
g học,
cậu thật rất khiến cho tôi ngoài ý muốn, nhưng
là cậu...... Không biết cô ấy trước kia là bạn gái
của tôi sao?” Ngữ khí của hắn tràn đầy châm chọc, còn
ẩn hàm ý tứ khiêu khích cái gã trước mặt.
Viên Vô Song trợn mắt nhìn Trịnh
Dư Nghĩa một cái. Chuyện trước kia có cần thiết nhắc
lại lần nữa sao? Cô cùng hắn sớm đã không còn
bất kỳ quan hệ gì.
“Tôi biết.” Quan Triệt như cũ
bảo trì tốt phong độ.
“Vậy cậu......” Trịnh Dư Nghĩa
dừng lại.
Viên Vô Song đứng lên, giống như
một mạch đánh cuộc, chủ động cầm tay Quan Triệt.
“Tôi đáp ứng anh trở thành
bạn trai của tôi. Anh ăn no chưa? Chúng ta nên đi, đem
chỗ ngồi tặng cho bác sĩ Trịnh cùng nữ bằng hữu
của anh ta đi!” Cô vẫn không quên hướng Trịnh Dư Nghĩa
lộ ra nụ cười giả tạo.
Trịnh Dư Nghĩa sắc mặt đại biến, không
nghĩ tới Viên Vô Song lại cho hắn mất mặt, chẳng những
không hề liếc nhìn hắn, còn vứt tự tôn đàn ông của hắn
lên mặt đất chà đạp.
Vẻ mặt Quan triệt không có thay
đổi gì, cũng đứng lên.
“Em nói gì đều được.”
Hắn cười cong đôi mắt màu lam,
mang theo cô rời đi.
Trịnh Dư Nghĩa đứng tại chỗ,
vẻ mặt phức tạp.
Ngàn lỗi vạn lỗi, chính là lỗi ở
người không thể hành động theo cảm tình. Bởi vì
một khi hành động theo cảm tình, sẽ kéo theo rất
nhiều phiền toái. Cô vì muốn trả thù bạn trai cũ
Trịnh Dư Nghĩa, không tiếc kéo Quan Triệt xuống nước, làm bộ
đáp ứng để hắn làm bạn trai của mình, kết quả, tựa như tự
chọc bụi bậm trên người, từ đó không thoát khỏi được
sự quấy rầy của hắn.
Quan Triệt giống như là bắt được
kim bài miễn tử, rốt cuộc không cố kỵ chút nào,
lúc nào cũng canh giờ nghỉ trưa của cô, chạy đến tìm cô
ăn cơm.
Mấy ngày qua, người có mắt trong bệnh
viện đều nhìn ra được Quan Triệt quan tâm thiên hậu
miệng độc như Viên Vô Song cỡ nào..
Mà cô tựa như nữ vương cao cao
tại thượng, ở trước mặt của hắn luôn tỏ vẻ khoan dung,
sắc mặt hoàn toàn không chút thay đổi. Viên Vô Song
ở bệnh viện vốn là thuộc về loại y tá không tốt lành
gì, bởi vì cô rất có nguyên tắc, rất có ý kiến của
mình. Cô không cách nào hòa mình cùng mọi người,
chỉ cùng một số y tá ăn cơm nói chuyện phiếm, hơn
nữa chưa bao giờ xảy ra chuyện mập mờ với bác sĩ,
bởi vì những bác sĩ hạ lưu mặt người lòng thú không
phải số ít, cô không muốn vì những kẻ này đánh mất
danh hiệu bác sĩ, cũng không đoạn tuyệt giao tiếp
hẳn với những bác sĩ như thế.
Cho nên vào ngày nghỉ, thà rằng
đến quán ăn đêm để biết một chút về những gã đàn
ông ăn chơi, cũng không muốn đợi ở bệnh viện, cùng những
tên bác sĩ là tay chơi có bất kỳ quan hệ.
Cũng là bởi vì cô rất có nguyên tắc,
cho nên thành y tá khó theo đuổi nhất trong bệnh viện, hiện
tại cô đã là hoa có chủ, đúng là khiến người khác
giật mình.
Ngay cả mẹ của cô cũng nghe đến
tin đồn này, biết có một người đàn ông cá tính đặc biệt
theo đổi con gái độc thân của mình, thỉnh thoảng
kêu cô phải tích cực một chút.
Sau đó, cô càng muốn cùng
Quan Triệt tạo khoảng cách, thần số mệnh càng đem cô
ghép cùng với hắn.
Vừa về tới nhà, đại ma vương còn
có tên là “mẹ” ngăn ở cửa, muốn cô để đồ xuống,
xong đến Quốc Thuật quán trình diện. Ngoài mặt là
muốn cô đi trị liệu chân, thật ra thì âm mưu lớn nhất
còn không phải là muốn đem hàng ế là cô bán ra ngoài,
cũng muốn cô kết hôn có được hạnh phúc.
Thấy nhiều người bằng tuổi con gái
nhà mình đều có nơi chốn tốt, trong thôn chỉ còn
lại con gái của bà là khó khăn nhất, nghĩ đến cũng thật là
đau lòng.
Viên mẹ nghĩ thầm, con gái so
với những người khác cũng không hề kém, nói gương
mặt có gương mặt, nói vóc người cũng là nóng bỏng
chết người, chẳng qua là người có hai cái tốt, thì có
một cái hư, con gái nói chuyện quá chân thực dễ phá hư
chuyện, nói dễ nghe một chút là thẳng thắn, nói khó nghe
một chút chính là đầu tàu ác độc.
Ác độc...... Gặp gỡ tên Quan Triệt này,
cô vẫn thua a!
Viên Vô Song bất đắc dĩ lại
tới Quốc Thuật quán trình diện, rõ ràng nói muốn
cùng hắn giữ khoảng cách, nhưng là cô không cách nào tránh
thoát vận mạng trói buộc, bởi vì luôn có sức mạnh vô hình
đẩy cô về phía hắn.
Thành thật mà nói, hắn cũng
không phải là không tốt, nhưng cô chính là giận dỗi, quá
khứ trước đây cùng hắn rõ mồn một trước mắt, một
chút cũng không muốn thừa nhận trước đây mình có bao
nhiêu ngu xuẩn, vậy mà lại say rượu thất thân trong một
ngày.
Chỉ cần nhìn thấy hắn, cô sẽ nhớ chuyện
đêm đầu tiên không một chút cảm giác..... Chậc, thua
thiệt là cô đi!
Khi cô đi tới Quốc Thuật quán
thì lại ngoài ý muốn không có thấy bác A
Quyền ngồi ở cửa, không khỏi sinh lòng nghi ngờ.
Lúc này, Quan Triệt cầm hương (nhang), từ
bên trong đi ra, trước thành tâm hướng lên trời
cúi người xuống lạy, mới đưa hương đặt ở trên lư
hương ngoài vách tường. Vừa quay đầu, hắn nhìn thấy cô,
ngay sau đó nở nụ cười mê người.
“Hôm nay chân em có khá hơn một
chút nào không?”
Cô cau cái mũi đáng yêu, “Buổi trưa anh
đã hỏi rồi, lần này là hỏi xót xa trong lòng sao?”
Hắn giống như khẳng định cô, có
kim bài miễn tử, đã thành công bước vào cuộc sống của
cô, bu