gia đình này cho người ngoài biết nghe chưa, đó là điều cấm kỵ nhất đó con. Bà chủ mà biết là con không yên thân đâu. - Bà Tư nhấn mạnh từng chữ một.

Qua lời căn dặn của bà Tư, Nhạn bắt đầu hình dung bà chủ nhà này là người như thế nào, cô tự nhủ với bản thân là phải cẩn thận mọi bề nhất là đối với bà chủ.

- Thôi!!. – Bà Tư lên tiếng. Cũng quá trưa rồi bác phải về đây. Đẹt! con dắt em vào phòng tắm rửa đi, rồi chiều dẫn nó ra gặp ông bà chủ.

- Dạ!!! Con chào cô Tư, cô Tư về mạnh giỏi ạ!.

- Con chào bác Tư! – Nhạn khẽ chào.

Bóng bà Tư khuất dần, lòng Nhạn bắt đầu nặng trĩu. Con Đẹt trông có vẻ lanh lợi hơn so bề ngoài, nhìn Nhạn chằm chằm, nó hiểu cảm giác của Nhạn như thế nào.Lúc nó mới về làm co