XtGem Forum catalog
Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326391

Bình chọn: 7.00/10/639 lượt.

lại nói vậy?!" Uyển Nhi không hiểu.

"Vốn là thế mà! Người là cách cách chính hiệu, có huyết thống hoàng

tộc, có học vấn lại biết lý lẽ, cầm kỳ thư họa ai sánh được với cách

cách? Cô ta ấy hả – chỉ có ăn là giỏi! Nô tì nghe kể, cô ta ăn sống nuốt tươi chẳng khác gì ngạ quỷ đầu thai ấy, hứ, đúng là loại vô giáo dục

mà!" Tiểu Thảo bất mãn ra mặt.

"Có câu tam sao thất bản, các ngươi càng đồn càng sai sự thật! Nếu cô ta quả thật không có gia giáo, sao hoàng thượng yêu thích cô ta được?

Ta lại thấy Tâm Di cách cách tính khí tự nhiên, nói năng hoạt bát, không gò bó. Đây chính là điều ta không sánh kịp." Uyển Nhi mỉm cười dịu dàng nói.

"Cách cách thật không để bụng?"

"Để bụng chuyện gì?" Uyển Nhi không hiểu điều Tiểu Thảo ám chỉ.

"Cô ta cướp vị trí của cách cách trong lòng hoàng thượng! Ngày trước

nếu thấy cách cách đánh đàn thể nào hoàng thượng cũng lưu lại lắng nghe, vậy mà hôm nay hoàng thượng lại sai nô tì đưa cách cách về phòng. Chẳng phải sự thật quá rõ ràng là cách cách đã thất sủng sao?!" Tiểu Thảo bất bình thay cho chủ nhân.

"Ngươi nghĩ linh tinh gì vậy? Chẳng lẽ hoàng thượng không thể làm

việc khác, cứ phải nghe ta đánh đàn mới là yêu quý ta sao!" Rốt cuộc

Uyển Nhi; cũng hiểu ý Tiểu Thảo, "Ta thấy là ngươi cảm thấy mình bị thất sủng mới đúng, hôm nay đám thái giám, cung nữ đó chẳng ai thèm đến tìm

ngươi nên ngươi không vui chứ gì? Bọn họ đều chạy đến Di Uyển kiếm Mai

Hương và Kỳ Thư, đây mới chính là điều khiến ngươi bất mãn."

"Không phải thế đâu, cách cách, nô tì chỉ bất bình thay cho cách cách thôi!" Tiểu Thảo cố giấu đuôi cáo.

"Đủ rồi, ngươi không cần phải nói nữa, không ngờ lòng dạ ngươi hẹp

hòi đến vậy!" Uyển Nhi; ngắt lời Tiểu Thảo, "Dù gì thì cô ấy cũng là

cách cách do hoàng thượng đích thân tấn phong, là chủ nhân của ngươi!"

"Dạ, nô tì biết rồi!" Tiểu Thảo cúi gằm đầu đáp, vẻ hậm hực vẫn chưa tan.

Lúc này, ngoài Uyển Nhi ra, còn có mấy vị hoàng tử cũng "nhớ" đến Tâm Di. Bằng chứng là bát a ca Dận Tự, cửu a ca Dận Đường và thập a ca đang tụ tập trong thư phòng Liêm vương phủ!

"Sao không nói gì thế? Muốn nói gì thì cứ nói ra!" Dận Tự hỏi.

"Đệ thật không tài nào hiểu nổi, lão già uống nhầm thuốc hay sao mà

lại đi phong nha đầu đó làm cách cách, cô ta có điểm nào giống cách cách chứ!" Thập a ca phát pháo đầu tiên, giọng điệu vô cùng bất mãn.

Sau khi nhấp vài ngụm trà, Dận Đường mới đặt tách xuống, đưa ra ý

kiến: "Ông muốn phong ai thì phong, việc này chúng ta không cần quản làm gì, lúc này điều đệ đang phân vân chính là những lời nha đầu đó nói

liệu có đáng tin, có thật cô ta biết nội dung di chiếu hay không?"

"Chắc chắn là thật, nếu không sao hoàng a mã lại tin cô ta." Thập a ca chẳng thèm suy nghĩ vọt luôn ra đáp án.

Nhưng Dận Tự lại không nghĩ như vậy: "Khó nói, lúc đó đâu ai nghe

thấy cô ta nói gì với hoàng a mã, biết đâu hoàng a mã và cô ta thông

đồng với nhau, diễn kịch cho chúng ta xem."

"Đệ thấy không có khả năng này, có diễn cũng không thật được đến thế, vẻ mặt kinh hoàng của hoàng a mã lúc đó không giống cố tình biểu lộ ra

chút nào." Thập a ca phân tích.

Dận Đường ngẫm ngợi một hồi mới nói: "Đừng ngồi một chỗ đoán bừa nữa, đằng nào cô ta cũng sẽ ở trong cung một thời gian, hôm nào tìm cớ mời

cô ta dùng cơm, đến lúc đó tha hồ dụ cô ta nói ra."

"Thế thì có gì khó, nha đầu ranh hiểu gì chuyện đời! Ngọc ngà, trang

sức, phấn son, cô gái nào không thích chứ, cô ta muốn thứ gì chúng ta

tặng cô ta thứ đó, lời ngon tiếng ngọt lấy lòng cô ta, cô ta vui thì gì

mà chả khai tuốt." Thập a ca vô cùng tự tin.

"Đệ nghĩ ra bộ lão tứ không nghĩ ra chắc?! Mà đâu chỉ mình lão tứ,

cái đám 'gió chiều nào che chiều ấy' e cũng sớm có ý tiếp cận nha đầu

này rồi, chỉ vì chúng ta chưa có động tĩnh gì nên bọn họ mới không dám

vượt mặt. Hừ, lão già phong cô ta làm cách cách chính là để cảnh cáo

chúng ta đấy!" Xem ra cửu a ca có đầu óc hơn thập a ca nhiều.

"Sợ gì chứ, Tâm Di cách cách mới chân ướt chân ráo đến đây, chúng ta

nhiệt tình mời cô ta đến dùng cơm, tỏ chút lòng mến khách, không phải

rất bình thường hay sao?" Bát a ca còn lâu mới để tâm.

Dận Đường mỉm cười hưởng ứng: "Đúng, rất bình thường!"

Thập a ca vốn hấp tấp, lập tức hỏi ngay: "Vậy chừng nào chúng ta mời?"

"Phải nhanh, tiên hạ thủ vi cường (1), tuyệt đối không được để lão tứ chiếm ưu thế." Dận Tự đáp.

Dận Đường nhắc nhở anh trai: "Huynh chỉ nhớ mỗi lão tứ, đừng quên

trong cung còn một người nữa đấy! Bà ta mới là kẻ có ưu thế nhất!"

Dận Tự khinh khỉnh: "Dư phi? Hừ, bà ta thì làm được gì, bà ta mà moi được thông tin từ miệng nha đầu đó thì huynh là con bả!"

Nghe thế, Dận Đường liền hắt cho ông anh gáo nước lạnh: "Chưa chắc đâu, phụ nữ với nhau thường dễ nói chuyện hơn."

Dận Tự phẩy tay: "Đừng bận tâm đến bà ta làm gì, mục tiêu của chúng

ta là Tâm Di cách cách, bất luận hoàng a mã lập ai, chúng ta đều cần sớm có sự chuẩn bị." Bát a ca trước nay vẫn phòng Dận Chân như phòng trộm

ấy!

Bọn họ tính không sai, cùng lúc tại Ung vương phủ, Dận Chân cũng

đương nghĩ đến chuyện này. Vừa về đến phủ là Dận Chân liền