
mở miệng,
“Cho em.”
Thật ra thì cô đã vô lực để
phản kháng nữa, vì vậy hai tay dọc theo bờ vai của hắn,
trượt đến cái hông của hắn, rất rõ ràng ám hiệu hắn.
Quan Triệt thấp giọng cười một tiếng,
để cho cô nằm ngang ở trên giường, đôi mắt tràn đầy mị
lực nhìn chằm chằm cô.
Bàn tay của hắn chế trụ eo nhỏ
của cô, để cho hai chân cô kết hợp cuốn lấy hông
của mình, tiếp hẹp mông một cái, lấy sức mạnh cường tráng
nặng nề đâm vào giữa hai chân của cô.
Cô theo bản năng, hai chân
kẹp càng chặt hơn.
“Đúng, kẹp chặt một chút.” Vật to
lớn của hắn ngay trước hoa huyệt mềm mại đầy
nước nhập vào, hoa dịch trong trắng ngay sau đó bao quanh
vật nóng rực cứng như thép. Viên Vô Song hừ nhẹ một tiếng,
toàn thân run lên, dị vật to lớn đút vào không gian
vốn tịch mịch (trống vắng, hiu quạnh),
truyền luồng nhiệt đến khắp tứ chi của cô.
Hắn đong đưa thắt lưng mãnh liệt, dũng
mãnh đâm vào hoa nguyệt của cô.
Giống như là muốn cô toàn diện tiếp
nhận toàn bộ của hắn, thân thể hai người sát khít chặt
chẽ, do hắn chủ đạo, dẫn dắt thần kinh toàn thân cô, mang cô
cùng trầm luân (bị hút vào), trong
mắt chỉ có lẫn nhau.
Tiếng thở dốc của cô càng lúc càng
dồn dập, hắn va chạm cô cơ hồ (gần
như) bất tỉnh nhân sự.
Cô không nghĩ tới động tác của hắn
chẳng những nhanh chóng, hơn nữa mỗi lần đâm xuống
cũng mang theo rất nhiều sức mạnh, thẳng xuống sâu
trong hoa huyệt.
Vách hoa bị vật nam tính hoàn
toàn giày xéo, trong lúc rút ra còn mang theo phần lớn
hoa dịch, vẩy ra (bắn tung tóe) ở
hai người.
Quan Triệt phát hiện cô mím môi, dường
như đang kiềm chế tiếng kêu, vì vậy bàn tay
nắm hàm dưới của cô, muốn cô nhẹ nhõm. “Cảm thấy
thoải mái, vậy kêu ra ngoài đi.” Hắn bá đạo
ra lệnh, còn muốn cô mở hai mắt ra. Viên Vô Song
nhìn hắn, phát tiếng rên rỉ thẹn thùng.
Hắn đem thân thể trần truồng
của cô kéo lên, để cho hai tay cô chống đỡ trên giường, nửa
người bên dưới như cũ cùng hắn thay phiên giao hợp.
“A...... Không muốn......” Cô cắn môi,
xấu hổ mở to mắt.
Quan Triệt không để cho cô
trốn tránh trước mắt, dùng sức húc vào hoa huyệt của cô.
“Ư...... A......” Cô mặc kệ tóc
dài di chuyển, cái trán bất chấp mồ hôi mỏng, toàn thân
bởi vì động tác của hắn mà khẽ run rẩy.
Nghe thanh âm ngâm nga càng
lúc càng lớn của cô, ánh mắt của hắn trở nên tối tăm,
hô hấp cũng bắt đầu rối loạn.
Thân thể duyên dáng kết hợp với cả
thể xác và tinh thần hắn, ánh mắt của hắn theo vú
trước ngực cô dao động từng đợt, cuối cùng không
chịu nổi hấp dẫn, tay trái nắm trọn nhũ hoa mềm mại,
cho đến khi vú trắng nõn trước ngực nổi lên
đỏ ửng.
Hắn hưng phấn dị thường, vật to lớn ở
trong cơ thể cô càn rỡ rút ra, bàn tay tùy theo đi xuống,
sau đó dừng động tác húc lại, đem vật to lớn ra ngay
trước mặt. Tiếp đó, hắn chuyển động thân thể của cô, để
cho cô đưa lưng về phía mình, sau đó ngồi trên bắp đùi
của mình. Vật nóng rực cứng như thép kia lần nữa
tiến vào trong cơ thể cô, lần này chọn lựa tư thế ngồi, vật
nóng rực cứng như thép càng thêm tiến quân thần tốc (đánh
thẳng một mạch), cho dù cô muốn trốn, cũng bị hắn
bắt trở lại.
Hắn cường ngạnh (cương
quyết) nắm eo của cô, vật dài nóng bỏng
cứng như thép lần nữa trở lại đường hành lang mềm
đầy nước kia, theo nơi trắng nõn ma sát, lần nữa húc vào hoa tâm
yếu ớt.
Một lần lại một lần va chạm
càng lúc càng cuồng liệt (điên cuồng, mãnh
liệt), Viên Vô Song cảm giác trong cơ thể mình
sắp nổ tung, có một cổ nhiệt lưu không khỏi từ dưới
bụng chảy xuôi ra.
Âm thanh ngâm nga thủy chung
không ngừng được, để cho cô không có thời gian mở miệng,
muốn hắn dừng tất cả động tác lại.
Bọn họ cảm thụ nhiệt độ
đối phương, giống như là linh hồn muốn gần sát lẫn nhau,
đem hai người bao phủ chìm ngập trong tình dục mênh mông,
cho nên mười ngón tay hai người chặt chẽ nắm lấy, cùng lên
thiên đường.
Đến khi hai chân cô mềm nhũn, rốt
cuộc không chịu nổi hắn dành cho nhiều hơn, thân thể
yêu kiều mềm mại nằm lui về phía sau, dán chặt vào
lồng ngực của hắn.
Mà động tác của hắn từ kịch liệt
đụng đổi thành khuấy động dũng mãnh, hưởng thụ hoa
huyệt của cô bởi vì cao triều mà mang đến khoái
cảm thít chặt. Cuối cùng, Quan Triệt không kiên trì nữa, để
cho đầu mút tròn mạnh mẽ bắn ra kích tình nóng rực,
toàn bộ rót vào trong cơ thể cô.
Khí nóng di chuyển tán loạn trong cơ
thể hai bên, cũng xông vào trong lòng hai bên, giống như là
một đạo lạc ấn (khắc dấu)không thể
xóa nhòa.
Lúc Viên Vô Song tỉnh lại lần nữa, thời
gian đã gần bữa trưa. Cô cảm thấy toàn thân đau đớn,
lúc hô hấp, giống như ngửi được mùi tình dục tràn đầy
trong không khí.
Sắc mặt của cô phiếm hồng,
giống như tên trộm, lặng lẽ ngắm nhìn bốn phía, phát
hiện trong phòng chỉ có một mình cô, thân thể căng
thẳng lúc này mới hơi buông lỏng. Nhớ tới chuyện tình
sáng sớm, cô không nhịn được nhíu chân mày lại,
không nghĩ tới mình lại cứ như vậy cùng hắn lâm vào
bể tình dục rối rắm. Cô vẫn cho là mình khống chế
được, sẽ không bởi vì nam sắc liền phát sinh hà