Disneyland 1972 Love the old s
Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324561

Bình chọn: 10.00/10/456 lượt.

ối thúc, giọng nói vội vàng vang lên lần nữa: “Phía bên anh có việc, anh cúp máy trước đây. Tan tầm anh gọi điện lại cho em rồi mình nói sau.”

Sau đó Thịnh Gia Ngôn liền cúp điện thoại.

Mặc dù biết khi anh đột nhiên bận rộn thì việc vội vàng tắt điện thoại khi đang nói chuyện với cô là chuyện bình thường, nhưng lúc nghe được giọng nói ân cần của anh trước khi tắt máy thì Nhậm Tư Đồ vẫn thoáng cảm thấy có chút mất mát.

Nhưng Thịnh Gia Ngôn nói được thì làm được, khi tan tầm trời nhá nhem tối, Nhậm Tư Đồ vừa định gọi điện thoại để nói cho xong chuyện buổi trưa đang nói dở thì cô lại nhận được một tin nhắn thoại.

Tin nhắn thoại này do Tôn Dao gửi đến: “Đúng lúc hôm nay tớ có thời gian rảnh, tớ đến tìm Tầm Tầm, gặp nhau ở chỗ cũ nhé.”

Nhậm Tư Đồ vừa nghe tin nhắn thoại xong, Thịnh Gia Ngôn đã điện thoại tới.

“Lễ kỉ niệm hàng năm của công ty Tôn Dao, cô ấy không có người đi cùng. Tạm thời vẫn chưa tìm được người thích hợp, anh đi cùng với cô ấy đi.”

Đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó Thịnh Gia Ngôn cười nói: “Anh còn tưởng rằng em muốn hẹn với anh.”

“Ặc….”

“Đêm đó anh có hẹn trước rồi, nhưng nghĩ em có việc tìm anh nên anh đã từ chối đấy.” Thịnh Gia Ngôn nói đến đây thì ngừng lại, im lặng vài giây, sau đó giọng anh lại vang lên lần nữa, lúc này đã khôi phục lại giọng nói lơ đãng bình thường: “Được, anh đi cùng với cô ấy. Vậy dự định trong đêm giáng sinh của em thì sao?”

“Em?” Thịnh Gia Ngôn bổ sung thêm vấn đề này khiến cho Nhậm Tư Đồ không có thời gian để ý đến giọng nói là lạ của anh, ngược lại suy nghĩ đến vấn đề anh vừa hỏi: “Thì cùng chơi với Tầm Tầm thôi ạ.”

Cứ quyết định như vậy đi, mặc dù. . . . . .câu nói kia của anh “Đêm đó anh có hẹn trước rồi, nhưng nghĩ em có việc tìm anh nên anh đã từ chối đấy”, thực sự là khiến cho Nhậm Tư Đồ khó xử.

Bỗng một ý nghĩ tham lam hiện lên trong đầu Nhậm Tư Đồ vài giây, nhưng rồi lại mau chóng biến mất.

***

‘Chỗ cũ’ trong miệng của Tôn Dao chính là nhà hàng mà các cô thường xuyên dẫn Tầm Tầm đến đó. Lúc Nhậm Tư Đồ đến nơi, không thấy bóng dáng của Tôn Dao cùng Tầm Tầm đâu cả. Cô gọi món ăn xong, hai vị này mới thong thả ung dung tới nơi.

Vừa mới ngồi xuống, Tôn Dao đã tuyên bố ngay: “Tớ tìm được bạn cùng đi lễ kỷ niệm rồi?”

Nhậm Tư Đồ sửng sốt, đang muốn hỏi người đó là ai thì Tầm Tầm ngồi đối diện mang vẻ mặt tự hào tiếp lời: “Là con giúp cô ấy hẹn với chú chân dài đó.”

Nhậm Tư Đồ lại càng thêm sửng sốt: “Anh ấy đồng ý?”

Tôn Dao cười híp mắt gật đầu.

Nhậm Tư Đồ vẫn có chút không tin, lại nghe thấy Tầm Tầm vui vẻ bổ sung thêm: “Dì Tôn Dao cũng rất lợi hại nha, chỉ nói với chú ấy có đúng một câu…..” Tôn Dao vội vàng che miệng Tầm Tầm lại không cho tên nhóc này nói tiếp.

Cho dù miệng đã bị bịt chặt, nhưng Tầm Tầm vẫn kiên trì nói liên tục không ngừng: “Chỉ nói với chú ấy đúng một câu ‘Anh muốn theo đuổi Nhậm Tư Đồ, đương nhiên phải lấy lòng những người bạn thân như chúng tôi đây trước mới được.”

Đáng tiếc, Nhậm Tư Đồ chỉ nghe thấy giọng nói líu ríu của Tầm Tầm phát ra trong lòng bàn tay của Tôn Dao, căn bản là cô không nghe rõ cậu nhóc đang nói cái gì.

Rốt cuộc Tầm Tầm cũng hiểu được ánh mắt của Tôn Dao ám chỉ những lời này không thể nói ra, lúc này Tôn Dao mới buông tay ra khỏi miệng Tầm Tầm, cầm lấy thực đơn, nói lảng sang chuyện khác: “Đúng rồi, cậu đã gọi món chưa?”

Nhậm Tư Đồ sao còn có tâm trạng xem mình đã gọi món hay chưa, lúc này mới hiểu rõ hóa ra Tôn Dao đến đón Tầm Tầm tan trường là có mục đích này. Đồng thời cô chợt nhớ lại, trước đó cô đã tự ý thay Tôn Dao hẹn với Thịnh Gia Ngôn rồi.

Nhậm Tư Đồ bất đắc dĩ dựa lưng vào ghế: “Tớ bị cậu hại chết rồi……”

***

Điều này là sai sót ngẫu nhiên hay là trong họa có phúc đây? Nhậm Tư Đồ ngồi trong phòng khách của nhà mình nhìn Tầm Tầm đi theo sau Thịnh Gia Ngôn vào trong bếp, khi đó trong phòng bếp rất bận rộn, Nhậm Tư Đồ không thể không suy nghĩ đến chuyện này.

Bởi vì Tôn Dao lựa chọn chú chân dài mà vứt bỏ Thịnh Gia Ngôn, cuối cùng làm cho Thịnh Gia Ngôn chỉ có thể tìm cô và Tầm Tầm cùng nhau đón giáng sinh thôi.

Thịnh Gia Ngôn bận bịu nấu ăn, Tầm Tầm lại bận bịu làm người giúp việc cho Thịnh Gia Ngôn. Chỉ có Nhậm Tư Đồ là không có việc gì để làm, ngồi trên ghế salon không biết suy nghĩ lung tung cái gì. Thịnh Gia Ngôn thấy thế, đứng từ xa trong phòng bếp cất giọng đùa giỡn cô: “Nhất định là em cố ý, chạy một vòng lớn như vậy, cuối cùng Tôn Dao đi họp mặt hàng năm với người đàn ông khác, còn anh lại phải đến đây làm công việc nấu cơm cho em.”

Tuy là nói như vậy, nhưng Thịnh Gia Ngôn thực sự rất thích thú. Nhậm Tư Đồ nhìn Tầm Tầm mặc cái tạp dề nhỏ và đội cái mũ đầu bếp xinh xinh mà Thịnh Gia Ngôn đưa cho nó ra vẻ rất bận bịu chạy tới chạy lui phía sau anh, trong đầu cô hiện lên bốn chữ…..một nhà ba người.

Nhưng một giây tiếp theo, bốn chữ này như chiếc lưỡi rắn độc níu chặt lấy thần trí của Nhậm Tư Đồ, làm cô vội vàng đem ý nghĩ đáng sợ này quăng ra sau đầu.

Mà cô còn chưa kịp điều chỉnh lại cảm xúc, Thịnh Gia Ngôn đã bưng đĩa thức ăn cuối cùng đặt lên trên bàn, tháo tạp dề ra để bê