
ỗ xe nhưng lại mất thêm phí trông xe. Chỉ có về đây mới có thể thảnh thơi nhàn nhã hưởng thụ niềm vui thú giống như ba năm qua
cùng bạn tốt nấu trà.
Ở trung tâm chợ, ngay đầu đường, các quán
hồng trà kiểu cách phương Tây cùng các quán cà phê một thời phồn hoa
nhộn nhịp, bây giờ cũng đã bị bão hòa. Nhưng chỉ có duy nhất một quán
trà kiểu Trung Quốc tồn tại – là do phong cách của người pha trà, chứ
không phải là do số lượng là trà được tiêu thụ.
Khung cảnh bài trí
như Trung Quốc thời xưa, tường và phiến đá được dùng đá đỏ, cửa gỗ khắc
hoa văn chỉ có người thợ giỏi nghề mới làm được, trên cửa có then cửa
vòng, phía dưới có hai bức tượng người hầu cao đến bắp chân ở hai bên.
Trên cửa chính, then cửa vòng mắc vào hình hai đầu sư tử bằng kim loại,
có chức năng giống như là cái chuông điện, mỗi lần có người đưa thư phát thư thì cầm cái vòng kéo lên gõ gõ.
Chấn song cửa sổ được làm
hoàn toàn bằng gỗ, các mối ghép hoàn toàn chuẩn xác, khung cửa sổ được
chạm khắc hình cuốn sách, như gợi lên sự hoài niệm, tạo nên sự khác
biệt. Kiến trúc bên ngoài toát lên sự nho nhã, lịch sự, bên trong lại
khiến tâm hồn lắng đọng, từ xa nhìn lại không có gì đặc biệt, nhưng khi
đến gần sẽ nhận ra bốn bức phù điêu bằng gỗ, hình hoa mai, hoa cúc, cây
trúc, hoa cúc, được chạm khắc tinh xảo.
Bên trong, bàn ghế cùng
quầy hàng đơn sơ mộc mạc, một mặt tạo sự thoải mái cho khách, mặt khác
toát lên sự giản dị, gần gũi. Tấm biển trên cửa, chữ “ Trà” được viết
như rồng bay phượng múa theo lối thư pháp, đồng thời cũng là tên quán.
Dù là người cực kỳ bận rộn nhưng khi đi qua đây cũng sẽ phải dừng chân,
thầm so sánh với nơi đô thị hiện đại hóa ồn ào náo nhiệt. Bên trong luôn thoáng mát như mùa hè, không khác như đang dùng điều hòa nhiệt độ,
nhưng khi tới cửa, khách sẽ giật mình trước một không gian mà nơi đây
thời gian như đứng lại.
Nghe nói mọi thứ ở đây đều do ông chủ tự tay thiết kế. Anh ta tự làm gần hết, bạn bè chỉ giúp đỡ một phần.
Một cô gái vóc dáng mỹ lệ, đi xe máy 50 phân khối, dựng xe vào chỗ hẹp của bãi đỗ xe, có thể
thấy là bãi đỗ xe không còn thừa một chỗ trống nào.
Cô gái có vóc dáng khiến nhiều người vừa nhìn thấy đã thèm thuồng, bộ đồ công sở
không làm mất đi vẻ đẹp của đôi chân, giày cao gót đen xóa đi vẻ xấu xí
của chiếc mũ bảo hiểm, những lọn tóc xoăn đổ xuống không làm bớt đi nét
mặt thanh tú diễm lệ mà còn làm tăng lên vẻ hấp dẫn đầy cuốn hút.
Chỉ tiếc phong cách của cô gái này lạnh lùng, rõ ràng là không muốn người
khác đến gần, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, không thể khinh nhờn.
Từ trong cốp xe lấy cặp tài liệu ra, cô cầm một ít tài liệu rồi đi vào
quán trà. Quần bó trên đầu gối 15cm, chân đi giày cao gót càng làm cho
dáng đi của cô thướt tha, thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn của
người khác phái.
Không để ý đến những ánh mắt đang nhìn mình, cô trực tiếp đi vào phía trong quán, chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, vị trí này
có thể cách xa tiếng ồn ào nhất, để tấm bảng “ Đặt bàn” lên trên bàn rồi ngồi xuống, cô đặt toàn bộ tài liệu lên phía bàn còn trống, một mình
chiếm chỗ dành cho 4 người.
“Chào mừng quý khách”. Nhân viên
nghe tiếng cửa kêu lên một tiếng, không cần ngẩng đầu lên cũng biết là
có khách tới cửa. Tay cầm thực đơn định đưa cho khách thì đã thấy vị
khách nữ này đã chuyển sang một cái bàn khác.
Ông chủ muốn chiêu đãi khách, không cần anh ta tiếp đón. Vừa là nhân viên vừa là người học việc, anh ta cất dụng cụ nấu trà đi, cười xã giao rồi đi vào phòng bếp.
Quán trà này tuy không đông khách nhưng không có nghĩa là giăng lưới bắt chim ( ý nói kinh doanh kiểu chộp giật). Một người mà lại chọn bàn dành cho 4 người cứ như là gây trở ngại cho người ta làm ăn.
Từ Lại Linh cũng không lo lắng sẽ bị nhân viên mời chuyển chỗ khác, cô cầm cặp lấy tài liệu của công ty ra đọc kỹ, một tay kia lấy ra PDA ghi chép những việc cần phải hoàn thành.
Mặc dù bây giờ là 8 giờ tối,
tuy cô không ở công ty nhưng vẫn làm việc như bình thường. Thăng chức
không làm cô không có thời gian thư giãn, ngược lại càng thêm căng thẳng thần kinh.
Cô quản lý hạng mục bảo vệ chất lượng hàng hóa chưa
được hai tháng nhưng cô đã nhớ chính xác khuôn mặt và chức vụ của từng
nhân viên, bao gồm cả quá trình hoạt động, cơ cấu tổ chức, không bỏ sót
bất kỳ việc gì.
Bảo vệ chất lượng hàng hóa chính là khâu đảm bảo chất lượng hàng hóa trước khi đưa ra thị trường tiêu thụ - “Hàng hóa”
có giấy chứng nhận “ đảm bảo chất lượng” mới là đạt tiêu chuẩn.
Công ty Khoa Kỹ là công ty vừa kinh doanh vừa sản xuất cho nên thường xuyên
có giao dịch mua bán với các công ty khác. Vì thế, phó chủ nhiệm của bộ
phận này vừa phải quản lý việc kinh doanh vừa phải quản lý xưởng sản
xuất.
Trên thực tế, công ty mua tài liệu sản xuất, sau đó giao
cho nhân viên các bộ phận xử lý số liệu, cuối cùng là phân xuống công
nhân cơ khí gia công, khâu cuối cùng là lắp ráp thành thành phẩm. Hàng
hóa đưa ra tiêu thụ có lỗi, sẽ phải xin lỗi khách hàng, tiếp đó là xử lý hàng lỗi, cuối cùng là tìm nguyên nhân và phương pháp khắc